[BH] [ tự viết] Mạt Thế Đích Chi Nữ Cường

Chương 21 : Vào Bờ .



Chương 21 : Vào Bờ .

................

Sau một đêm được nghĩ ngơi , tới sáng Lục Ngữ Ca rốt cục cũng đã tỉnh lại , cảm thấy cơ thể không có đau nhứt gì nhiều , năng lượng cơ thể cũng hồi phục lại 100% , Ngữ Ca cử động nhẹ một chút rồi chuẩn bị xuống giường .

Ngồi dậy thì thấy Bạch Dạ đang nằm trơ vơ một góc , có vẻ là đang ngủ , nhưng đôi mày vẫn luôn níu lại , lộ ra vẻ khó chịu ... phải thôi , Bạch Dạ bị say sóng tàu , còn phải ở lâu như vậy trên tàu thì chắc chắn cô sẽ không chịu nổi rồi .

" Ôi , 2 người dậy chưa ? . thuyền đã cập bến rồi đấy " Kiều Ngưng đứng bên ngoài gõ cửa phòng nói to lên .

Bạch Dạ đang ngủ thì nghe được câu thuyền cập bến , cơ thể liền bật dậy rồi chạy ra mở cửa trước sự ngỡ ngàng của Kiều Ngưng cùng Lục Ngữ Ca , rồi chạy đi như một cơn gió bay vèo ra Linh Lam cùng Kim Hâm đang đứng ở bên ngoài chờ .

" Sống rồi , mừng quá " Bạch Dạ nhảy vào bờ , hét lớn vui vẻ ... cuối cùng , cuối cùng sự hành hạ tinh thần lẫn thể xác đã kết thúc , cô thề với đời sẽ không đi thuyền thêm lần nào nữa .

Ôm trán lắc đầu , 4 người kia thật ngỡ ngàng nhìn Bạch Dạ , vài phút trước thì yếu như cọng bún , chỉ cần lên bờ thì sức sống như saitama rồi ... 4 người không biết Bạch Dạ đây là say sóng thật hay là giả nữa .

" Chủ nhân , cậu ồn vậy , cẩn thận xác sống tới " Hinh ở mũ áo Bạch Dạ kêu lên . ở đây tình hình làm sao mọi người cũng chưa biết được , sợ đã động thì rất nguy hiểm tới thân mình .

" Ạch , xin lỗi , tớ quên " Bạch Dạ vội vàng chỉnh âm thanh của mình như mũi kêu .. mừng quá nên quên mất sự tình ở đây luôn .

" trước hết , chúng ta sẽ ăn sáng , rồi sẽ chuẩn bị đi tiếp , bây giờ chúng ta phải mô tô " Kim Hâm nói .

Cả nhóm gật đầu đồng ý , nghe tới đi moto Bạch Dạ 2 mắt lên ánh đèn , moto nha , cô biết lái , lúc trước học lái thử rồi , tuy có mấy lần tông vào bụi cây nhưng chung quy là đã biết đi rồi .

.......................

Sau khi chuẩn bị xong , Bạch Dạ lấy ra 3 chiếc mô tô , trong đầu cô nghĩ sẽ được chở Lục Ngữ Ca , đang rất mong chờ phút dây đó , nhưng đời không như mơ nhé !!! .

Khoảng khi đã phân công xong , Bạch Dạ lại đi một mình một xe , Kim Hâm chở Lục Ngữ Ca , Kiều Ngưng chở Linh Lam .... À không , cô có chở một con gà đi cùng những , nhưng ....

" tại sao em lại đi một mình a ?? " Bạch Dạ lên tiếng chất vấn .

" hừ , em đi một mình , em tông vào đâu cũng chẳng sao , nếu em chở người khác tông vào đâu thì làm sao ??? " Kiều Ngưng hất giọng nói . lúc trước cô thể để Bạch Dạ cở mình , kết quả thì sao ? , cả 2 cùng nhau vào bụi cỏ ở ... cô thề sẽ không bao giờ để Bạch Dạ chở nữa .

" đó là lúc trước , bây giờ em biết đi rồi mà " Bạch Dạ vẫn cứng đầu mà cải , cô muốn chở Lục Ngữ Ca a .

" mặc kệ , chúng ta mau suất phát " Kiều Ngưng không muốn đôi co với Bạch Dạ nữa mà leo lên xe chuẩn bị đi .

Bạch Dạ bĩu môi bất mãn leo lên xe , đồ Kiều Ngưng chết bầm , trù ẻo bị áp cả đời , vạn niên thụ , nếu không thụ thì sẽ bị Linh Lam hành cả đời ... làm thê nô xuất đời luôn đi . ( nói người khác sao không nhìn lại bản thân đi cưng =)) )

Lục Ngữ Ca nhìn biểu cảm của Bạch Dạ như ai lấy mất sổ gạo vậy , không lẽ muốn chở Kim Hâm đến thế ?? ... nghĩ tới đây thì nàng cảm thấy lạnh đi , nàng không hiểu cảm xúc của mình bị gì nữa .

Còn Bạch Dạ thấy Lục Ngữ Ca lên xe Kim Hâm còn ngồi dính như vậy , thật sự thích Kim Hâm lắm sao ?? ... Bạch Dạ cảm thấy bình dấm của mình sắp bị nổ rồi , nếu còn thêm nữa , chắc cô sẽ bị ép đến điên quá .

Kim Hâm ở giữa vô tội làm sao , nàng đâu có lỗi gì , sao lại bị ở giữa lãnh đạn thế này , người này nghĩ người kia thích nàng , người kia cũng nghĩ ngược lại như vậy ... sao hai người không nghĩ mình là của nhau đi a ? .

" suất phát thôi " Kiều Ngưng nổ máy lên .

Cả nhóm đều gật đầu một cái rồi vọt xe đi ... Bạch Dạ vì đang ức chế nên vừa nổ xe một cái liền phóng thật nhanh đi , đi đến 100km/h .

Hai chiếc xe ở sau thấy Bạch Dạ đi nhanh vậy thì khiếp sợ , Bạch Dạ biết đường đi sao ?? , làm sao mà phóng nhanh thế kia a ? ..

" Chủ nhân , cậu phóng gì nhanh quá vậy " Hinh ở sau mũ Bạch Dạ như muốn bay ra ngoài , 2 tay cố gắng bám véo cái áo của Bạch Dạ , không thì cũng bị bỏ lại mất xác .

Bạch Dạ nghe vậy thì mới nhớ rằng cô đâu biết đường đi đâu , thế là đành giảm tốc độ lại , đi bằng hai cặp ở sau .

" Em phóng nhanh như vậy làm gì ? " Kiều Ngưng đi bằng Bạch Dạ hỏi

" em muốn cho chị xem , em đã lái được rồi " Bạch Dạ trề môi nói , trong lời nói rõ ràng ra ' chị là người chia cách em cùng với nữ thần '

Kiều Ngưng làm sao không nhận ra được ý tứ trong lời nói của Bạch Dạ , cô thầm cười gian , giọng nói đầy trêu chọc " Ây da , ai đó rất muốn chở một người đến vậy sao ? "

" chị ... " Bạch Dạ trán nổi gân xanh , ánh mắt sát khí bắn tới Kiều Ngưng .

" sao hả , muốn đánh nhau ?? " Kiều Ngưng khiêu khích nói .

" chơi luôn " Bạch Dạ một tay lái mô tô , một tay tạo thành cầu băng .

Kiều Ngưng cũng làm theo một tay tạo cầu lửa , một tay lái xe , dáng vẻ như sắp đánh nhau lắm rồi , một người tỏa ra khí lạnh đến có thể đóng băng cả thế giới , một người tỏa ra khí nóng có thể nướng chín cả thế giới ..

Đang chuẩn bị xảy ra chiếc tranh giữa cả hai thì đã có người ngăn lại .

" Nếu cậu muốn ra sofa ngủ thì cứ tiếp tục " Linh Lam ngồi sau Kiều Ngưng , 2 tay nàng đang ôm lấy eo Kiều Ngưng , nàng siết lấy miếng thịt ở bụng Kiều Ngưng , giọng đầy nguy hiểm nói bên tai Kiều Ngưng , cùng vừa đủ cho Bạch Dạ nghe thấy .

" Ách , mình sai rồi " Kiều Ngưng thu hết lại tất cả , ra vẻ ngoan ngoãn như khuyển , không thèm để ý Bạch Dạ nữa , tách Bạch Dạ ra đi xa xa ra .

Bạch Dạ liếc mắt khinh bỉ , đúng là sợ vợ ... chưa gì đã sợ thành như vậy , nếu như là cô , cô sẽ không có sợ vợ đâu nhé , cô sẽ là một cường công , không phải thê nô ... mà Bạch Dạ của nhiều năm sau khi nghĩ tới mình cũng là thê nô chẳng khác Kiều Ngưng là bao .

Chiếc xe Kim Hâm cùng Lục Ngữ Ca nhìn là thở một hơi . " Lúc nào họ cũng như vậy sao ? " Kim Hâm nhẹ giọng hỏi .

" Ừm " Lục Ngữ Ca chỉ ừm một tiếng , cũng không nói gì nữa , bản thân nàng trước giờ đều lạnh lùng , khó thân với người khác , nhưng với Bạch Dạ cứ bám nàng như bám đĩa , lâu lâu sẽ khiến nàng cười một chút , thoải mái một chút , dễ chịu hơn một chút .

Thế là ba chiếc xe cũng không nói gì , chỉ tập chung đi , theo như đi từ đây đến khu căn cứ của chính phủ cũng mất khoảng 3 ngày tới , hành trình cứ tiếp tục như vậy , nhưng chẳng ai biết , sẽ có một chuyện khó khăn đang chờ bọn họ đến .

.....................

Đêm của ngày thứ hai đã tới , sáng ngày mai có lẽ sẽ tới , hai ngày nay bọn họ gặp không ít xác sống xung quanh , cứ đánh rồi giết , xác sống ở đây có vẻ nhiều hơn bên chổ của mọi người . nhiều như còn gặp quái vật nữa .

Giết không ít xác sống cùng quái vật , cũng thu không ít tinh thạch từ chúng , lúc trước viên tinh thạch hệ sét mà Bạch Dạ lấy được từ con quái vật bạch tuộc , Bạch Dạ suy nghĩ chính mình sẽ không cần viên tinh thạch đó , nên cô quyết định sẽ đưa cho Lục Ngữ Ca sử dụng , để Lục Ngữ Ca có thêm siêu năng lực .

Trên đường cả nhóm cũng thu được một viên tinh thạch hệ thổ , và được nhường lại cho Kim Hâm , tư chất của Kim Hâm cũng thích hợp để tu luyện siêu năng lực ... thế là Hinh tốt bụng đứng ra chỉ dẫn giúp Kim Hâm hấp thụ được viên tinh thạch hệ thổ này .

Cả nhóm cắm trại bên một con suối , bắt cá nướng ăn , hên rằng vẫn còn những con cá vẫn còn tinh khuyết không bị nhiễm thứ dơ bẩn , nên được cả nhóm bắt lên nướng ăn .

Sau khi ăn xong , cả nhóm phân công ra trực đêm , lỡ có gặp thú dữ thì còn có người báo tin ...

Bạch Dạ tự mình nói sẽ canh một đêm này , dù gì Bạch Dạ thể chất hơn người , có thể không ngủ một đêm cũng chẳng sao ... nên cô nhận mình trực , dù cả nhóm không đồng ý , nhưng vì sự cứng đầu của Bạch Dạ , thế là cả nhóm đành buôn lực đi vào nghĩ ngơi , để cho Bạch Dạ canh .

Đêm , Bạch Dạ ngồi không ngủ , không gian rất im lặng , Bạch Dạ cũng chỉ im lặng ngồi ngắm bầu trời , dù bây giờ muốn hút một điếu thuốc , nhưng cô nhớ tới lời của Lục Ngữ Ca , nàng ấy không thích mùi thuốc , không muốn cô hút nên cô đành bỏ . vợ quan trọng hơn tất cả mà .

Đang ngồi yên lành , thì Bạch Dạ thấy Lục Ngữ Ca đi từ cái lều ra , cô tưởng Lục Ngữ Ca muốn đi tolet nên cũng không hỏi ... nhưng thấy Lục Ngữ Ca ra ngồi cùng cô thì thoáng ngạc nhiên .

" Sao chị không ngủ mà lại ra đây ? " Bạch Dạ nhẹ nhàng hỏi , ánh mắt mềm nhẹ như nước nhìn Ngữ Ca

" Không ngủ được " Chỉ ngắn gọn 3 chữ , Lục Ngữ Ca tiếp tục im lặng ngồi .

Bạch Dạ tự nhiên cảm thấy trong lòng vui vẻ , có lẽ vì Lục Ngữ Ca ở đây , thật khiến cho cô vui , dù nàng có lạnh lùng với cô cở nào , cô cũng rất hạnh phúc ... ngồi được một lúc , Bạch Dạ chợt nhớ ra viên tinh thạch hệ sét , cô muốn đưa cho Lục Ngữ Ca , và bây giờ là thời gian thích hợp nhất rồi , lấy viên tinh thạch trong không gian ra .

" cho chị , nó sẽ giúp ích cho chị " Bạch Dạ xòe bàn tay có viên tinh thạch màu tím ra trước mặt Lục Ngữ Ca .

Lục Ngữ Ca hơi ngạc nhiên nhìn qua Bạch Dạ , đây có lẽ là viên tinh thạch lấy từ con bạch tuộc lúc trước , hình như là hệ sét ...

" không cần " Ngữ Ca không ngần ngại từ chối thẳng , nàng cũng có siêu năng lực rồi , không cần thêm làm gì nữa ..

Bạch Dạ biết Ngữ Ca sẽ từ chối , nhưng đồ cô muốn tặng làm sao dễ dàng để cho nàng ấy từ chối được , phải biết rất nhiều người thèm khát sức mạnh này , chỉ có Lục Ngữ Ca là hất mặt ra vẻ không cần thôi .

" Cần lấy đi , một món quà nhỏ thôi , hôm nay sinh nhật chị " Bạch Dạ đành phải dùng chiêu quà tặng sinh nhật , cô nhớ tất cả về Lục Ngữ Ca , ngay cả ngày sinh nhật ... hôm nay là ngày 12 tháng 12 , cũng là ngày sinh nhật Lục Ngữ Ca ... dù nàng không nhớ thì Bạch Dạ vẫn nhớ thay nàng cả đời .

Lục Ngữ Ca thoáng sửng người lại , Bạch Dạ không nhắc thì chắc nàng cũng quên rồi , hôm nay chính là ngày sinh nhật của nàng a , vì hằng năm chẳng bao giờ nàng tổ chức hay chẳng có bạn để tổ chức , nên nàng cũng quên luôn cả ngày mình được chào đời . vậy mà Bạch Dạ lại nhớ ... trong lòng nàng tự dưng có một dòng nước ấm được lang tỏa cả cơ thể .

Bạch Dạ vẫn giữ nguyên cánh tay , đến khi nào mà Ngữ Ca nhận lấy thì thôi , Lục Ngữ Ca nhìn Bạch Dạ một hồi , vẫn là đưa tay lên cầm viên tinh thạch ...

" Cảm ơn " Lục Ngữ Ca mặt hơi đỏ nói .

" Hì Hì " Bạch Dạ cười ngốc nghếch lên , trong mặt rất buồn cười . Lục Ngữ Ca như vậy cũng mỉm cười theo .

Bạch Dạ thật giống một con mèo ngốc mà , Lục Ngữ Ca nghĩ thầm như vậy , đôi mắt hơi liếc về mái tóc của Bạch Dạ được cột lên , là ruy băng mà nàng đã đưa cho Bạch Dạ lúc trước ở tòa nhà . lúc nào Bạch Dạ cũng cột tóc , rất ít khi buông xỏa mái tóc màu đen dài này . trừ khi tắm gội đầu thôi .

Lục Ngữ Ca đột nhiên muốn coi Bạch Dạ xỏa tóc , liền đưa tay lên cởi dây ruy băng ra , lập tức suối tóc dài của Bạch Dạ được giải thoát , rơi xuống phủ cả vai Bạch Dạ .

Những cơn gió nhẹ nhàng thổi mái tóc Bạch Dạ , khiến nó đung đưa , ánh sáng của ngọn lửa yếu ớt chiếu vào gương mặt Bạch Dạ , tôn lên nét soái khí .

Bạch Dạ ngơ ngác để im cho Lục Ngữ Ca làm vậy , cũng chẳng chống cự , và cũng không muốn chống cự .

Ban đêm , 2 người im lặng nhìn nhau , im lặng thưởng thức vẻ đẹp của nhau . và im lặng cảm nhận nhịp đập của nhau ...

------------------------

Ngọt ngào được vậy thôi . chuẩn bị chương sau , hoặc chương sau nữa là ngược rồi .... Chuẩn bị tinh thần đi mấy man =))) ...

Ta sẽ ngược không nhẹ đâu .... Khửa khửa khửa 

:)) hôm nay là ngày đầu tiên vào học rồi .... đã có ai đi học chưa a ?? 

đừng có quên tui nhé ..  ư ư .. ~~~ 

Chương trước Chương tiếp
Loading...