[BH][ĐN FAIRY TAIL] Thay đổi một thế giới - Lưu Tinh Vũ
Chương 29
Evergreen rắc những hạt bụi bay lấp lánh trong không khí, chỉ chờ tôi lơ là, chị ta phát tán chúng, khiến chúng phát nổ trên khoảng không. Tôi cảm nhận có chuyện chẳng lành, nhanh chóng lùi lại sau và vừa vặn né được.Evergreen không có ý định cho tôi thở, lao đến và muốn tấn công tiếp. Có điều, đây là khu vực thành phố, lúc chúng tôi cãi cọ nhau thì người dân phía dưới đã quan sát. Họ nghĩ đây là một trò vui của hội vì vậy tập trung rất đông hò reo cổ vũ.Tôi xoay lưng chạy đi, chị ta thấy vậy nhanh chóng bám theo."Đứng lại oắt con, đánh không được thì chạy à?"Chỉ chờ Evergreen quá đà, tôi quay ngoắt lại, tấn công ngược."Thổ long hống!"Vì bị bất ngờ, Evergreen bay xa. Nhưng không uổng khi là đàn chị của tôi, trước khi theo làn gió trôi đi mất, chị ta vẫn kịp tung một nắm bụi vào người tôi."Gremlin!"Chính là cái đạn nổ ban nãy, nhưng vì quá bất ngờ nên tôi bị vướng chân, không kịp nhảy ra khỏi chỗ bụi đó."Shiro!"Ngay khi tôi tưởng ăn chắc đống thuốc nổ mini này, tiếng Kanna vọng lại từ phía dưới đất.Quanh tôi, được bao phủ bởi một đống cành lá, bọc tôi vào chính giữa. Tiếng bùm vang lên không nhỏ, sức gió cũng mạnh, đủ để khiến tôi bay ra cả một đoạn dài. May mắn rằng, được bọc trong quả cầu kia nên tôi được giảm va đập khá tốt. Dần dần, đống lá cây thu lại và biến mất.Tôi nhảy xuống, chạy đến chỗ Kanna, vừa bất ngờ cũng hào hứng."Kanna, ma pháp đấy.""Chị biết rồi nhưng em có sao không?"Tôi bất ngờ về khả năng của Kanna, ngay khi Kanna chỉ vừa mới cảm nhận được dòng chảy của ma pháp, chị ấy đã làm ra được một skill luôn. Điều này chứng tỏ, Kanna là một người rất có thiên phú.Nhưng nhớ ra phải giải quyết với Evergreen, tôi nhanh chóng nhờ Kanna tản dân chúng ra rồi trèo lên mái nhà, chạy về phía nam, nơi bà tiên già kia bị thổi bay."Oắt con, mày..."Evergreen tóc tai bù xù, quần áo lấm lem đất, đôi lông mày nhíu chặt và ánh mắt như phát ra tia lửa."Bộ váy, tóc, gương mặt của ta..."Có vẻ, con gái ai cũng rất quan trọng vẻ bề ngoài. Evergreen lao tới, phẩy tay rắc những hạt bụi li ti bám lấy quanh tôi, chỉ sau vài giây chúng liền phát nổ. May phản ứng kịp, tôi biến hoá số đất nhỏ thành một cái lá chắn, ngăn những hạt bụi kia. Vụ nổ lại kết hợp với cát ở dưới chân khiến xung quanh tôi bao quanh một màn bụi mù mịt, giảm tầm nhìn đi đáng kể."Leprechaun! Súng máy tiên tử!!!"Tôi từng nghe qua mọi người nói, đây là skill Evergreen khá tâm đắc nên không dám lơ là. Có điều tầm nhìn bị giảm đi khiến tôi như kẻ mù lạc chốn toàn sương.Tôi đoán skill này chính là kiểu súng liên thanh, tại bả xả bụi ra liên tục mà bụi này thì phát nổ trong không khí khi tới gần mục tiêu. Tôi chỉ biết tạo vài lớp lá chắn rồi chạy chứ chẳng đánh được gì nhiều.Sơ suất của tôi là quên mất bà chị tiên kia bay được, vì lẽ đấy mà bụi tiếp cận từ trên đỉnh đầu tôi, bắn tôi bay xa một đoạn và phát nổ.Cảm giác tê tê và nóng do lực và nhiệt gây ra. Tuy không bị thương quá nặng nhưng cũng không mấy dễ chịu gì."Cái đôi cánh nhân tạo của bà chị khó chịu thật đấy. Hàng fake này có vẻ dùng ngon hả?"Tôi gạt vài hạt bụi trên mắt, đứng dậy chuẩn bị nghênh chiến thì thấy Evergreen trông có vẻ trầm mặc đi. Sau đó, chị ta thể hiện rõ vẻ tức tối của mình và tháo kính ở trên mặt ra."Im cái miệng vào ranh con."Và tuyệt, có lẽ phê pha do những lần ăn chơi lắm não tôi bị đớ, phản ứng chậm. Vì lẽ đó, tôi gia nhập hội bị hoá đá.Tôi đoán khoảng chừng gần 15 phút sau thì cái thuật của tôi được hoá giải. Ý là tôi đoán ai đó đã đánh bại Evergreen để chị ta hoá giải cho tôi chứ nhìn thế mà ma thuật bả mạnh lắm. Để thêm thời gian dài không hoá giải là tự tan về cát bụi ngay."Em có sao không Shiro?""Kanna?"Tôi chớp mắt cho quen ánh sáng. Thấy bóng hình quen thuộc của Kanna đứng trước mặt. "Đừng nói với em, chị đánh bại chị ta rồi nhá!?""Ừm thì, chắc là như vậy..."Kanna kể lại cho tôi, sau vụ trong thành phố kia, chị ấy đoán ma lực của Kanna liên quan tới cây cối hoặc thực vật gì đấy, thế nên đã nhanh chóng mua thử hạt giống rồi chạy tới đây. Trong đấy lại gặp may, giống cây thân leo sau khi nhận được ma lực, nó lớn nhanh rồi có thể điều khiển để tấn công, vì lóng ngóng nên chị ấy làm cho cành cây đập một phát từ trên cao xuống làm Evergreen bẹp dí. Sau đó thì điều khiển cành cây quấn lấy bả thôi.Nghe li kì thật sự, mỗi tội tôi hoá đá nên chả biết mẹ gì."Em nên xin lỗi Evergreen."Cả tôi và bà tiên già ở đằng kia hả rồi nhìn nhau."Lúc em nói cánh fake là chị ở đây rồi nhưng chưa thể ra. Nói thật, chị nghĩ không nên nói thế."Tôi chợt nhận ra rằng, Evergreen luôn cố gắng để trở thành một nàng tiên như mơ ước. Trong khi Erza toả sáng với những bộ đồ như tiên nữ, cùng với biệt danh về tiên thì Evergreen chỉ là người có ma pháp không mấy đa dạng, cùng hàng đống khó khăn cản trở chị ta hơn.Thật sự thì tôi cũng chẳng có ác ý gì hết. Nhưng có lẽ câu nói ấy thật sự động đến lòng tự trọng của Evergreen. Nó như kiểu xúc phạm người khác thật sự."Ờm, xin lỗi chị, Evergreen."Thốt ra được câu nói mà thấy ngại hộ."Hả? Oắt con xin lỗi cái gì đây? Vì chị mày yếu quá nên hai đứa nhóc mới vào cũng không đánh được à? Hay vì chị mày chỉ là người dùng hàng dởm?""Xin lỗi vì nói chị như thế. Ý của tôi là, dù chị chỉ dùng đôi cánh nhân tạo ấy mà chị vẫn có thể bay thành thạo và chiến đấu giống một nàng tiên."Tôi đoán chị ta bị bất ngờ nên không biết nói gì hoặc là khinh thường tôi nên chẳng muốn trả lời chăng!?"Xin lỗi vì đã nói như thế. Rồi, biết chị không tha đâu. Nhưng mong chị sau cứ giữ được niềm tin vào ước mơ của mình nhá. Lâu lâu gặp bọn nói láo như tôi thì cứ solo chúng nó thôi, chị đánh bại tôi rồi đấy thôi. Ê mà nói suýt quên."Tôi cũng cảm thấy ngại khi phải khen một ai đó, dẫu sao tôi biết lời động viên đó sẽ giúp bả vui lên (hoặc không, tôi không biết)."Kanna, chị trông Evergreen nhá, em đi tìm hội đầu bò kia đây!"