[BH][ĐN FAIRY TAIL] Thay đổi một thế giới - Lưu Tinh Vũ
Chương 21
Trên đường đi, tôi có nghe Lucy và Juvia kể về chuyện đảo thiên đường gì đó mà mấy người kia nhắc đến với Erza. Có vẻ như họ là người quen của nhau, vậy thì hẳn có gì đó khiến họ xích mích."Hắn bảo từng là đồng đội với Erza rồi giờ lại nói chị ấy bằng cái giọng có chút hận thù."Juvia kể lại rồi nhìn qua Lucy nhưng Lucy ngay lập tức phản bác và nói rằng, hắn giống như đứa trẻ đang hờn dỗi vì bị bỏ rơi vậy.Một tên với bộ đồ như bồi bàn, mái tóc vàng nhạt và ánh mắt có chút vui đùa nhưng không kém phần thay đổi. Lucy nói rằng hắn dùng ma pháp nào đó liên quan đến bài."Hẳn đảo thiên đường đó là nơi Erza từng ở."Tôi nói ra suy nghĩ của mình, nhanh chóng liền có tiếng đáp lại."Erza đã ở cùng bọn anh từ lúc 13-14 tuổi rồi, nếu vậy không lẽ chị ấy ở từ lúc nhỏ hơn à?"Natsu nghi hoặc nhìn sang Gray, Gray cũng gật đầu như đồng ý mà tiếp lời."Ngày đó mình Erza tìm đến, một bên mắt còn hỏng và được làm lại bằng mắt giả, nhờ hội trưởng. Có vẻ như quá khứ ấy không dễ dàng gì."Như vậy càng có chứng cớ để chắc chắn thêm việc tôi nghi ngờ về người tên Jellal đó, quả nhiên rằng lần đó chị ấy mơ thấy là ác mộng.Chúng tôi dần đi đến cái tháp to khổng lồ ấy, chúng có những mỏm đá lởm chởm ở phía dưới chân, bậc thang nối tiếp kéo dài với một dàn lính canh. Ai nấy đều cầm trên tay cây giáo và chỉ đứng cách nhau có hai bậc một, số lượng đông khủng khiếp."Chúng bắt Happy và Erza rồi, hơn nữa đông như nảy ta chẳng thể chơi liều được."Lucy ái ngại nói, cả lũ chúng tôi đang nấp sau mấy tảng đá, nhìn sóng biển dạt dào vỗ vào, bất chợt Kanna lên tiếng."Có cảm giác, dưới biển có chỗ trống, kiểu như mấy tảng đá mà chừa ra một lỗ ấy."Nghe thấy vậy, mấy người bọn tôi quay ra nhìn nhau, khẽ gật đầu một cái rồi từ từ chờ Juvia bơi xuống, quả nhiên ma pháp sư hệ thủy đỉnh thật.Juvia tạo ra quả bóng nước bao quanh đầu như giữ lấy oxi, chẳng bù cho tôi, làm trò đó đảm bảo thiếu oxi chết sớm.Một lát sau, Juvia ngoi lên xác nhận, chính xác còn một con đường dưới nước nữa, tuy hơi khó đi nhưng chẳng có lính canh, như vậy sẽ càng tốt hơn."Phải nín thở gần 10 phút, hai cậu lặn được chứ?"Juvia quay sang hỏi Gray và Natsu, trông mặt chị ấy như thừa biết là không thể nhưng vẫn muốn trêu người."Dĩ nhiên là được!" - Cả hai đồng thanh đáp, đôi mắt có vẻ rất kiên quyết mặc dù theo khoa học, 3-5 phút là đủ chết người rồi."Không được!" Lucy từ đằng sau hét lớn, làm Juvia chậc một cái rồi lẩm bẩm gì đó, có vẻ muốn cho hai anh kia vùng vẫy dưới nước mới hả dạ."Mang quả cầu này vào, nó nén oxi ở bên trong nên các cậu có thể thở được, nhớ theo sát tôi."Juvia biến ra thêm mấy quả cầu, trông hệt như mấy cái mũ của thợ lặn nhưng có vẻ dùng tốt hơn nhiều, tầm nhìn không thay đổi mà không bị nặng đầu chút nào. Chúng tôi nhanh chóng xuống nước và di chuyển theo Juvia. Lần đầu tiên tôi ở dưới nước với độ sâu như vậy mà chẳng có lấy một đồ bảo hộ, tuy hơi nguy hiểm nhưng cũng thật phấn khích.Chúng tôi từ từ đi lên, tháo quả cầu ấy ra và quan sát xung quanh. Hầu hết đều nhờ Natsu hong khô quần áo và sửa sang lại trang phục."Bọn chúng là ai?"Có tiếng hét từ phía trên, chúng tôi ngước lên và thấy một toán lính canh trong chiếc áo trắng, với những chiếc thương đang muốn bắt kẻ xâm nhập.Vậy là đi đường khó hơn mà cũng chưa tránh được bao lâu. Natsu thấy đám người đó dần lao về phía này, hai tay liền bốc lửa, gầm lên."Bọn ta đến từ Fairy Tail!"Nói rồi, anh ấy nhảy đến phía những người kia, nhanh chóng tung cú đấm và một loạt chiêu khiến đối phương chưa kịp trở tay."Tinh linh cung cự giải: Cancer"Theo tiếp hô của Lucy, một ánh sáng phát ra, dần dần hiện lên một người đàn ông có mấy chiếc càng cùng mái tóc xoăn đỏ và cặp kéo trên tay, anh ta lập tức lao về phía đám người ấy.Và khi chúng ném những chiếc thương về phía Juvia liền bị xuyên qua, mặt lắp bắp, trắng bệnh và không rõ người kia là ma hay gì, Juvia hô một tiếng liền chỉ thấy có vết máu xượt qua, đám người ấy liền gục xuống tại chỗ."Rung chấn!"Theo tiếng hét của tôi, mặt đất xung quanh liền rung lắc dữ dội khiến cho một loạt người ngả nghiêng, ngã vì chẳng thể giữu thăng bằng."Tạo hình băng thương: Búa"Gray nhân cơ hội liền tạp ra một chiếc búa băng lớn, sau đó đập một loạt kẻ thì khiến chúng bất tỉnh tải chỗ, rồi anh quay qua tôi mà bảo."Em làm vậy là tự đấm hả? Làm cả đội mình cũng ngã luôn giờ."Tôi quay lại nhìn và quả thật vậy, có vẻ như tôi đã không dùng đúng chiêu, khiến cho ngay cả người bên mình cũng nghiêng ngả."Em xin lỗi, em sẽ chú ý hơn."Đến lúc quay lại nhìn xung quanh, mọi thứ là một đống ngổn ngang với gần hai chục người nằm la liệt dưới đất, máu mũi miệng trào ra, mấy giá đỡ bên trên cũng bị đập nát. Và từ từ, một cánh cửa sắt chầm chậm mở ra ở phía trên cao.Mang theo nghi hoặc, chúng tôi quyết định đi vào.Bọn tôi dần dần đi lên, có vẻ như chỗ vừa đứng là ở dưới hầm. Phía bên trên là một nhà ăn, chúng được trang trí không đến nỗi xa hoa nhưng có phần long trọng, chiếc bàn dài mấy mét cùng hoa trang trí, căn phòng này phải công nhận khá rộng."Chúng nắm được hành tung của chúng ta."Kanna khẽ nói, rồi giải thích rằng cảm nhận được có ai đó đang theo dõi cả bọn, nhưng chưa rõ là từ đâu."Cánh cửa vừa rồi được điều khiển bằng ma thuật từ xa, vậy nên khả năng cao đúng như Kanna nói."Juvia mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nơi chúng tôi vừa bước lên - bây giờ lại chiếc hầm nhỏ, chẳng còn rộng rãi."Chúng muốn khiêu khích ta à?" - Gray khẽ cúi mặt suy nghĩ, nghe thấy tiếng Lucy khó hiểu lặp lại liền ngẩng lên nhìn, bất ngờ hỏi - "Cậu kiếm đâu ra bộ đồ kia ấy hả?"Lucy, người mang bộ váy sặc sỡ nhưng có chút dài và rộng, với một vài thứ trang trí trên đỉnh đầu, tự hào khoe rằng, đó là nhờ tinh linh đem đến."Tôi nhờ họ đem quần áo từ thế giới tinh linh đến, dù sao tôi cũng không muốn ướt đâu. Trừ Juvia có thể hóa thành nước thì hẳn mọi người đều ướt hết ha?!"Tôi nghi hoặc nhìn Lucy, trước ánh mắt tôi, Lucy khẽ "Hả?" một tiếng rồi nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu."Nãy mọi người làm chị không nhìn sao?"Lucy nhìn theo hướng tay tôi chỉ, là Gray đang mặc chiếc quần với Natsu bốc lực toàn thân, khoanh tay trông đến hài."Đứng gần này là khô cả mà.""À, ừ, công nhận nhờ..."Bỗng, một toán lính từ xa chạy tới, với những tiếng hò hét bắt kẻ xâm nhập, chúng gián đoạn cuộc tấu hài của chúng tôi.Một thanh kiếm phi tới, mái tóc đỏ khẽ sượt qua, như chiếc chong chóng, những đường kiếm điêu luyện nhanh chóng hạ gục một loạt người."Erza!" - Cả bọn nhanh chóng đồng thanh nói lên, làm Erza đang nghiêm túc với sát khi quay lại nhìn ngạc nhiên."Mấy cậu, sao lại ở đây?"