[BH][ĐN FAIRY TAIL] Thay đổi một thế giới - Lưu Tinh Vũ
Chương 15
Quãng đường tới nhà Lucy phải gọi là rất xa. Có vẻ như nhà Lucy ở vùng ngoại ô, chúng tôi đi từ sáng cho đến chiều mới tới. Nhưng vượt qua mấy ngọn núi kể cũng vất. Khu này đúng hẻo lánh, nhìn từ xa thì thấy căn nhà khổng lồ, hẳn đó là đích đến của chúng tôi."Bao giờ tới được nhờ!"Tôi cằn nhằn than thở, tôi có thể đi, nhưng việc liên tục như vậy cũng có chút mệt mỏi. Ăn trưa còn chẳng được bao nhiêu. Erza thì lo lắng liên tục."Sắp đến rồi, chúng ta đi thêm đoạn nữa là tới."Natsu có vẻ bắt đầu khó chịu như tôi, anh ấy ngẩng mặt lên nói"Sao không chạy đi cho nhanh, ở trong thành còn lo lắng mọi người, ở đây có ai đâu!"Gray mặt không cảm xúc, suy nghĩ một chút rồi cũng đồng ý với Natsu, dẫu sao nó tôi hơn lê từng bước khi trời chuyển hoàng hôn.Erza im lặng không lên tiếng, rồi gật nhẹ đầu chấp thuận, miễn là không tạo ra thiệt hại gì thì chúng tôi có thể chạy.Yora như hiểu ý tôi, bay lên tóm lấy áo sau lưng tôi, chúng tôi liền bay đi trước.Việc bay và chạy như vậy khiến cho quãng đường rút ngắn khá nhiều, bây giờ tôi mới có chút để ý xung quanh. Đây giống như một quả đồi đầy cây cối, với thảm cỏ rộng lớn như được cắt tỉa. Phải gọi nơi này đúng là hòa hợp với thiên nhiên.Thấp thoáng đằng xa có một bóng người, là Lucy. Trông mặt có chút buồn, nhưng lại nhẹ nhõm hơn, có lẽ chị ấy đã đưa ra quyết định gì đó."Lucyyyyyyyyyyyy!"Natsu lao thằng đến, cảm tưởng như nếu không dừng lại, anh ấy sẽ đâm vào tòa nhà phía trước. May thay, dưới sự giúp đỡ của Gray, và với một cú đạp, Natsu dùng mặt tiếp đất cạnh chỗ Lucy.Yora cũng nhanh chóng đáp xuống, mọi người ở quanh Lucy tạo thành vòng tròn, có vẻ như ai cũng lo lắng. Sau một hồi náo loạn thì ai cũng lắng xuống, cười với Lucy. Và đáp lại, Lucy liền dẫn đầu đoàn đi về. Tôi cảm nhận có ai đó nhìn, quay về đằng sau liền thấy một người đàn ông cao lớn. Ông ấy nhìn Lucy chằm chằm, trông hung dữ, nhưng có một chút gọi là yên lòng."Phải công nhận nhà chị ở sâu trong rừng núi hoang vu ghê, cái làng này may còn vài nhà không chắc lại..."Lucy nghe tôi phàn nàn, quay lại cười tươi nói."Không em, đây là vườn nhà chị mà, nó kéo dài thêm quả đồi đằng kia kìa."...--------------------------------------------------------------------------Ngày hôm sau, khi cả hội đang vui đùa, bỗng có một giọng nói cất lên."Hội này không cần những kẻ yếu đuối, như lũ chúng mày vậy!"Một người với mái tóc màu vàng, vết xăm tia chớp trước mắt, cao lớn ngồi cười vào nhóm ba người."Luxus, ngươi..."Erza nổi giận nắm tay, như được đà, hắn càng cười lớn, mỉa mai thêm."Ít nhất là ta, thì cũng không có bị tên Gajeel ấy đánh tả tơi."Mira đứng đằng quầy, nói vọng ra, có vẻ chị ấy đang kìm nén cơn giận."Việc đã qua thì thôi ngay đi Luxus."Natsu điên lên, lao tới, bàn tay anh ấy bốc lửa lên. Nhưng như một tia chớp, Luxus tránh trong chớp mắt."Ha, là kẻ kế thừa hội chắc ta sẽ phải loại bỏ hết những tên cặn bã yếu đuối như vậy nhờ!"Nhưng lời hắn nói ra, có chút quá đáng, ô uế và tự cao đến bất ngờ."Strychnine."Luxus lập tực hộc máu, khuỵu xuống, ho mấy cái."Chuyện quái..."Hắn tê liệt ôm lấy miệng.Tôi chậm rãi tiến tới, nhấc chân lên đá thẳng bụng, Luxus chưa kịp nói lời nào, liền bay ra xa. Hắn muốn đứng lên, nhưng chỉ run rẩy được một chút. Thật kiên cường, chất độc tôi kì công điều chế, đủ giết người trong quá khứ mà hắn chỉ ảnh hưởng có chút."Strychnine."Luxus lập tức ngã hẳn, hộc máu hơn nữa."Mày..."Tôi lặng lẽ tiến tới, nhìn xuống người run rẩy ở dưới đất, khẽ cười."Không phải loại bỏ cặn bã sao?""Mày là con nào?""Ồ, anh còn nói được à?"Từ bàn tay tôi, một thanh giáo đất dần hình thành, kết lại, cứng cáp như làm bằng sắt vậy."Shiro!"Mọi người trong hội im lặng nhìn, lo lắng liền gọi tên tôi, có vẻ tôi làm hơi quá, nhưng sự thật là lâu lắm rồi, tôi mới nổi sát ý như vậy, cảm giác như có chút mất kiểm soát mà tôi còn không ngờ được.Mấy người đi theo Luxus định chạy tới, trông họ như là sẽ nhào vào đánh nhau với tôi luôn vậy, đúng là tình bạn bền lâu, ấy thế mà với hộ thì tổng sỉ vả hay thật."Mấy người qua đây, tôi cho anh ta sống thực vật."Nghe vậy, họ lập tức dừng lại, không giám di chuyển, có vẻ họ cũng không hoàn toàn là máu chó theo tên Luxus này, nhìn đẹp trai vậy mà lại nói ra mấy lời nghe muốn đấm thật.Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng nói."Ha, cái chất độc này giết mấy người yếu đuối thật, nhân tiện, tôi không biết ở ngoài có thuốc chữa hay giải gì đó không, anh cứ để tầm 10 phút nữa là đủ để khỏi kế thừa hay sống gì rồi. Sao nhờ, hay bây giờ đánh đấm tiếp?"Luxus đau đớn không thể dậy, bàn tay anh ta động đậy như muốn nắm lấy tôi, nhưng sức bây giờ thì sống đã vất vả."Tôi còn chưa đánh đấm gì với anh mấy, giờ sao nhỉ?""Dừng lại ngay!""Shiro, đủ rồi.""..."Mấy người sốt sắng chạy đến muốn túm tôi ra, họ muốn ngăn hay gì, hết cách thật, ngăn tôi, thì chất độc còn đó."Có lôi em ra, thì độc còn đó, 8 phút nữa là cho anh ta thành thực vật."Erza lạnh mặt nhìn tôi, giọng không chút gì liền nói."Giải độc cho Luxus.""Hừm, em chịu."Luxus đau đớn mất đi ý thức, hay thật, tôi dọa vậy, chứ đã dùng quá nhiều độc đâu. Đúng là đọc được điều chế, khác với loại độc ma pháp họ vẫn hay dùng thật."Nhờ Juvia lọc máu thôi vậy, em còn định để thêm chút mà ảnh hết chịu được rồi."---------------------------------------------------Một lúc ồn ào qua đi, mấy người họ cũng đem Luxus đi.Tôi đã vô tình nghe kế hoạch của họ, nhưng nghĩ lại, có lẽ việc tôi làm không đúng hoàn toàn.Nếu để xảy ra vụ tranh chấp ấy thì có lẽ hạ gục anh ta sẽ làm anh ta phục hơn, là sơ suất của tôi. Việc làm anh ta ngã gục tại hội như này, lại giống sỉ nhục hơn. Nhưng nếu trận chiến xảy ra thì lại thiệt hại hơn. Khó nghĩ thật.Cơ mà tên này cũng điên khỏi tả. Không hiểu ngông kiểu gì ngông đến vậy.Nhưng chắc sẽ ổn, ít nhiều phải tuần nữa hẳn hắn mới gây ra vụ ồn ào nữa, vậy nên tôi sẽ không sao, chắc vậy đi.Erza lại gần tôi, vỗ vai tôi nói."Shiro, kể cả em có tức, cũng không được khiến đồng đội của mình như vậy, sẽ thế nào nếu em lỡ tay hơn? Suy nghĩ một chút đi.""Chị khỏi lo, lượng đó chỉ làm tê liệt ngày thôi, anh ta hộc máu là do độc lạ, cơ thể không thể phản ứng với mấy chất đó nên sinh ra tâm lí thôi."Natsu cũng nghiêm túc, anh ấy đôi lúc cũng đâu đến lúc ngáo quá ha."Đúng là em giúp mọi người xả giận, nhưng không nên quá như vậy, đó vẫn là thành viên hội, còn là cháu trai hội trưởng nữa."Gray mặc quần đùi đến chỗ tôi, có lẽ tôi thật sự đã làm nghiêm trọng, lần sau mà có thì sẽ giảm hơn vậy, như này tạo cho hội cả bầu u ám."Thôi em đi làm nhiệm vụ đi, từ đợt vào đến giờ còn chưa kịp làm cái gì riêng lẻ, vậy nên gặp mọi người sau."Tôi chuồn trước khi ai cũng đến nhắc nhở, tôi biết là mình làm hơi quá, nhưng không áy náy gì lắm, chờ sắp tới Luxus cho hội trận tưng bừng à. Hay nói ra thì ổn?Việc này cũng quá là đau não đi...----------------------------------------------------------------------------------------------Ụa thêm 1 chương