[BH] Vụ Vũ Xuân Dạ - Giang Nhất Thủy
Chương 59: Xuân 1.9
Kết quả liên hoan phim vừa công bố, trong nước liền gây ra một làn sóng xôn xao.So với bộ phim đoạt giải điện ảnh giá trị nhất là "Ám Dạ Tiềm Hành", "Vụ Vũ Xuân Dạ" lại gây ra cuộc thảo luận lớn hơn vì Tần Chi Nguyệt giành giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất."Kỹ năng diễn xuất của Tần Chi Nguyệt mạnh đến vậy sao? Trời ơi, những nữ diễn viên cùng thời với cô ấy đều là minh tinh điện ảnh quốc tế, vậy mà cô ấy vẫn có thể bứt phá! Nói đi cũng phải nói lại, nếu Tần đạo ra mắt sớm hơn, thì làm gì đến lượt mấy chị đại trong giới giải trí trong nước!""Đúng vậy, Tần đạo luôn rất mạnh. Trước đây khi hợp tác với Kim Trạch, để tiết kiệm kinh phí đã quay rất nhiều nhân vật nhỏ, mỗi nhân vật đều rất đặc sắc."Đây vẫn là những cuộc thảo luận bình thường, nhưng một số người nói một hồi liền bắt đầu lạc đề."Lần này là Kim Trạch làm đạo diễn, giành giải Kịch bản gốc xuất sắc nhất. Nghe nói Tần Chi Nguyệt rất thích làm nền cho Kim Trạch.""Đại đạo làm nền, ừm... ở một khía cạnh nào đó, sao lại không coi là một kiểu vì tình yêu mà làm nền chứ?"Diễn đàn đang điên cuồng ship cặp đàn chị em, trên bữa tiệc sau liên hoan phim, Thẩm Trạch Vũ và Tần Chi Nguyệt cùng Hứa Lạc Tô và các nhà làm phim khác vừa xã giao, vừa tranh thủ chụp ảnh chung.Trong ảnh, ba người họ đứng trong vườn hoa dưới ánh trăng giống như trong tranh của Monet, ôm cúp đứng cạnh nhau. Thẩm Trạch Vũ và Tần Chi Nguyệt kẹp Hứa Lạc Tô ở giữa, Hứa Lạc Tô hơi cúi người, gần như nửa dựa vào người Thẩm Trạch Vũ, hai người trông rất thân mật.Hứa Lạc Tô chụp xong ảnh liền đăng Weibo ngay, dùng chính cảm nghĩ đoạt giải của Thẩm Trạch Vũ: "Cuối cùng lấy lời này làm kết cục – tôi tin tưởng tình yêu của em!*" *Câu này trích dẫn từ "Thơ Chim Bay" của Rabindranath Tagore.Vì "Đêm Khuya", trước đây Hứa Lạc Tô đã nổi tiếng rầm rộ, mọi người đều biết bản chức của cô ấy là một nhà sản xuất, fan hâm mộ không quá bận tâm đến sự nghiệp diễn xuất của cô ấy, chỉ muốn cô ấy sản xuất nhiều tác phẩm hơn, thỏa mãn trái tim của những fan cuồng nhan sắc.Cho nên những bài đăng thường ngày của Hứa Lạc Tô đều là về công việc, xã giao, selfie, ngay cả quảng cáo đại diện cũng không nhận, cằn cỗi muốn chết.Nhưng ai cũng không ngờ, Hứa Lạc Tô âm thầm làm chuyện lớn, chạy đi quay "Vụ Vũ Xuân Dạ", còn giành được giải thưởng lớn, fan hâm mộ tức khắc reo hò.Một mặt nói chị gái thật lợi hại, một mặt lại đang cân nhắc Weibo của Hứa Lạc Tô có ý nghĩa gì.Trước đây đã có người "bóc phốt" Weibo của Hứa Lạc Tô, cảm thấy cô ấy là fan nhỏ của Kim Trạch. Bây giờ vừa thấy lại hợp tác với Kim Trạch, nghĩ nghĩ cảm thấy không thể nghĩ sâu hơn, liền vui vẻ ship CP loạn cào cào.Còn có một số người tò mò bộ phim có nội dung gì, có thể chiếu ở trong nước không.Trên mạng thảo luận vô cùng sôi nổi, phía bên ngoài Hứa Lạc Tô và những người khác cũng chơi rất vui vẻ.Sau khi rời bữa tiệc, Tần Chi Nguyệt vẫn chưa thỏa mãn, tổ chức một nhóm nhân viên, cùng mấy đoàn làm phim khác quen biết, bao trọn một quán bar gần đó, uống đến nửa đêm.Tần Chi Nguyệt là một con ma men, trong lòng hiểu rõ. Khi tan cuộc, mọi người đều đã say sáu phần, chỉ có Thẩm Trạch Vũ không dính rượu, cùng trợ lý đưa mọi người về khách sạn.Tiễn những người khác đi, Thẩm Trạch Vũ lúc này mới một tay nắm Tần Chi Nguyệt, một tay ôm lấy Hứa Lạc Tô, đưa hai người lên xe.Hứa Lạc Tô tửu lượng kém chết đi được, uống chưa đầy hai ly đã bắt đầu làm loạn trên xe, ghé vào lòng Thẩm Trạch Vũ, nắm lấy quần áo trước ngực cô ấy khóc lóc: "Chỉ kém một phiếu! Chỉ một phiếu thôi!""Chỉ kém một phiếu, giải thưởng là của chúng ta!"Cô ấy nâng tay lên, đập vào ngực Thẩm Trạch Vũ: "Dựa vào cái gì chứ! Dựa vào cái gì mà không cho chúng ta phiếu này! Chẳng lẽ chúng ta không thể tốt hơn Lâm Bái sao?"Trước đây khi có người khác, Thẩm Trạch Vũ còn sẽ che miệng cô ấy lại. Bây giờ thì tốt rồi, đều là người nhà, cô ấy lười đến mức không thèm can ngăn nữa.Cô ấy bất đắc dĩ thở dài, mà Tần Chi Nguyệt cũng là một người nói nhiều, nghe Hứa Lạc Tô nói vậy, lập tức lợi dụng cơn say giơ tay: "Phản đối! Phản đối ban tổ chức!"Hứa Lạc Tô nghe thấy câu này, đột nhiên ngồi thẳng dậy, rất phối hợp giơ tay: "Đúng vậy, phản đối! Phản đối! Phản đối ban tổ chức!"Hai người họ kẻ xướng người họa, giống như một màn tấu hài. Thẩm Trạch Vũ cả người đã tê dại, cứ nghe hai người họ cãi nhau ầm ĩ như vậy, còn bản thân thì ngồi giữa nhắm mắt dưỡng thần.Trợ lý lái xe ở hàng ghế trước nghe đau tai, rất cẩn thận mở miệng: "Thẩm lão sư, có muốn khuyên nhủ họ không ạ?"Thẩm Trạch Vũ rất mệt mỏi, đỡ trán thở dài: "Thôi, cứ kệ họ đi."Hứa Lạc Tô và Tần Chi Nguyệt náo loạn suốt cả đường, đến khách sạn đã biến thành "Đánh đổ chủ nghĩa đế quốc, dấy lên cách mạng điện ảnh, tư bản chết đi, Đảng Cộng Sản muôn năm!*"*Câu này nguyên gốc là như vậy đó...Thẩm Trạch Vũ nghe xong, vội vàng che miệng Hứa Lạc Tô, kéo cô ấy vào thang máy.May mắn là rạng sáng, khách sạn không có nhiều người như vậy, bằng không hai cô ấy sau khi nhận giải có thể trực tiếp "chết xã hội".An toàn trở về khách sạn, Thẩm Trạch Vũ kéo Hứa Lạc Tô vào phòng, đóng cửa phòng lại, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.Kết quả quay người nhìn lại, Hứa Lạc Tô kêu nóng, quăng giày cao gót liền bắt đầu kéo váy dạ hội trên người.Rèm cửa chưa đóng lại, ánh nắng sớm chiếu vào, làm mọi thứ trong phòng rõ ràng. Thẩm Trạch Vũ hít ngược một hơi khí lạnh, vội vàng bảo hệ thống thông minh trong nhà đóng rèm, bật đèn trong phòng.Đèn sợi đốt hơi chói mắt, Hứa Lạc Tô hơi nhíu mày.Cô ấy cởi dây áo dạ hội đến trước ngực, dùng sức kéo xuống, kéo cả miếng dán ngực xuống, bộ ngực nửa lộ, cứ thế trắng mịn lấp ló.Váy dạ hội mắc kẹt ở ngực, siết chặt tạo thành một vết đỏ, Hứa Lạc Tô đau, ngước mắt nhìn về phía Thẩm Trạch Vũ, trong mắt tức khắc có nước mắt: "Đau..."Yếu ớt chết đi được.Thẩm Trạch Vũ thở dài, đi đến trước mặt cô ấy, đưa tay kéo khóa kéo sau lưng cô ấy xuống. Hứa Lạc Tô cúi người, cả người đè lên vai cô ấy, mặc cho cô ấy cởi bỏ váy dạ hội trên người mình.Váy dài rũ xuống, không lâu sau Hứa Lạc Tô hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt Thẩm Trạch Vũ, cả người da thịt trắng đến mức có thể phát sáng.Cô ấy ôm lấy eo Thẩm Trạch Vũ, treo trên người cô ấy, ôm lấy cô ấy không nói gì.Thẩm Trạch Vũ nghiêng người hôn hôn mặt cô ấy, kéo tay cô ấy nhẹ giọng hỏi: "Chị giúp em tẩy trang nhé?"Hứa Lạc Tô ngửi mùi hương trên người cô ấy, ngoan đến mức không thể tả: "Ừm."Cô ấy gật đầu, Thẩm Trạch Vũ liền dẫn cô ấy vào phòng tắm.Thẩm Trạch Vũ bật đèn sưởi, một bên xả nước vào bồn tắm, một bên tẩy trang cho Hứa Lạc Tô.Năm nay, cô ấy không ít lần làm chuyện này, cho nên Hứa Lạc Tô cũng phối hợp rất thuần thục. Sau khi nước tắm đã đầy bồn, Thẩm Trạch Vũ dỗ cô ấy nằm vào, bảo cô ấy ngâm mình.Khi được nước ấm ngâm, Hứa Lạc Tô liền thoải mái. Cô ấy bắt đầu chê tóc mình, đòi gội đầu.Thẩm Trạch Vũ rất chiều cô ấy, kiên nhẫn gội đầu cho cô ấy. Gội xong đầu, Hứa Lạc Tô nói muốn đánh răng, Thẩm Trạch Vũ cũng làm theo.Cô ấy đưa ra những yêu cầu quá rõ ràng, nếu không phải phát hiện cô ấy đích xác không đi nổi, Thẩm Trạch Vũ đều nghi ngờ cô ấy có phải giả vờ say hay không.Khó khăn lắm mới hầu hạ xong tiểu tổ tông này, Thẩm Trạch Vũ lúc này mới cởi quần áo, tắm rửa ở một bên.Bồn tắm và phòng tắm được ngăn cách bởi một cửa kính, khi Thẩm Trạch Vũ tắm rửa, Hứa Lạc Tô liền ghé vào bên bồn tắm, thẳng đơ nhìn cô ấy.Thẩm Trạch Vũ bị nhìn đến không thoải mái lắm, rất nhanh tắm rửa xong, đánh răng xong bế Hứa Lạc Tô ra, dùng khăn tắm bọc lại đặt trên ghế sofa để sấy tóc cho cô ấy.Hứa Lạc Tô có chút mệt mỏi rã rời, hai tay túm lấy quần áo bên cạnh cô ấy, đầu tựa vào bụng Thẩm Trạch Vũ, từng chút từng chút gật đầu. Thẩm Trạch Vũ thấy cô ấy muốn ngủ, giơ tay sờ sờ tai cô ấy, ôn tồn hỏi: "Mệt rồi phải không?"Hứa Lạc Tô rất mệt mỏi đáp một chữ: "Ừm..."Thẩm Trạch Vũ sờ sờ tóc cô ấy, cảm thấy chắc cũng gần xong rồi, liền tắt máy sấy: "Vậy ngủ đi."Cô ấy dỗ Hứa Lạc Tô về giường, tắt đèn trong phòng, ôm cô ấy vào lòng, nhắm mắt lại: "Ngủ!"Không biết có phải vì uống rượu hay không, vừa nằm xuống không lâu, Hứa Lạc Tô trong lòng liền bắt đầu nóng ran cả người.Thẩm Trạch Vũ bị hơi thở phả vào gáy làm nóng bừng, sợ hãi mở mắt ra, vội vàng giơ tay sờ trán đối phương. Tay vừa chạm vào trán đối phương, Hứa Lạc Tô trong lòng đột nhiên mở bừng mắt.Trong tầm mắt mê man, cô ấy nhìn Thẩm Trạch Vũ, đôi mắt ướt đẫm.Thẩm Trạch Vũ đối diện với cô ấy một lúc, Hứa Lạc Tô đột nhiên giơ tay, bám lấy vai cô ấy, mở to mắt hôn đến, Thẩm Trạch Vũ vô thức nhắm mắt lại.Trong chuyện này, Hứa Lạc Tô cũng giống như người mới. Thẩm Trạch Vũ dạy cô ấy một năm, cô ấy vẫn không học được cách hôn môi, mỗi lần cô ấy chủ động hôn Thẩm Trạch Vũ, đều có chút giống cún con hôn người thân.Đầu tiên là liếm liếm môi, rồi dùng răng ngậm một chút, làm khóe miệng Thẩm Trạch Vũ tràn đầy nước bọt.Chờ chơi đủ rồi, liền sẽ đi hôn hôn mắt Thẩm Trạch Vũ, lại liếm liếm mặt cô ấy, ngậm lấy vành tai qua lại liếm láp, làm cả khuôn mặt Thẩm Trạch Vũ ướt đẫm.Kiểu kỹ thuật vụng về không có cấu trúc này, hoàn toàn không câu được dục vọng mà Thẩm Trạch Vũ muốn, chỉ làm cô ấy sinh ra một loại dục vọng tàn phá đáng sợ.Khi tay Hứa Lạc Tô một lần nữa từ bên hông áo vươn vào ngực Thẩm Trạch Vũ, Thẩm Trạch Vũ không thể nhịn được nữa, trực tiếp lật cô ấy lại, đè ở phía dưới.Trong bóng tối, Hứa Lạc Tô ngửa đầu nhìn khuôn mặt vô cảm của Thẩm Trạch Vũ, có chút ngây ngốc.Thẩm Trạch Vũ giơ tay, sờ sờ khóe môi cô ấy: "Cứ thế này mà muốn được 'làm' sao?"Hứa Lạc Tô uống quá nhiều rượu, đầu óc không tỉnh táo, nhưng cô ấy vẫn bị những lời nói của Thẩm Trạch Vũ làm cho sợ hãi.Cô ấy mở to mắt, có chút bối rối, như thể đang nói: Sao chị có thể nói như vậy?Thẩm Trạch Vũ mỉm cười, trực tiếp chen vào giữa hai chân Hứa Lạc Tô, từ dưới lên trên vén áo ngủ của cô ấy.Không lâu sau, một Hứa Lạc Tô ấm áp, tươi mới mang theo hương bạch đào ô long nồng đậm xuất hiện trước mặt cô ấy.Hứa Lạc Tô cao hơn cô ấy một chút, lượng cơ bắp cũng cao, may mắn Thẩm Trạch Vũ đã rèn luyện ba năm, lúc này mới có thể nắm giữ sân nhà.Cô ấy không nói thêm lời nào, trực tiếp hôn lên. Giây tiếp theo, Hứa Lạc Tô nắm lấy vai Thẩm Trạch Vũ, kinh ngạc thở gấp thành tiếng.Sự vui sướng như sóng biển vỗ vào bãi cát, cô ấy nắm lấy vai Thẩm Trạch Vũ, như nắm chặt cọng rơm cứu mạng.Cũng không biết có phải họ là cặp đôi Kim Ô Nhân Ái hay không, tài năng trên miệng Thẩm Trạch Vũ, cũng giống như tài năng trên bút của cô ấy, Hứa Lạc Tô sợ nhất cô ấy hôn đến.Ngày thường chỉ là cọ xát, cô ấy đã có chút không chịu nổi.Một khi bị Thẩm Trạch Vũ quấn lấy, cô ấy liền cảm thấy cơ thể hoàn toàn không phải của mình: "Đừng... đừng..."Đầu cô ấy choáng váng lợi hại, nơi nào bị Thẩm Trạch Vũ chạm vào như có lửa thiêu. Hứa Lạc Tô sợ hãi tột độ, kẹp chặt hai chân, đưa tay đẩy vai Thẩm Trạch Vũ.Thẩm Trạch Vũ một tay banh rộng chân cô ấy, một tay nắm lấy tay cô ấy đang nắm vai mình, mười ngón tay đan vào nhau, rất mạnh mẽ tiến vào.Âm điệu của Hứa Lạc Tô uốn lượn, lại cao vút lên một độ, theo tiếng ngâm xướng uyển chuyển của đối phương, cho đến cuối cùng cả người run rẩy chống vào vai Thẩm Trạch Vũ, cơ thể căng thẳng, một lúc lâu sau mới ngã xuống trên gối, cả người ướt đẫm.Thẩm Trạch Vũ đứng dậy ôm cô ấy vào lòng, cúi đầu hôn xuống. Hứa Lạc Tô nếm thấy mùi vị kỳ lạ, hơi nhíu mày, đẩy đẩy Thẩm Trạch Vũ, thần sắc không vui.Thẩm Trạch Vũ liền cười: "Vẫn còn giận, chờ chị một chút."Cô ấy cúi người hôn một cái lên má Hứa Lạc Tô, xoay người xuống giường lục lọi trong tủ đầu giường.Hứa Lạc Tô tỉnh rượu một chút, cuộn chăn lăn về phía Thẩm Trạch Vũ, có chút tò mò: "Chị đang tìm gì vậy?"Khi ở trên giường, giọng cô ấy sẽ trở nên đặc biệt mềm mại, nũng nịu, trời sinh đã là người được cưng chiều.Thẩm Trạch Vũ đeo xong chiếc cuối cùng, xoay người một lần nữa đè Hứa Lạc Tô dưới thân, banh rộng đôi chân dài của cô ấy: "Mở ra..."Hứa Lạc Tô trong nháy mắt căng thẳng cả người, hai tay ôm lấy vai Thẩm Trạch Vũ, trốn dưới thân cô ấy.Thẩm Trạch Vũ hôn hôn tai cô ấy, ghé vào tai cô ấy liếm láp vài cái, dỗ dành cô ấy: "Đừng sợ."Để giảm bớt sự căng thẳng của cô ấy, Thẩm Trạch Vũ một tay ôm cô ấy vào lòng, hôn mặt cô ấy, không ngừng phân tán sự chú ý của cô ấy.Khi Hứa Lạc Tô kẹp chân vòng quanh eo cô ấy, mới muộn màng nhăn mày: "Hình như...""Ừm? Đau không?"Hứa Lạc Tô nghĩ nghĩ, co rút cơ thể: "Cũng không đau lắm."Thẩm Trạch Vũ bị động tác này của cô ấy làm cho sống lưng nóng ran, không nhịn được đè xuống: "Em đừng lộn xộn!"Là em ấy trêu trước, đến lúc đó đừng nói cô ấy mạnh tay!