[BH|Edit] Bẫy Rập - An Phong | Phong Thanh Ngọc Mộng ĐN
Chương 31: Nhân chứng
Cố Hiểu Mộng tỉnh lại, rúc vào ngực Lý Ninh Ngọc đờ người rất lâu.Sớm muộn gì trời cũng sáng, cô không thể mãi nhắm hai mắt giả vờ không tỉnh lại. Nhưng vừa ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt ngủ say của Lý Ninh Ngọc, cô quả thực không có dũng khí tự tay phá vỡ sự yên bình này.Thêm hai ngày nữa, cho cô thêm hai ngày nữa, cô nhất định nghĩ ra được một giải pháp để cả Lý Ninh Ngọc lẫn bản thân đều có thể tiếp nhận.Dường như bị ánh mắt nóng bỏng của Cố Hiểu Mộng làm tỉnh giấc, Lý Ninh Ngọc mở mắt ra, phát hiện Cố Hiểu Mộng quả nhiên đang nhìn cô chăm chú không chớp mắt."Chào buổi sáng, Hiểu Mộng, " Lý Ninh Ngọc kéo người vào trong ngực sát hơn chút nữa, "Sao vừa tỉnh đã sững sờ vậy.""Chị Ngọc, chào buổi sáng. Em đang nghĩ đến một câu chuyện." Cố Hiểu Mộng cọ vào cằm Lý Ninh Ngọc."Chuyện gì?""Cupid và công chúa Psyche yêu nhau, nhưng hắn không thể để Psyche biết hắn là thần, cho nên bọn họ ước định mỗi lần gặp mặt đều không đốt đèn.""Nhưng rồi công chúa vẫn không nhịn được tò mò, một ngày nọ, nàng thừa dịp Cupid ngủ say thắp nến lên nhìn hắn," Lý Ninh Ngọc tiếp nối câu chuyện, hôn lên lông mày người trước mặt, "Sáp nến nhỏ lên cánh của Cupid, hắn cảm thấy công chúa phản bội ước hẹn của bọn họ, cho nên hắn rời khỏi.""Chị Ngọc, chị nói xem, có phải Cupid mang trong mình nỗi niềm gì khó nói?""Nhưng mà Psyche ngay cả chồng mình dáng vẻ ra sao cũng không biết, há chẳng phải cũng rất không công bằng sao?""Ờ... Cũng phải."Cho nên Lý Ninh Ngọc cũng cho rằng Cupid không nên giấu giếm sao?Cố Hiểu Mộng nói gần nói xa không lấy được đáp án mình muốn, cô làm sao biết được, người quá mức ưu tư, cho dù lặp đi lặp lại nghiệm chứng bao nhiêu lần đi nữa, cũng khó mà nhận được đáp án muốn có. Mà Lý Ninh Ngọc thì tưởng rằng cô thật chỉ muốn thảo luận một câu chuyện thôi.Về sau, nghe Đồ lão bản nói một số việc liên quan tới Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc mới nhớ lại câu chuyện này, cô có chút hối hận, lẽ ra cô nên trả lời Cố Hiểu Mộng rằng: "Tại sao Cupid lại cảm thấy Psyche không thể tiếp nhận thân phận thiên thần của hắn, đồng thời giúp hắn bảo vệ bí mật chứ."
Lý Ninh Ngọc trở về nhà theo đúng giờ làm việc thường ngày. Mới nghỉ ngơi một hồi, cô liền nhận được điện thoại từ một người đàn ông."Chào buổi tối, Lý trung đội.""Xin chào, cho hỏi ông là?""Còn nhớ thẻ USB không?""...""Đừng vội treo, hôm nay tôi gọi đến là muốn nói với cô chuyện về Cố Hiểu Mộng.""Liên quan gì đến tôi." Lý Ninh Ngọc muốn lập tức gọi điện thoại cho Cố Hiểu Mộng để xác nhận an nguy, nhưng trước mặt người ngoài không được để lộ ra dấu vết."Lý trung đội và Cố lão bản quả nhiên đều có dự định riêng, cô không đề cập với cô ta chuyện thẻ USB, cô ta chắc hẳn cũng không nói với cô chuyện hai ngày trước đến làm khách ở chỗ chúng tôi."Hai ngày trước từng đi gặp Đồ lão bản? Cố Hiểu Mộng quả thật không nói với cô. Nhưng người của Đồ lão bản làm sao biết được cô không nói với Cố Hiểu Mộng về thẻ USB? Là vì sau khi xem xong USB cô lại không làm gì nhằm vào Cố Hiểu Mộng sao? Vậy thì Hiểu Mộng hiện tại có biết thẻ USB nằm trong tay cô hay không? Nếu đã biết, em ấy có trách mình đã giấu giếm chuyện quan trọng như vậy không, liệu em ấy có tin tưởng và hiểu cho mình không?Trong đầu nhất thời toát ra hàng loạt suy nghĩ, Lý Ninh Ngọc cắn răng, tiếp tục nghe điện: "Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.""Chuyện này sợ là không dễ nói cho lắm. Nhưng đối với Lý trung đội, đây là thứ tốt để bắt thóp Cố Hiểu Mộng." Đầu bên kia úp úp mở mở, "Sáu giờ chiều mai, khu B của bãi đậu xe quảng trường Văn Minh, Toyota màu đen."Nói xong câu này, nam nhân đối diện trực tiếp cúp máy, không cho Lý Ninh Ngọc cơ hội từ chối."Lão bản, Lý Ninh Ngọc sẽ không nói với Cố Hiểu Mộng chứ? Cô ta sẽ đến thật sao?"Đồ lão bản hít một hơi thuốc lá, lời nói cùng khói mù khạc ra từ miệng hắn, "Cô ta nhất định sẽ tới, cho dù cô ta tìm Cố Hiểu Mộng, chẳng lẽ Cố Hiểu Mộng sẽ chính miệng thừa nhận chuyện giết người sao? Nếu thật sự thừa nhận ngược lại là chuyện tốt, chúng ta đỡ phải mất công tìm cô ta một chuyến."Nối thông điện thoại với Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc mới từ trong trầm tư tỉnh táo trở lại."Hiểu Mộng ăn cơm chưa?""Vẫn chưa, chị Ngọc ăn chưa?""Đang chuẩn bị ăn.""Vậy tốt rồi, chị Ngọc gọi điện thoại cho em... chỉ vì chuyện này thôi sao?"Lý Ninh Ngọc chỉ là muốn xác nhận an nguy của đối phương, đúng lúc đến giờ cơm, bèn thuận miệng lấy lý do như vậy. Bình thường cô quả thực sẽ không đặc biệt gọi chỉ để hỏi vấn đề ăn cơm, Lý Ninh Ngọc nhớ tới dáng vẻ gầy gò của Cố Hiểu Mộng, nếu Đồ lão bản thật sự đã đến tìm em ấy, có phải chính bởi vì một số chuyện nào đó, em ấy mới tiều tụy như vậy không?Lý Ninh Ngọc vô cùng bao che khuyết điểm, lời đến khóe miệng lại dịu dàng hơn rất nhiều, "Ừm, em gầy đi rồi, gọi điện thoại giám sát em ăn cơm tử tế.""Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ ăn cơm !"Giọng nói cô gái nhỏ sáng sủa rạng ngời, Lý Ninh Ngọc không muốn chủ động hỏi gì cả, em ấy chưa nói vậy thì chờ em ấy mở miệng. Đã biết thân phận Cố Hiểu Mộng là nằm vùng, vậy thì những thứ gọi là điểm yếu trong tay Đồ lão bản, cùng lắm chỉ là chứng cớ em ấy buôn lậu thôi.Lý Ninh Ngọc vẫn đến chỗ hẹn của Đồ lão bản. Biết nhiều thêm chút ít cũng không hại gì, từ khi thích Cố Hiểu Mộng, cô đã luôn muốn tìm hiểu thêm về nghề nghiệp buôn lậu này. Huống hồ từ đầu tới cuối cô chưa bao giờ tin tưởng bọn họ, cần gì phải sợ bọn họ hất nước bẩn lên Cố Hiểu Mộng chứ."Châm trà cho Lý trung đội."Lý Ninh Ngọc hạ thấp tầm mắt nhìn nước trà rót vào trong ly, thậm chí còn không buồn nâng mí mắt, đối diện một nhóm phần tử phạm tội, trà uống vào cũng chẳng ngon lành gì."Lý trung đội rồng đến nhà tôm, Đồ mỗ rất lấy làm vinh hạnh.""Đồ lão bản khách khí rồi, có chuyện gì xin nhanh chóng nói ra, tôi còn có việc."Đồ lão bản bỗng bật cười, "Lời này nghe thật quen tai, nếu không phải cô và Cố Hiểu Mộng một là cảnh sát một là phỉ tặc, hai người quả thật ăn ý về mọi mặt."Lý Ninh Ngọc không muốn phủ nhận chuyện cô và Cố Hiểu Mộng rất ăn ý, chỉ là lời này nghe vào, có chút gì đó làm cho người không thoải mái lắm."Đồ mỗ rất thắc mắc, rõ ràng đồ vật bên trong USB đã chứng minh Cố Hiểu Mộng tuyệt đối không chỉ là loại nhân vật nhỏ như canh đường, tại sao Lý trung đội vẫn cùng Cố Hiểu Mộng qua lại mật thiết như vậy."Cái gì cũng chưa nói mà đã trực tiếp "thẩm vấn" rồi, Lý Ninh Ngọc đáp lại hắn tám chữ: "Cơ mật quốc gia, không thể trả lời.""Chỉ là tùy tiện hỏi một chút, tùy tiện hỏi một chút thôi. Lý trung đội đừng nóng, dù sao nội dung USB có thể sửa đổi mà, không tin cũng là chuyện bình thường." Đồ lão bản ngược lại rất dễ tính, hắn nhấp một hớp trà nói tiếp: "Lần trước chắc Cố Hiểu Mộng có đưa cho cô một tài liệu buôn lậu kim ngạch rất lớn đúng không."Chuyện tài liệu lần trước, Đồ lão bản không bắt được con "quỷ" nào. Bên trên cũng đột nhiên tỏ thái độ cứng rắn, không cho phép động tay động chân. Về phần Cố Hiểu Mộng đã đưa tài liệu hay chưa, Lý Ninh Ngọc xử lý phần tài liệu này như thế nào, hắn đều không rõ, đúng lúc người có mặt ở đây, không chừng lại có thu hoạch ngoài ý muốn.Tài liệu buôn lậu quả thật chưa từng rơi vào tay Lý Ninh Ngọc, nhưng nghe Đồ lão bản nhắc đến, Lý Ninh Ngọc nhớ ra rồi, lúc ấy Cố Hiểu Mộng nói đó là tài liệu giả, bị em ấy cười ha ha bỏ qua. Chẳng lẽ thứ này còn rất quan trọng?Lý Ninh Ngọc không đoán chắc được tài liệu kia rốt cuộc là gì, nhưng liên kết mấy sự kiện này lại, cộng thêm chuyện Long Xuyên ép Cố Hiểu Mộng gọi điện thoại cho cô để xác nhận, có thể thấy với tư cách tội phạm buôn lậu, Cố Hiểu Mộng nhất định phải đem vật này giao cho cô, chỉ là không biết vì sao Cố Hiểu Mộng từ đầu đến cuối không nói cho cô biết.Nhằm duy trì thân phận tội phạm buôn lậu cho Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc khẽ nhếch lông mày, làm bộ như có chút kinh ngạc, "Đồ lão bản đúng là thần thông quảng đại, cái này cũng biết?"Nghe Lý Ninh Ngọc nói vậy, ý cười trên mặt Đồ lão bản càng đậm hơn, quả nhiên là thu hoạch ngoài ý muốn, tốt lắm, hiện tại ít nhất có thể xác định được, Long Xuyên có người chỉ điểm ở bên này."Nếu Lý trung đội đã biết về tài liệu này, lại không nói với đội chống buôn lậu, chắc chắn bên trong phải có chuyện gì đó. Hoặc có thể là ngay từ đầu cô đã có lòng phòng bị Cố Hiểu Mộng, cho nên không hề tin phần tài liệu này." Đồ lão bản càng nói càng cảm thấy bản thân suy đoán chính xác."Đúng, tôi hoài nghi phần tài liệu này là giả. Vậy thì thế nào?" Lý Ninh Ngọc dứt khoát thuận theo suy nghĩ của hắn, chỉ cần luôn duy trì đứng ở phía đối lập với Cố Hiểu Mộng."Cho nên Lý trung đội cũng nhìn ra Cố Hiểu Mộng lòng lang dạ sói rồi đúng không.""Nghĩa là sao?""Nếu tài liệu là thật, một khi tra ra được tin tức chính là từ chỗ cô truyền tới, số tiền lớn như vậy, quan hệ đến ích lợi nhiều bên, Lý trung đội cảm thấy mình vẫn còn sống yên được sao? Về phần Cố Hiểu Mộng, cô ta đại biểu cho Long Xuyên, vốn là người trong nghề, luôn có không ít người muốn trị cô ta. Nếu tài liệu là giả, điều động lực lượng lớn như vậy lại hóa ra vồ hụt, Lý trung đội làm sao tiếp tục đặt chân ở Cục Cảnh sát đây."Nguyên nhân chính vì như vậy, cho nên Cố Hiểu Mộng ngay từ đầu đã không định nói cho cô biết sao? Lý Ninh Ngọc càng nghĩ càng sợ, hôm đó Cố Hiểu Mộng ở chỗ Long Xuyên không biết đã xoay sở như thế nào, lại làm sao nói dối để phủi sạch cho cô."Được lắm, Cố Hiểu Mộng!" Lý Ninh Ngọc trừng mắt, siết chặt quả đấm, dáng vẻ như phát hiện bị lừa gạt không kiềm được tức giận.Diễn ba phần giả bảy phần thật, nhìn mới có vẻ đáng tin mười phần.Lý Ninh Ngọc khoanh hai tay trước ngực, là tư thế cự tuyệt điển hình, cô lạnh lùng tiếp lời: "Đồ lão bản gọi tôi đến đây nói những chuyện này là có ý gì, làm buôn lậu cả ngày lẫn đêm đều rảnh rỗi như vậy sao?"Đây mới là dáng vẻ nên có của Lý cảnh quan, đối với Cố Hiểu Mộng bằng mặt không bằng lòng, đối với họ Đồ hắn cũng có nhiều phòng bị.Đồ lão bản cười giải thích: "Người cùng nghề vốn là oan gia, nếu thật sự để cho Long Xuyên và Cố Hiểu Mộng được như ý, tôi làm sao làm ăn được nữa."Lý Ninh Ngọc liếc hắn một cái, hiện tại bị người khống chế, cô không cần thiết phải nhanh mồm nhanh miệng, lấy được nhân chứng vật chứng, thả vào trong tù mới tính là thắng lợi."Đó là ân oán giữa các người, Đồ lão bản nói xong chưa, tôi phải đi rồi.""Đừng đừng đừng, còn chưa bắt đầu nói chính sự mà." Đồ lão bản thấy Lý Ninh Ngọc ra vẻ muốn đi, vội giơ tay kêu lên. Lý Ninh Ngọc vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn không biết con mắt của trắc hoang sư liệu có thể trực tiếp nhìn ra hắn đang nói dối hay không, cho nên hắn dứt khoát nói thẳng, "Cô có biết Cố Hiểu Mộng từng giết người không?"Lý Ninh Ngọc bị những lời này làm cứng đờ tại chỗ, năm phần kinh ngạc xuất hiện trên mặt cô.Cố Hiểu Mộng? Giết người?Lý Ninh Ngọc không nhìn ra Đồ lão bản có nói dối hay không, nhưng cô không tin.Đó chính là Cố Hiểu Mộng, là một cảnh sát luôn bảo vệ kẻ yếu giống như cô, em ấy giết người? Đồ lão bản cho rằng tùy tiện bịa chuyện gì cô cũng tin sao, cho dù là thật, chuyện này nhất định có ẩn khuất gì đó."Đồ lão bản, ông là tội phạm buôn lậu, Cố Hiểu Mộng cũng là tội phạm buôn lậu, ông tưởng ông là quan tòa sao, nói gì tôi cũng tin?"Nhìn phản ứng này của Lý Ninh Ngọc, Đồ lão bản càng hài lòng hơn, hắn phân phó thư ký: "Đi đem tên canh đường kia, à không, cảnh sát các cô gọi là gì nhỉ? Đúng rồi, đi kêu nhân chứng tận mắt nhìn thấy tiến vào."Lý Ninh Ngọc nhìn ra cửa, người hoặc thứ gì đó sắp tiến vào, có khả năng sẽ làm Cố Hiểu Mộng bị tổn hại, đó sẽ là gì đây?
Ngọc: Ngoan, lần sau nói trực tiếp chút.
Lý Ninh Ngọc trở về nhà theo đúng giờ làm việc thường ngày. Mới nghỉ ngơi một hồi, cô liền nhận được điện thoại từ một người đàn ông."Chào buổi tối, Lý trung đội.""Xin chào, cho hỏi ông là?""Còn nhớ thẻ USB không?""...""Đừng vội treo, hôm nay tôi gọi đến là muốn nói với cô chuyện về Cố Hiểu Mộng.""Liên quan gì đến tôi." Lý Ninh Ngọc muốn lập tức gọi điện thoại cho Cố Hiểu Mộng để xác nhận an nguy, nhưng trước mặt người ngoài không được để lộ ra dấu vết."Lý trung đội và Cố lão bản quả nhiên đều có dự định riêng, cô không đề cập với cô ta chuyện thẻ USB, cô ta chắc hẳn cũng không nói với cô chuyện hai ngày trước đến làm khách ở chỗ chúng tôi."Hai ngày trước từng đi gặp Đồ lão bản? Cố Hiểu Mộng quả thật không nói với cô. Nhưng người của Đồ lão bản làm sao biết được cô không nói với Cố Hiểu Mộng về thẻ USB? Là vì sau khi xem xong USB cô lại không làm gì nhằm vào Cố Hiểu Mộng sao? Vậy thì Hiểu Mộng hiện tại có biết thẻ USB nằm trong tay cô hay không? Nếu đã biết, em ấy có trách mình đã giấu giếm chuyện quan trọng như vậy không, liệu em ấy có tin tưởng và hiểu cho mình không?Trong đầu nhất thời toát ra hàng loạt suy nghĩ, Lý Ninh Ngọc cắn răng, tiếp tục nghe điện: "Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.""Chuyện này sợ là không dễ nói cho lắm. Nhưng đối với Lý trung đội, đây là thứ tốt để bắt thóp Cố Hiểu Mộng." Đầu bên kia úp úp mở mở, "Sáu giờ chiều mai, khu B của bãi đậu xe quảng trường Văn Minh, Toyota màu đen."Nói xong câu này, nam nhân đối diện trực tiếp cúp máy, không cho Lý Ninh Ngọc cơ hội từ chối."Lão bản, Lý Ninh Ngọc sẽ không nói với Cố Hiểu Mộng chứ? Cô ta sẽ đến thật sao?"Đồ lão bản hít một hơi thuốc lá, lời nói cùng khói mù khạc ra từ miệng hắn, "Cô ta nhất định sẽ tới, cho dù cô ta tìm Cố Hiểu Mộng, chẳng lẽ Cố Hiểu Mộng sẽ chính miệng thừa nhận chuyện giết người sao? Nếu thật sự thừa nhận ngược lại là chuyện tốt, chúng ta đỡ phải mất công tìm cô ta một chuyến."Nối thông điện thoại với Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc mới từ trong trầm tư tỉnh táo trở lại."Hiểu Mộng ăn cơm chưa?""Vẫn chưa, chị Ngọc ăn chưa?""Đang chuẩn bị ăn.""Vậy tốt rồi, chị Ngọc gọi điện thoại cho em... chỉ vì chuyện này thôi sao?"Lý Ninh Ngọc chỉ là muốn xác nhận an nguy của đối phương, đúng lúc đến giờ cơm, bèn thuận miệng lấy lý do như vậy. Bình thường cô quả thực sẽ không đặc biệt gọi chỉ để hỏi vấn đề ăn cơm, Lý Ninh Ngọc nhớ tới dáng vẻ gầy gò của Cố Hiểu Mộng, nếu Đồ lão bản thật sự đã đến tìm em ấy, có phải chính bởi vì một số chuyện nào đó, em ấy mới tiều tụy như vậy không?Lý Ninh Ngọc vô cùng bao che khuyết điểm, lời đến khóe miệng lại dịu dàng hơn rất nhiều, "Ừm, em gầy đi rồi, gọi điện thoại giám sát em ăn cơm tử tế.""Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ ăn cơm !"Giọng nói cô gái nhỏ sáng sủa rạng ngời, Lý Ninh Ngọc không muốn chủ động hỏi gì cả, em ấy chưa nói vậy thì chờ em ấy mở miệng. Đã biết thân phận Cố Hiểu Mộng là nằm vùng, vậy thì những thứ gọi là điểm yếu trong tay Đồ lão bản, cùng lắm chỉ là chứng cớ em ấy buôn lậu thôi.Lý Ninh Ngọc vẫn đến chỗ hẹn của Đồ lão bản. Biết nhiều thêm chút ít cũng không hại gì, từ khi thích Cố Hiểu Mộng, cô đã luôn muốn tìm hiểu thêm về nghề nghiệp buôn lậu này. Huống hồ từ đầu tới cuối cô chưa bao giờ tin tưởng bọn họ, cần gì phải sợ bọn họ hất nước bẩn lên Cố Hiểu Mộng chứ."Châm trà cho Lý trung đội."Lý Ninh Ngọc hạ thấp tầm mắt nhìn nước trà rót vào trong ly, thậm chí còn không buồn nâng mí mắt, đối diện một nhóm phần tử phạm tội, trà uống vào cũng chẳng ngon lành gì."Lý trung đội rồng đến nhà tôm, Đồ mỗ rất lấy làm vinh hạnh.""Đồ lão bản khách khí rồi, có chuyện gì xin nhanh chóng nói ra, tôi còn có việc."Đồ lão bản bỗng bật cười, "Lời này nghe thật quen tai, nếu không phải cô và Cố Hiểu Mộng một là cảnh sát một là phỉ tặc, hai người quả thật ăn ý về mọi mặt."Lý Ninh Ngọc không muốn phủ nhận chuyện cô và Cố Hiểu Mộng rất ăn ý, chỉ là lời này nghe vào, có chút gì đó làm cho người không thoải mái lắm."Đồ mỗ rất thắc mắc, rõ ràng đồ vật bên trong USB đã chứng minh Cố Hiểu Mộng tuyệt đối không chỉ là loại nhân vật nhỏ như canh đường, tại sao Lý trung đội vẫn cùng Cố Hiểu Mộng qua lại mật thiết như vậy."Cái gì cũng chưa nói mà đã trực tiếp "thẩm vấn" rồi, Lý Ninh Ngọc đáp lại hắn tám chữ: "Cơ mật quốc gia, không thể trả lời.""Chỉ là tùy tiện hỏi một chút, tùy tiện hỏi một chút thôi. Lý trung đội đừng nóng, dù sao nội dung USB có thể sửa đổi mà, không tin cũng là chuyện bình thường." Đồ lão bản ngược lại rất dễ tính, hắn nhấp một hớp trà nói tiếp: "Lần trước chắc Cố Hiểu Mộng có đưa cho cô một tài liệu buôn lậu kim ngạch rất lớn đúng không."Chuyện tài liệu lần trước, Đồ lão bản không bắt được con "quỷ" nào. Bên trên cũng đột nhiên tỏ thái độ cứng rắn, không cho phép động tay động chân. Về phần Cố Hiểu Mộng đã đưa tài liệu hay chưa, Lý Ninh Ngọc xử lý phần tài liệu này như thế nào, hắn đều không rõ, đúng lúc người có mặt ở đây, không chừng lại có thu hoạch ngoài ý muốn.Tài liệu buôn lậu quả thật chưa từng rơi vào tay Lý Ninh Ngọc, nhưng nghe Đồ lão bản nhắc đến, Lý Ninh Ngọc nhớ ra rồi, lúc ấy Cố Hiểu Mộng nói đó là tài liệu giả, bị em ấy cười ha ha bỏ qua. Chẳng lẽ thứ này còn rất quan trọng?Lý Ninh Ngọc không đoán chắc được tài liệu kia rốt cuộc là gì, nhưng liên kết mấy sự kiện này lại, cộng thêm chuyện Long Xuyên ép Cố Hiểu Mộng gọi điện thoại cho cô để xác nhận, có thể thấy với tư cách tội phạm buôn lậu, Cố Hiểu Mộng nhất định phải đem vật này giao cho cô, chỉ là không biết vì sao Cố Hiểu Mộng từ đầu đến cuối không nói cho cô biết.Nhằm duy trì thân phận tội phạm buôn lậu cho Cố Hiểu Mộng, Lý Ninh Ngọc khẽ nhếch lông mày, làm bộ như có chút kinh ngạc, "Đồ lão bản đúng là thần thông quảng đại, cái này cũng biết?"Nghe Lý Ninh Ngọc nói vậy, ý cười trên mặt Đồ lão bản càng đậm hơn, quả nhiên là thu hoạch ngoài ý muốn, tốt lắm, hiện tại ít nhất có thể xác định được, Long Xuyên có người chỉ điểm ở bên này."Nếu Lý trung đội đã biết về tài liệu này, lại không nói với đội chống buôn lậu, chắc chắn bên trong phải có chuyện gì đó. Hoặc có thể là ngay từ đầu cô đã có lòng phòng bị Cố Hiểu Mộng, cho nên không hề tin phần tài liệu này." Đồ lão bản càng nói càng cảm thấy bản thân suy đoán chính xác."Đúng, tôi hoài nghi phần tài liệu này là giả. Vậy thì thế nào?" Lý Ninh Ngọc dứt khoát thuận theo suy nghĩ của hắn, chỉ cần luôn duy trì đứng ở phía đối lập với Cố Hiểu Mộng."Cho nên Lý trung đội cũng nhìn ra Cố Hiểu Mộng lòng lang dạ sói rồi đúng không.""Nghĩa là sao?""Nếu tài liệu là thật, một khi tra ra được tin tức chính là từ chỗ cô truyền tới, số tiền lớn như vậy, quan hệ đến ích lợi nhiều bên, Lý trung đội cảm thấy mình vẫn còn sống yên được sao? Về phần Cố Hiểu Mộng, cô ta đại biểu cho Long Xuyên, vốn là người trong nghề, luôn có không ít người muốn trị cô ta. Nếu tài liệu là giả, điều động lực lượng lớn như vậy lại hóa ra vồ hụt, Lý trung đội làm sao tiếp tục đặt chân ở Cục Cảnh sát đây."Nguyên nhân chính vì như vậy, cho nên Cố Hiểu Mộng ngay từ đầu đã không định nói cho cô biết sao? Lý Ninh Ngọc càng nghĩ càng sợ, hôm đó Cố Hiểu Mộng ở chỗ Long Xuyên không biết đã xoay sở như thế nào, lại làm sao nói dối để phủi sạch cho cô."Được lắm, Cố Hiểu Mộng!" Lý Ninh Ngọc trừng mắt, siết chặt quả đấm, dáng vẻ như phát hiện bị lừa gạt không kiềm được tức giận.Diễn ba phần giả bảy phần thật, nhìn mới có vẻ đáng tin mười phần.Lý Ninh Ngọc khoanh hai tay trước ngực, là tư thế cự tuyệt điển hình, cô lạnh lùng tiếp lời: "Đồ lão bản gọi tôi đến đây nói những chuyện này là có ý gì, làm buôn lậu cả ngày lẫn đêm đều rảnh rỗi như vậy sao?"Đây mới là dáng vẻ nên có của Lý cảnh quan, đối với Cố Hiểu Mộng bằng mặt không bằng lòng, đối với họ Đồ hắn cũng có nhiều phòng bị.Đồ lão bản cười giải thích: "Người cùng nghề vốn là oan gia, nếu thật sự để cho Long Xuyên và Cố Hiểu Mộng được như ý, tôi làm sao làm ăn được nữa."Lý Ninh Ngọc liếc hắn một cái, hiện tại bị người khống chế, cô không cần thiết phải nhanh mồm nhanh miệng, lấy được nhân chứng vật chứng, thả vào trong tù mới tính là thắng lợi."Đó là ân oán giữa các người, Đồ lão bản nói xong chưa, tôi phải đi rồi.""Đừng đừng đừng, còn chưa bắt đầu nói chính sự mà." Đồ lão bản thấy Lý Ninh Ngọc ra vẻ muốn đi, vội giơ tay kêu lên. Lý Ninh Ngọc vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn không biết con mắt của trắc hoang sư liệu có thể trực tiếp nhìn ra hắn đang nói dối hay không, cho nên hắn dứt khoát nói thẳng, "Cô có biết Cố Hiểu Mộng từng giết người không?"Lý Ninh Ngọc bị những lời này làm cứng đờ tại chỗ, năm phần kinh ngạc xuất hiện trên mặt cô.Cố Hiểu Mộng? Giết người?Lý Ninh Ngọc không nhìn ra Đồ lão bản có nói dối hay không, nhưng cô không tin.Đó chính là Cố Hiểu Mộng, là một cảnh sát luôn bảo vệ kẻ yếu giống như cô, em ấy giết người? Đồ lão bản cho rằng tùy tiện bịa chuyện gì cô cũng tin sao, cho dù là thật, chuyện này nhất định có ẩn khuất gì đó."Đồ lão bản, ông là tội phạm buôn lậu, Cố Hiểu Mộng cũng là tội phạm buôn lậu, ông tưởng ông là quan tòa sao, nói gì tôi cũng tin?"Nhìn phản ứng này của Lý Ninh Ngọc, Đồ lão bản càng hài lòng hơn, hắn phân phó thư ký: "Đi đem tên canh đường kia, à không, cảnh sát các cô gọi là gì nhỉ? Đúng rồi, đi kêu nhân chứng tận mắt nhìn thấy tiến vào."Lý Ninh Ngọc nhìn ra cửa, người hoặc thứ gì đó sắp tiến vào, có khả năng sẽ làm Cố Hiểu Mộng bị tổn hại, đó sẽ là gì đây?
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Mộng: Để em kể chị nghe một câu chuyện.Ngọc: Ngoan, lần sau nói trực tiếp chút.