[BH] [ tự viết] Mạt Thế Đích Chi Nữ Cường
Chương 32 : Hầm Mộ Dưới Lòng Đất (1)
Chương 32 : Hầm Mộ Dưới Lòng Đất (1) ...................Thời điểm Bạch Dạ đến trung quốc thì nhóm người trong chiếc xe cũng đã đi đến trung quốc như Bạch Dạ , Kiều Ngưng đang di chuyển chiếc xe trên con đường nước trung , nhìn xung quanh cũng không khá hơn được bao nhiêu , tang thi nhiều không nói , nhiều khu vực đã bị tàn phá quá bi thảm , nước trung quốc lại đông dân nhất thế giới , vậy thì lượng tang thi cũng sẽ không ít . Vì thế Kiều Ngưng di chuyển xe tới những khu vực vắng người , ít nhà , coi như tránh được bao nhiêu tang thi thì tránh , cũng không biết do định mệnh hay số phận đưa đẩy , mà Kiều Ngưng di chuyển xe đến khu rừng mà Bạch Dạ đã đi vào lúc 4 giờ trước . Nhìn khu rừng khiến cho ba mĩ nhân trong xe khó chịu , khu rừng này có oán khí nặng khủng khiếp , nhìn khu rừng nay như một vật thể sống vậy , cảm giác chúng cứ nhìn ba người chằm chằm , thật khiến các nàng sởn gai ốc. Hinh ngồi trong xe đương nhiên có thể cảm nhận được rồi , đó chính là một khu rừng quái vật , do tang thi khi chết , thịt thối rữa ngấm xuống lòng đất , rồi bị rễ cây hút vào làm chất dinh dưỡng , cũng vì thế mà bị bọn virut nhập vào rồi điều khiển chúng như một vật sống . " trong khu rừng này oán khi nặng , chúng ta không nên vào " Hinh nói . " ừm , chúng ta nên đi chổ khác thì hơn " Kiều Ngưng cũng gật đầu đồng ý với lời nói của Hinh . Đang tính di chuyển xe đi nơi khác thì bị giọng nói lạnh lùng cất lên . " đợi đã " Lục Ngữ Ca cảm nhận được có gì đó từ trong khu rừng này cứ kêu gọi nàng , và thứ gì đó trong đó lại rất quen thuộc với nàng . " làm sao vậy Ngữ Ca " Linh Lam quay qua hỏi " chúng ta vào rừng " Ngữ Ca chỉ nói một câu rồi mở cửa bước xuống xe , mặc kệ người bên trong xe có đồng ý hay không .. " hơi , cô ta đúng cứng đầu , chúng ta đi " Kiều Ngưng não nề thở dài rồi đưa xe đậu ven đường xong lấy hành lý cùng vũ khí xuống xe . Cả ba nhìn khu rừng trước mặt mà có chút do dự bước vào , lỡ như bước vào rồi mà không ra được thì tính sao đây ?? Chuẩn bị đặt chân vô thì Hinh ở sau kêu lên . " từ đã , nơi này có một lối đi vào một hầm mộ , đi đường đó an toàn hơn " Hinh khi điều tra tình hình xung quanh thì phát hiện được gần đây có một cánh cửa bằng đá , hình thù lạ lẫm , được che khuất ít ai thấy được , và bên trong chắc chắn là hầm mộ , cái này chuyên dành cho những người làm việc đào mộ . " tốt " Kêu lên một tiếng khen ngợi , rồi cả ba liền đi theo Hinh đến cánh cửa đá , nhìn cánh cửa đá không lớn , chỉ chọn vẹn một cái hố , Kiều Ngưng lấy trong ba lo sợi dây thùng cùng đèn bin đưa cho Linh Lam cùng Ngữ Ca , sau khi cột chắc dây rồi từng người từ từ đi xuống . Bên trong vẫn là một khoảng tối mực , đèn pin không thể soi sáng được , đến khi cả ba chạm đáy thì đèn pin mới có thể soi sáng được những vật trước mắt , chính là họ đang đứng giữa một cái nghĩa địa xương người ... Hít thở sâu một hơi Kiều Ngưng đổ mồ hôi lạnh , nuốt nước bọt , ngay khi muốn lên tiếng thì lại có tiếng " két két " vang lên , là tiếng dây xích ma sát với mặt đá tạo ra . Kiều Ngưng chợn to mắt nhìn về khoảng đen ở trước , như muốn tìm được cái thứ đã tạo ra âm thanh kì quái đó .. đang nhìn thì bị một lực kéo , kéo mạnh đi .. cô cũng không cần phản ứng mà chạy theo , vì cô biết đó là Linh Lam kéo cô đi . Được kéo tới một chổ xa lạ , nhưng chổ này lại có ánh sáng nhè nhẹ chíu lên , Kiều Ngưng thở phù một hơi , quay lại , đang tính nói gì với Linh Lam thì hai mắt cô chợn trắng lên , nhìn cái vật kéo mình không phải Linh Lam mà không phun ra được câu nào ." AAAAAAAAAAAAAA " Tiếng hét to vang vảng lên trong một hầm mộ . gây chấn động rất nhiều nơi ... cũng đánh thức một vài thứ không nên đánh thức ... Ngữ Ca không biết nàng đang ở chổ nào , chỉ là khi vừa hạ xuống tới nơi thì nàng liền lạc vô chổ khác , rất lạ , nàng không nhìn được hai người kia đâu , đang tính đi tìm thì nghe được tiếng hét như sấm của Kiều Ngưng , nàng liền không do dự mà chạy đến nơi đó .. mà càng chạy thì càng thấy bản thân nàng không tìm được đích đến . " kẻo kẹt .. ken két " Đang chạy chậm lại thì nàng nghe được tiếng quái dị vang lên ở đâu đó . hình như chính là tiếng sắt va trạm với đá , giống như một vật gì đó rất nặng và được kéo đi bởi thứ gì đó .. Trong chốc lát , Ngữ Ca liền nhìn được hai vành màu đỏ tròn hiện ra trong đêm , rồi xung quanh lữa được thắp sáng trên đuốc , toàn bộ hình ảnh trong lăng mộ được nàng thu vào mắt , đương nhiên , vật thể lạ kia cũng được nàng thu vào mắt .. .........................Nằm trong cổ quan tài cùng với một bộ xương người , Bạch Dạ cảm thấy mình thật xui đến tận cùng , rốt cuộc ai đã chôn sống cô thế này , gặp được , nhất đinh phải đấm hắn chết . Bạch Dạ che mắt phải mình lại , dùm mắt trái có thể nhìn xuyên trong tối quan sát cái nắp quan tài kỉ càng , thử đấm đấm phía trên nắp quan tài thì nhận ra được cái nắp được làm từ vàng nguyên chất , rất cứng , vùng với trên mặt nắp quan tài thì rất nhiều đất , tầm cở cô bị chôn sâu vô đất rồi . Dùng sức đập cái nắp quan tài , nhưng nhận ra được , càng đập thì quan tài hình như bé lại , không khí bên trong cũng giảm đi .. Bạch Dạ níu mặt lại , cái quan tài này được ai tạo ra vậy . làm sao nó có cơ cấu như thế chứ . Bạch Dạ cố gắng hít thật sâu để giúp mình bình tĩnh hơn , cô học được trong sách , chính mà khi bị chôn sống , cách giúp mình thoát là dùng áo bịt đầu lại , rồi dùng chân đá cái nắp quan tài này cho vỡ ra rồi mình trèo lên .Trong cách thì họ bày vậy , nhưng thực tế lại khác ... nắp quan tài làm bằng vàng ...càng đấm đá cái quan tài càng bé nhỏ lại , cảm giác như cơ hội sống rất ít , cô gắng nhớ được cách nào có thể kéo được cô , nhưng suy nghĩ hoài cũng chẳng ra . Mà bên cạnh lại có một bộ xương người khiến cô càng không suy nghĩ được gì .. vì quá hoảng loạn hoang mang , lâu lâu cô lại liếc qua thì nhìn được cái đầu lâu bên cạnh cô .. vì mắt trái cô nhìn được xuyên bóng tối , tránh không thể nhìn được vật bên cạnh là điều không thể . Vì sao chôn sống cô với một bộ xương chứ ... nếu có chôn thì chôn thoải mái chút đi , còn ép đè hai người một cái quan tài , ai chịu nổi .. Quay qua , quay lại để nghiên cứu kỉ cái quan tài , để xem có đường nào cứu sống cô không nữa . nhìn hai bên cũng được làm bằng vàng cứng , đã thế còn có chức năng bị thu hẹp lại . Bây giờ bên trong quan tài không khí càng ít đi , tuy Bạch Dạ có thể nín thở được rất lâu , nhưng vẫn có giới hạn , không thể nhịn thở mãi được ... đang lúc không khí dần ít đi . " ting " Có một bóng đèn sáng trong đầu Bạch Dạ hiện ra , đúng rồi , nếu không thể phá từ dưới lên trên thì mình phát từ trên xuống dưới .. hắc hắc hắc . Bạch Dạ gõ gõ tấm ván dưới lưng cô , quả nhiên , tấm ván dưới lưng không hề làm bằng vàng , mà dưới tấm ván lại không hề có đất . vậy ra cô có thể thoát được khỏi đây rồi . Xoay người nằm sấp lại , Bạch Dạ nắm tay thành nắm đấm , hít hơi thở cuối cùng thật sâu , dùng toàn bộ sức đấm mạnh vô tấm ván ... " BANG " Tấm ván bị lủng lỗ lớn , Bạch Dạ cũng từ cái lỗ đó rơi xuống , nhìn xung quanh tối đen . mà cô lại đang rơi tự do trong không trung thế này , nhanh chóng dùng con mắt trái nhìn xung quanh . toàn là đá và đá . ở dưới chân cô sắp đáp xuống , cô nhìn thấy rất nhiều hình hộp chữ nhật xung quanh . Thôi xong !!! cô chính là rơi vào một vùng toàn quan tài ... nhẹ nhàng tiếp đất , Bạch Dạ nhìn xung quanh cảnh giác ... quá nguy hiểm , cô đang rơi vào một cái hầm mộ của thời xưa có những vị vua cai quản . Làm sao cô lại lọt vô đây được thế này , cô muốn ra khỏi nơi này quá , ở đây sơ hở một chút là bỏ mạng như chơi .. Dùng con mắt trái như đèn , Bạch Dạ nhìn xung quanh , nhìn kĩ từng nơi , để tránh bị đạp trúng bẩy trong hầm mộ này ... đang quan nhìn ngó xung quanh thì ..." cót két " Có tiếng gì đó vang lên lọt vô tai Bạch Dạ , rồi có tiếng gầm gừ khe khẽ nữa , tim Bạch Dạ đứng hình lại , đừng nói với cô là tang thi từ trong mấy cái quan tài đó chui ra nha .Rồi bổng nhiên trên cao , có một ngọn đốt to lớn cháy rực lên , lúc này cả một vùng quan tài được chiếu sáng lên , Bạch Dạ nhìn thấy được rõ hơn những thứ xung quanh cô lúc này . " không .. không phải chứ .." Xung quanh cô là những cái nắp quan tài đều đã được bật ra , từ bên trong đang có những con tang thi ngồi dậy và dần dần bước ra . ánh mắt chúng ánh lên màu đỏ , nhìn vào Bạch Dạ . Ở đây có hơn một trăm phần mộ , vậy sẽ có một trăm con tang thi , mà những con tang thi này đều là thời xa xưa , thời cổ đại nữa , không chừng có mấy con đều là tướng quân thời xưa . rất hung hăng . Nhìn cả đám tang thi này đều mặc giáp như vậy cơ mà , cô tốt nhất nên chạy càng sớm càng tốt... Nhanh nhất có thể , Bạch Dạ nhảy lên cao , đạp vô mẩy hỏm đá nhô ra ngoài , nhảy lên cao rồi đáp xuống một chổ đủ rộng để núp ... đang trong lúc muốn tìm đường chốn thì có tiếng người vang lên . " tất cả tang thi ở đây đều thức tỉnh hết rồi chứ " chính là một gã nam nhân cởi trần , tay cầm quả cầu thủy tinh , tóc dài tới lưng , nhìn trong khá là yếu đuối đi . " đã tốt rồi , bây giờ chúng ta tập hợp chúng lại một chổ đi " người đi theo tên nam nhân yếu đuối kia là ...Ơ kìa ... Bạch Dạ há mồm to nhìn cái tên đi theo nam nhân yếu đuối kia ... không phải.. không phải người bị treo cổ ở ngôi nhà mà cô đã vào , thân hình toàn bị ruồi bu sao.. hắn là người hay quỷ vậy .. Nín thở lại , Bạch Dạ sợ mình sẽ lợ ra gì đó mà bị phát hiện , nhưng trời đã không giúp cô .. ngay khi đang nghĩ cách trốn thoát thì có một thứ gì đó bắn tới cô . Bạch Dạ phản xạ nhanh né đi ." BANG " Tảng đá mà cô đứng đã bị vỡ nát , Bạch Dạ ngã xuống , từ từ lấy đà đạp vô mẩy tảng đá rồi tiếp đất . cắn răng nhìn cái tên người ruồi bắn cô ... " ôi chao , xem vị khách nào ghé thăm chúng ta đây " Người ruồi nghếch miệng mĩa mai nói . Bạch Dạ vẫn không hé miệng nói gì , chỉ quan sát người ruồi kì dị kia .. và hơn hết xung quanh cô lúc này đang rất nhiều tang thi đang tập chung nhìn cô ." người mà ông nói là cô ta sao ? " Nam nhân yếu đuối lạnh nhạt nhìn Bạch Dạ rồi hỏi người ruồi . " đúng vậy , chính là cô ta đó , xử lý cô ta đi " " hừ , chỉ là mũi " nam nhân yếu đuối khinh bỉ nói Cái gì mà xử lý cô ?? cái gì là mũi ?? muốn giết cô là dễ à ? đừng có mơ ... Bạch Dạ hừ lạnh . " tự cao tự đại quá coi chừng bị vỡ mồm " Bạch Dạ khinh thường phun ra một câu . " giết cô ta " Nam nhân yếu đuối có vẻ tức giận ra hiệu cho đám tang thi giết Bạch Dạ . " Ngaoo " Tiếng tang thi rống lên rồi bọn chúng từng con một xông tới Bạch Dạ , Bạch Dạ rút kiếm ra chém đứt đầu từng con một , vì đây là tang thi thời cổ đại , chúng không còn máu nữa , chỉ là một cái xác khô . quan trọng là có thể chém đứt giáp của chúng không . Nhưng với Bạch Dạ là không khó , kiếm của cô bén nhọn , một nhát thôi đến kim loại còn bị đứt đôi nói chi sắt rĩ lâu năm , từng nhát giết những con tang thi cứ ồ ạt chạy tới , có con còn cầm cả kiếm , đao nữa cơ . tang thi này cũng còn quá đam mê giết người rồi . " VÙ " Bạch Dạ dồn sức vô cánh tay , chém mạnh tạo ra một đường kiếm trong không khí , làm đứt đôi một hàng tang thi , đây là chiêu thức mà Bạch Dạ đã tự học , chiêu này không phải từ linh lực ra , cô chỉ dùng sức cộng dồn lại rồi ra đòn , chiêu này không thể dùng nhiều , vì mất sức rất nhanh . " cô ta mạnh hơn tôi nghĩ " Nam nhân yếu đuối đứng một bên quan sát nói . " không phải Tang đại nhân nói rằng cô ta đã bị phế sức mạnh rồi sao ? " Người ruồi này ngạc nhiên trong lời nói . Phế rồi không thể tập luyện lại à ?? có công mài sắt có ngày nên kim nha ... đừng coi thường cô nha .. " xem ra , tôi phải ra tay " Nam nhân yếu đuối nói xong đưa quả cầu thủy tinh lên niệm cái gì đó , quả cầu dần dần phát sáng . Bạch Dạ đang giết tang thi thì cảm nhận được nguồn năng lực từ quả cầu đó tỏa ra , Bạch Dạ liếc qua tên nam nhân đó cảnh giác . Hắn định làm gì vậy ?? quả cầu đó có sức mạnh kì lạ gì vậy nhỉ . " tôi xem cô còn có thể ngông cuồng nữa không " Nam nhân yếu đuối nói xong liền hô lên thêm một câu " Thời gian ngưng đọng " Quả cầu liền phát sáng , chiếu sáng lên cả căn hầm mộ này , Bạch Dạ nhắm mắt lại vì quá chói , rồi lúc mở mắt ra liền có chút ngạc nhiên , nhìn xung quanh những con tang thi đều bị đứng im không nhúc nhích , cứ như chúng bị đóng băng vậy . Nhưng Bạch Dạ thì thấy cơ thể mình cũng không có điểm gì bất thường , vẫn cử động bình thường , chẳng thấy đau đớn chổ nào ... Bạch Dạ nhìn qua hai tên kia đang còn ngạc nhiên nhìn cô . " Không thể nào , làm sao không có tác dụng với cô ta " Nam nhân yếu đuối ngạc nhiên nói . Tên người ruồi cũng ngạc nhiên không kém , nên cũng không nói nên lời .... Bạch Dạ ngay trong lúc hai tên kia không cảnh giác , liền dùng tốc độ nhanh nhất phóng lại . Một chớp biến mất , và chớp sau liền xuất hiện ngay trước mắt tên nam nhân yếu đuối ." rất tiết , sức mạnh của ông không có tác dụng với tôi " -----------------------------=))) đoán xem , chương sau sẽ có gì nào , hai người kia sẽ bị vỡ mồm không ??? Bật mí nhé , chương sau Bạch Dạ có một sức mạnh mới , tuy cũng không mạnh gì mấy nhưng cũng bá lắm :v .. ngang cơ với Tang Thi vương đó . Vì tuần này hơi chậm trễ , ngày mai ta sẽ ra thêm một chương coi như đền bù cho các ngươi =)) Hãy yêu thương người mẹ ghẻ này đi , há há há .. Cơ mà dù cùng trong 1 hầm mộ nhưng sẽ không gặp nhau đâu nha , ta nói rồi 10 năm là 10 năm .. =)) Hơi bị lâu đó . ahihi Chúc các ngươi xem vui vẻ =3=