[BH] [ tự viết] Mạt Thế Đích Chi Nữ Cường

Chương 34 : Hầm Mộ Dưới Lòng Đất ( kết )



Chương 34 : Hầm Mộ Dưới Lòng Đất ( kết )

......................

Lục Ngữ Ca từ trong cơn mê tỉnh lại , cảm thấy cơ thể đều được hội phục lạ thường , cả nội thương bên trong nữa ... đáng lẽ nàng đang bị thương , nhưng sao chỉ ngủ một chút thì liền hồi phục thế này .

Đang suy nghĩ thì nàng cảm nhận được nàng nằm trên một thứ mềm mại , chứ không có cứng , ánh mắt mau chóng mở ra , cả cơ thể liền bật dậy , nhìn cái người đã cho nàng gối đầu nằm nảy giờ ...

Là người ... hay ... Lục Ngữ Ca nhìn một cô bé chỉ tầm 11 tuổi mặc mỗi bộ váy trắng , tóc đen xỏa dài , khuôn mặt trắng bệch như người chết , nếu không phải nàng nhìn được đôi mắt trong trẻo ngây thơ kia , nàng sẽ nghĩ đây chính là một tang thi , còn tính giết nàng ấy .

Cả hai nhìn nhau , cũng chẳng mở miệng nói câu nào , Lục Ngữ Ca thì vốn lạnh lùng ít nói , còn cô bé váy trắng vốn không nói được nên cũng im lặng luôn ... nhưng cô bé dùng hành động thay lời nói .

Đưa tay chỉ vô Lục Ngữ Ca , rồi làm thêm vài hành động như bị thương , nằm vật ra đất , xong cô bé đến chỉ có ý muốn giúp Ngữ Ca trị thương , rồi ngồi đợi Ngữ Ca tỉnh dậy .

Thông minh như Lục Ngữ Ca đương nhiên sẽ hiểu rồi , nàng cũng bớt cảnh giác cô bé nhưng vẫn chưa bỏ xuống sự nghi ngờ cùng phòng bị được , chỉ đến gần một chút .

" cảm ơn đã cứu tôi " Lục Ngữ Ca rốt cục cũng lên tiếng nói , giọng vẫn băng lãnh như vậy .

Cô bé chỉ cười tươi gật gật đầu , ý bảo không có việc gì... đang còn tính nói gì đó thì cô bé như nghe được tiếng động gì đó , bật người dậy rồi chạy đi , làm Lục Ngữ Ca không kịp thời xác định được chuyện gì . nàng chỉ nghe tiếng gọi quen thuộc .

" Lục Ngữ Ca , cậu đây rồi , làm chúng tôi tìm thật mệt " Kiều Ngưng ở xa xa thấy được Ngữ Ca liền chạy đến , thở hỗn hễn nói .

" cậu có sao không ?? " Linh Lam cũng như Kiều Ngưng đi kiếm Ngữ Ca , tốn thật nhiều sức .

" tôi không sao " Lục Ngữ Ca chỉ ngắn gọn đáp lại ... rồi nhìn đến chổ cô bé vừa ngồi , làm sao cô bé này kì lạ đến vậy nhỉ .

" vậy chúng ta mau tìm cách rời khỏi đây , con gà Hinh kia cũng không biết đi đằng nào rồi . " Kiều Ngưng nói .

Vừa dứt lại thì thấy một cục bông màu vàng đang di chuyển nhanh lại phía ba người .. mà theo sau cục bông vàng đó là cả đống hài cốt dí theo ...

" huhu , cứu với , ma dí tôi " Hinh cố gắng dùng 2 chân ngắn của mình để chạy , lâu lâu còn dùng cánh vừa nhảy vừa bay để tăng tốc độ .

Cả ba nhìn một đống hài cốt đuổi theo tới đây chỉ biết im lặng nhìn , rồi im lặng quay lưng , và im lặng bỏ mặc Hinh để chạy ...

" hống hống hống "

Lần lần , những con hài cốt đó hống lên , tuy cơ thể chẳng còn cái gì , nhưng chúng nó vẫn rất nhanh nhẹn đuổi theo đuôi của cả ba , cũng không biết mấy con hài cốt này từ đâu chui ra nữa .

" mi thu hút đâu ra lắm mấy hài cốt này vậy " Kiều Ngưng vừa chạy kiếm Ngữ Ca còn chưa lấy lại sức thì liền chạy tiếp . vừa chạy vừa hỏi Hinh

" làm sao tôi biết được chứ , tự dưng bị đưa đến một nơi lạ lẫm , xong cả đóng hài cốt tự dưng xếp thành như vậy rồi đuổi theo tôi " Hinh chạy hết nổi liền nhảy lên bám lên người Kiều Ngưng . chân ngắn thì chịu thiệt thôi .

Cả ba cùng một gà cùng nhau chạy đi tìm đường để thoát khỏi nơi này , chính là nơi này quá rộng lớn , mà cái đường lúc chui vào cũng không còn nhận dạng được nữa , bây giờ chỉ có chạy và chạy thôi .

Lục Ngữ Ca giảm tốc độ lại . xoay người tung một đòn gió vào phía những tang thi , đòn của Ngữ Ca đánh bay kha khá tang thi , làm giảm lại tốc độ của bọn chúng .

" Hinh à , mai tìm đường ra đi " Kiều Ngưng sắp thấm mệt nói với Hinh .

" đang tìm nè , trời ơi " Hinh bám vô lưng Kiều Ngưng rồi dùng mắt gà của mình tìm đường thoát khỏi nơi đáng sợ này .

" Bực mình "

Kiều Ngưng nổi cơn giận . quay lại tạo thành quả cầu lữa to lớn , ném thẳng vô đám tang thi ...

Những con tang thi đáng thương bị Kiều Ngưng đốt thành tro , nhưng vẫn còn rất nhiều tang thi ùn ùn kéo tới , và thế ...

" BÙM .. BÙM "

" đừng ném nhiều quả cầu lữa như vậy , cô muốn nơi này sập à .." Hinh la làng lên , nơi này cũng đã lâu đời , đương nhiên nhiều chỗ đã mòn , nếu tác động mạnh sẽ bị sụp .

Và không may cho cả nhóm , chính là nơi này đã có dấu hiệu sụp đỗ .

" BÀNG BÀNG "

Những khối đá trên cao từ từ lung lay rồi rớt xuống , đè lên mấy con tang thi đang tiến lại .

" đã nói rồi không nghe , chúng ta bị chôn sống mất " Hinh rối não lên ôm đầu la

" hai người im đi nào , tìm cách chốn đã rồi nói trước " Linh Lam ở bên dùng những cành cây bao bọc cả ba người để tránh đá từ trên rơi xuống .

Ngữ Ca thì dùng gió thổi bay những tản đá to ra , còn Kiều Ngừng cùng Hinh thì lo cãi nhau ...

" trước hết rời nhanh khỏi nơi này đã " Lục Ngữ Ca nhìn thấy được chỗ kia có một hang động , liền nhanh chóng thông báo rồi dẫn đường ..

Cả nhóm liền theo chân Ngữ Ca vô cái hang đá kia núp ..

BANG BANG

Đất , đá cùng nhau rơi xuống , tạo lên trấn động trong hầm mộ này , rung chuyển cả cái người đang ở trên mặt đất đang đợi chờ cái gì đó ...

Sau khi qua đi cơn động đất , nhìn xung quanh bụi bay mịt mù , tất cả tang thi đều bị chôn vùi , dù đã qua sạt lỡ ...

" cái hang này thông qua một đường đạo .. có thể ra bên ngoài đó " Hinh nhận ra được cái hang này có thể đưa được mọi người ra khỏi nơi này , tiến ra được một con suối ...

" được , chúng ta đi " Kiều Ngưng vui mừng bước đi mà không quan tâm đến cái vụ vừa rồi là do chính cô gây ra ..

...........................

" Mi , mi là Tiểu Bạch à "

Bạch Dạ nhìn cái vòng cổ của Tiểu Bạch xong rồi ngước lên có vẻ như không tin được hỏi lại nó ...

" ngao ngao "

Tiểu Bạch gật gật đầu , Bạch Dạ nhận được cái gật đầu của Tiểu Bạch liền ngạc nhiên đến không tin được ... gì vậy chứ , một con mèo bé có thể biến thành con báo to lớn thế này , còn mọc ra 9 cái đuôi , đây chính là chuyện phi thực tế .

Mà cái chuyện thế giới này lâm vào mạt thế cũng đã phi thực tế rồi , huống chi những việc này , nó chỉ là chuyện bình thường thôi , mạt thế có thể xảy ra thì việc gì cũng có thể xảy ra cả .

Như việc con gà biết nói chẳng hạn .... ( cảm thấy chẳng liên quan :v )

Tiểu Bạch thấy Bạch Dạ đã nhận ra mình rồi thì cũng không giữa hình hài này nữa , cơ thể dần thu bé lại biến lại chú mèo đen dễ thương như lúc trước , Bạch Dạ nhìn Tiểu Bạch thu bé lại nằm trong vòng tay mình , chỉ biết thở dài một hơi , rồi ôm Tiểu Bạch tiếp tục tìm đường rời khỏi nơi này .

Đang đi thì Bạch Dạ cảm thấy ai đó đang nhìn chằm chằm vào cô , cả Tiểu Bạch cũng nhận ra , lông nó xù lên , gầm gừ nhìn vô một góc tối ... vì Bạch Dạ đang đi vô một chỗ ko có ánh sáng , cô phải dùm đến mắt trái , để soi đường , nhận ra một người ở trong bóng tối rình cô thì không khó .

Bạch Dạ vuốt vuốt lông Tiểu Bạch , giả vờ như không biết gì , vẫn thản nhiên đi về phía trước , chỉ mong đến chổ nào có ánh sáng một chút thôi .

Đang đi thì nghe tiếng chấn động ầm ầm từ đâu đó vang tới , Bạch Dạ nghĩ là động đất , nên nhanh chóng chạy ào đi ... lỡ không may sập ngay chổ cô , thì cô lại bị vùi sâu thêm vài tấn đất nữa là khỏi thoát .

Chạy bịch bịch đến một nơi vẫn chưa có ánh sáng , Bạch Dạ hết cách đành lấy đuốc ra đốt lên ... sau khi được lữa soi sáng xung quanh , Bạch Dạ phát hiện nơi này có một cái rương chúa kho báu thời xưa .. vừa nhìn thấy chiếc rương Tiểu Bạch liền thoát ra khỏi vòng tay của Bạch Dạ ngồi lên chiếc rương .

Thử tò mò lại gần thì nghe tiếng động ở sau lưng , Bạch Dạ phản xạ nhanh , quay người lại chuẩn bị tung cú đấm thì nhìn thấy được trước mắt là một cô bé tóc đen xỏa dài váy trắng tầm 11 tuổi .

Nhanh tay dừng lại trước khi quá muộn . cú đấm dùng lại trước mặt cô bé , tạo ra luồng khí thổi bay tóc cô bé .

Bạch Dạ thở phù một cái rồi nhìn cô bé , cô bé là người sống . Bạch Dạ chắc chắn điều đó .. nhưng sao dưới này lại có một cô bé đi lang thang thế này...

Cô bé đó có vỡ hoảng sợ nhìn Bạch Dạ , đôi chân run rẫy té xuống , ánh mắt như sắp khóc .. Bạch Dạ cũng hoảng sợ theo , nhanh chóng ngồi xuống .

" đừng , đừng sợ .. tôi không làm gì em đâu .." Bạch Dạ theo thói quen dỗ con nít , thấy ra một viên kẹo sữa rồi đưa cho cô bé .

Mà cô bé nhìn viên kẹo sữa có vẻ lạ lẫm , Bạch Dạ mỉm cười bóc ra rồi đút vô miệng đứa bé ... lần đầu cảm nhận được vị ngon và ngon như vậy , đứa bé mau chóng nín khóc , vẻ mặt rất thích thú ăn viên kẹo .

Bạch Dạ thấy vậy , lấy ra một cái túi chứ kẹo đưa cho cô bé cầm ... trước mắt cũng không biết cô bé này đâu ra , nhưng phải cứu cô bé này trước cá đã .

" Em tên gì ?? " Bạch Dạ thử hỏi cô bé ... nhưng cô bé chỉ lắc lắc đầu , không trả lời .

" em không nói được sao ?? " Bạch Dạ đoán được cô bé này không thể nói , có lẽ như cô bé đã không nói chuyện cùng ai một thời gian , khả năng ngôn ngữ của cô bé có vẻ đã mất .

Nhìn cô bé gật gật đầu , Bạch Dạ thương sót ... ai lại nhẫn tâm nhốt đứa bé này ở đây vậy chứ , cô phải cứu cô bé ra mới được .

" đừng lo , tôi sẽ cứu em ra khỏi nơi này "

Bạch Dạ cười rồi bế đứa bé lên , đứa bé có vẻ như ngoan ngoãn không nói gì , im lặng nằm trong tay cô .

Nhìn đứa bé cũng thật xinh xắn , chỉ là lâu năm không được ra ánh sáng nên nước da trắng như bị bệnh vậy .

" meo meo "

Tiểu Bạch đợi lâu nên kêu lên muốn Bạch Dạ mở chiếc rương này ra ... Bạch Dạ bế cô bé . quay lại nhìn chiếc rương . rồi đi tới mở ra , nhìn bên trong chiếc rương là một viên tinh thạch màu đỏ như máu .. Bạch Dạ mắc bế cô bé nên cũng không cầm lên .

Mà chưa kịp nhìn rõ thì thấy Tiểu Bạch chộp đến nuốt mất viên tinh thạch đỏ ... Bạch Dạ chợt mắt mà nhìn .

" làm sao ăn bậy như vậy hả ?? "

Mà con mèo chỉ kêu ' meo meo ' cũng không thèm để ý Bạch Dạ nhảy lên đầu Bạch Dạ ngồi xuống , khiến cô đen mặt ... làm sao lại thích ngồi lên đầu cô như vậy chứ...

Cô bé ngập kẹo xong rồi quay qua kéo kéo áo Bạch Dạ , như muốn ăn nữa .. Bạch Dạ nhìn liền hiểu ý , lấy dùm trong túi cô bé một viên kẹo .. rồi bày nàng cách mở kẹo ra để ăn , nàng có vẻ thông minh , liền học được ngay .

" bây giờ thoát khỏi nơi này "

Bạch Dạ tiếp tục bước đi để tìm đường ra ... đi một hồi thì đến được một chỗ như bị động đất vậy , một đống đổ nát , còn có những con tang thi bị mấy tản đá đè lên nữa .

Có lẽ , hồi nảy là do nơi này gây chấn động , Bạch Dạ nghĩ rồi đi tiếp ... đang đi nhìn lại những dấu vết ... có dấu vết của lữa cháy . thật kì lạ

Đang nhìn tiếp thì cô bé kéo kéo áo Bạch Dạ ... Bạch Dạ lại tưởng nàng muốn ăn kẹo nữa , nhưng lại thấy nàng đưa tay chỉ vô một cái hang bé .

" đi đường đó sao ? "

Cô bé gật gật , Bạch Dạ liền nghe theo và đi vô cái hang đó , không chừng vào đó liền tìm được lối thoát a .

......................

Nhóm Kiều Ngưng , Linh Lam , Ngữ Ca theo sự chỉ đường của Hinh , mất hơn một giờ cũng đã thoát ra được , chính là nơi này có một cái tháp nước , mà cái hang này được tháp nước che đậy , hèn gì ít ai biết được.

" ôi không khí trong lành quá " Kiều Ngưng hít thở sâu , cảm thấy ở đây thoải mái hơn nhiều so với cái hầm mộ kia . thật ngộp thở .

" đến cuối cùng , cũng không thể tìm được em ấy " Linh Lam thở dài nói .

Lục Ngữ Ca nghe vậy lòng cũng trùm xuống , rõ ràng nàng cảm nhận được Bạch Dạ ở trong đó , làm sao lại sai được ..

" không sao , rồi chúng ta cũng sẽ tìm được " Kiều Ngưng ngước lên nhìn bầu trời , cũng chẳng có tí nắng nào , vẫn âm u như vậy , thật mất hứng cô .

Rồi cả nhóm cũng di chuyển , rời khỏi cái rừng này , tiếp tục đi tìm khiến Bạch Dạ .

Mà Bạch Dạ của chúng ta thì cũng đang tìm đường thoát ra khỏi cái hang này ...

Lúc Bạch Dạ đã thoát ra khỏi hang động . thở một hơi . cảm thấy nhẹ nhõm làm sao ...

Đang chuẩn bị rời khỏi thì Bạch Dạ liền gặp được người mà Bạch Dạ đã rất muốn gặp ..

Cả 2 người vẫn nhìn nhau như thế , giống như lúc lần đầu hai người gặp mặt vậy .

" chúng ta lại gặp lại rồi "

------------------------

Tác giả nhiều chuyện :

Xin lỗi vì sự chậm trễ của ta . vì tuần trước có một số việc bận đến tối tăm mặt mũi , nên ta đã quên ra chương , tuần này chở đi , ta sẽ ra đều , một tuần có thể 3 chương hoặc 2 chương nha ....

Học muốn sml vậy , ôi chao mệt mỏi cuộc đời , ta cũng phải đi thu thập một số thông tin cùng ý tưởng đề viết tiếp .

Đoán xem chương sau gặp ai nè :v ..

Cô bé mà Bạch Dạ cứu á . chính là vợ của một người. .. hắc hắc . nuôi vợ từ bé đó chứ đùa =))) .

Lưng ta đau qua , hãy thương ta đi .. uhuhu ..... mà nhiều chuyện quá :v .. mời các người thưởng thức .

Hẹn gặp lại chương sau ư ư ~~~ 

Chương trước Chương tiếp
Loading...