(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Chương 50 Tin Dữ
Thần Kiếm Sơn Trang , bữa sáng dị thường nhộn nhịp , tứ phía đều có người hầu , thị về đang bàn tán xôn xao .
Linh Chi nghe bên ngoài um sùm , nghe thoáng qua trong từ nói bọn họ là công tử trúng độc nguy cấp , nghĩ thầm nghĩ " Sơn trang này trong miệng bọn họ công tử chỉ có một người ... lẽ nào là phò ..." Nàng vội ngồi dậy mặc vào ngoại trang , cấp tốc chạy đến Lãnh Thiên Sơ phòng
...
Trong Phòng Đông Viện , nữ nhân cung trang bất chỉnh , tóc tai rối loạn , xung quanh màn đều được buông xuống , nữ nhân bất động ngồi trên giường thơ thẫn .
Linh Chi chạy xông vào trong Viện " Công ..." Nàng bước vào nhìn nữ nhân trên giường tiều tuỵ , y phục không chỉnh tề nhưng bị lang quân vừa mới chút giận xong , nhìn không ra nàng thường ngày cao quý công chúa , chắc do nghe tin phò mã trúng độc nên công chúa trở nên tiều luỵ , nàng tiến lên an ủi " Công Chúa phò mã trúng độc rất nặng , nhưng người các nhân thiên tướng sẽ tai qua nạn khỏi "
" Ngươi vừa nói gì , Ngọc Nhi trúng độc?!" Lãnh Thiên Sơ vốn không quan tâm sự có mặt của Linh Chi , nàng chỉ muốn yên lặng , vừa muốn đuổi Linh Chi ra ngoài thì nghe nhắc đến Tiêu Ngọc .
Linh Chi đầu óc quay cuồng , nàng khó hiểu , không phải công chúa hay phò mã không còn sống được bao nên đau buồn sau .
Lãnh Thiên Sơ nàng không kiên nhẫn nhìn trước mắt Linh Chi thẫn thơ , đầu óc trên mây , Lạnh Giọng Nói " Còn Không Mau nói "
Linh Chi nghe giọng công chúa có sát khí ngập trời lần đầu nàng nhìn đến công chúa nhưng thế này , trong lòng tự nhiên dâng lên một nổi sợ hãi vô hình , thân hình run rẩy nói " Nô Tì nghe nói tối qua Phò Mã trúng độc , Hiện giờ sắp tắt thở "
Lãnh Thiên Sơ nghe xong quay ngươi xong ra phòng , để lại Linh Chi ngây ngô nhìn .
Linh Chi nhìn theo hướng Công Chúa chạy kêu nói " Công Chúa , người bỏ quên ngoại y , tóc tai chưa được chải chót chuốt , phò mã chỉ sắp chết thôi mà " nàng cầm áo ngoài chạy theo
....Tây Viện Lâm Chấn nhìn Tiêu Ngọc sắc mặt tái nhợt nằm trên giường nói " Bên Phía Sơ Nhi cần ta lén phái người đi nói tình hình không , để Sơ Nhi lo lắng làm việc thiếu suy nghĩ"
Tiêu Ngọc nghe Lâm Chấn nhắc đến Lãnh Thiên Sơ tự mình cười giễu mình , nàng có thật yêu nàng đâu mà quan tâm đến nàng sống chết , đợi khi nàng dành được Thiên Hạ , nàng cũng tự mình biết thân phận rời đi , phiêu bạt giang hồ , lưu lạc thiên nhai ." Ngoài Công , người không cần báo công chúa , tránh bức dây động rừng "
Lâm Chấn thở dài đứng dậy " Hảo ,Hảo lão gia tử ta không thông báo , các ngươi người trẻ hảo hảo ngồi xuống nói chuyện , đừng gì tuổi trẻ manh động , hối hận đã muộn "
" Ngoại Công , Ngọc Nhi lòng tự rõ " Tiêu Ngọc nàng lên tiếng trấn an Lâm Chấn , nhưng nàng biết lòng nàng đang rối bời , ngực bên trái nàng nói nàng biết nó đang rất đau , nàng lúc trước tự nói mình âm thầm bên cạnh tỷ tỷ là được , nhưng thương thầm nhớ trộm , tình yêu lớn hơn nàng muốn đến gần hơn chiếm hữu nó cho riêng mình , nhưng biết nó vốn không thuộc về nàng , trách người chi bằng trách mình cố cưỡng cầu .
__ Ế Quá lưu lạc khắp ngõ kiếm người thương , đi hoài không thấy người thương về viết tiếp truyện __
Linh Chi nghe bên ngoài um sùm , nghe thoáng qua trong từ nói bọn họ là công tử trúng độc nguy cấp , nghĩ thầm nghĩ " Sơn trang này trong miệng bọn họ công tử chỉ có một người ... lẽ nào là phò ..." Nàng vội ngồi dậy mặc vào ngoại trang , cấp tốc chạy đến Lãnh Thiên Sơ phòng
...
Trong Phòng Đông Viện , nữ nhân cung trang bất chỉnh , tóc tai rối loạn , xung quanh màn đều được buông xuống , nữ nhân bất động ngồi trên giường thơ thẫn .
Linh Chi chạy xông vào trong Viện " Công ..." Nàng bước vào nhìn nữ nhân trên giường tiều tuỵ , y phục không chỉnh tề nhưng bị lang quân vừa mới chút giận xong , nhìn không ra nàng thường ngày cao quý công chúa , chắc do nghe tin phò mã trúng độc nên công chúa trở nên tiều luỵ , nàng tiến lên an ủi " Công Chúa phò mã trúng độc rất nặng , nhưng người các nhân thiên tướng sẽ tai qua nạn khỏi "
" Ngươi vừa nói gì , Ngọc Nhi trúng độc?!" Lãnh Thiên Sơ vốn không quan tâm sự có mặt của Linh Chi , nàng chỉ muốn yên lặng , vừa muốn đuổi Linh Chi ra ngoài thì nghe nhắc đến Tiêu Ngọc .
Linh Chi đầu óc quay cuồng , nàng khó hiểu , không phải công chúa hay phò mã không còn sống được bao nên đau buồn sau .
Lãnh Thiên Sơ nàng không kiên nhẫn nhìn trước mắt Linh Chi thẫn thơ , đầu óc trên mây , Lạnh Giọng Nói " Còn Không Mau nói "
Linh Chi nghe giọng công chúa có sát khí ngập trời lần đầu nàng nhìn đến công chúa nhưng thế này , trong lòng tự nhiên dâng lên một nổi sợ hãi vô hình , thân hình run rẩy nói " Nô Tì nghe nói tối qua Phò Mã trúng độc , Hiện giờ sắp tắt thở "
Lãnh Thiên Sơ nghe xong quay ngươi xong ra phòng , để lại Linh Chi ngây ngô nhìn .
Linh Chi nhìn theo hướng Công Chúa chạy kêu nói " Công Chúa , người bỏ quên ngoại y , tóc tai chưa được chải chót chuốt , phò mã chỉ sắp chết thôi mà " nàng cầm áo ngoài chạy theo
....Tây Viện Lâm Chấn nhìn Tiêu Ngọc sắc mặt tái nhợt nằm trên giường nói " Bên Phía Sơ Nhi cần ta lén phái người đi nói tình hình không , để Sơ Nhi lo lắng làm việc thiếu suy nghĩ"
Tiêu Ngọc nghe Lâm Chấn nhắc đến Lãnh Thiên Sơ tự mình cười giễu mình , nàng có thật yêu nàng đâu mà quan tâm đến nàng sống chết , đợi khi nàng dành được Thiên Hạ , nàng cũng tự mình biết thân phận rời đi , phiêu bạt giang hồ , lưu lạc thiên nhai ." Ngoài Công , người không cần báo công chúa , tránh bức dây động rừng "
Lâm Chấn thở dài đứng dậy " Hảo ,Hảo lão gia tử ta không thông báo , các ngươi người trẻ hảo hảo ngồi xuống nói chuyện , đừng gì tuổi trẻ manh động , hối hận đã muộn "
" Ngoại Công , Ngọc Nhi lòng tự rõ " Tiêu Ngọc nàng lên tiếng trấn an Lâm Chấn , nhưng nàng biết lòng nàng đang rối bời , ngực bên trái nàng nói nàng biết nó đang rất đau , nàng lúc trước tự nói mình âm thầm bên cạnh tỷ tỷ là được , nhưng thương thầm nhớ trộm , tình yêu lớn hơn nàng muốn đến gần hơn chiếm hữu nó cho riêng mình , nhưng biết nó vốn không thuộc về nàng , trách người chi bằng trách mình cố cưỡng cầu .
__ Ế Quá lưu lạc khắp ngõ kiếm người thương , đi hoài không thấy người thương về viết tiếp truyện __