(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Chương 5 Thành Hôn Ngày Đầu
Sáng sớm Lãnh Thiên Sơ đã sớm tỉnh mặc chỉnh tề y phục , đang ngồi bàn trang điểm cho Linh Chi trang điểm , Lãnh Thiên Sơ đã thanh tú , thánh khiết thoát tục , khí chất hơn người , trang điểm tô thêm vẽ đẹp phong hoa tuyệt đại .
Linh Chi nhìn phía sau giường Tiêu Ngọc vẫn chưa động tỉnh : Công Chua cần kêu phò mã thức dậy không ...?
Lãnh Thiên Sơ : để bổn cung kêu phò mã dậy
Lãnh Thiên Sơ đi đến vén màn trước giường lên , nhìn thấy Tiêu Ngọc đang ngủ , vẻ mặt non nót hài tử , khuôn mặt khả ái thanh tú , làm người ta muốn véo một cái : phò mã , mau dậy vào cung kính trà cho phụ hoàng .
Tiêu Ngọc : Tiêu Thuận ngươi đừng phá , để bổn vương ngủ thêm một lúc .
Lãnh Thiên Sơ nhìn Tiêu Ngọc không muốn tỉnh , vẽ mặt xuống sắc hồi phục băng lãnh nhưng thường ngày : phò mã không dậy , cần bổn cung đến phục thị !
Tiêu Ngọc đang ngủ cảm thấy xung quanh nhiệt độ giảm xuống , lại truyền đến giọng nói , mở mắt ngồi vậy kiểm tra quần áo : hên quá , may không sao !
Lãnh Thiên Sơ nhìn Tiêu Ngọc kiểm tra đồ trên ngươi : Phò Mã là sợ bổn cung thượng
Tiêu Ngọc : khụ khụ , công cháu ta , ta đi thay đồ
Lãnh Thiên Sơ mắt phượng liếc ngang Tiêu Ngọc đi ra ngoài : Đừng để bổn cung chờ lâu , nếu không ...
Tiêu Ngọc lấy tay vuốt trước ngực mình chấn an : Hảo đáng sợ , công chúa nghe Lãnh Phong nói đều là cọp cái quả không sai .
____________
Tiêu Ngọc : công chúa , bổn vương chuẩn bị xong có thể đi
Tiêu Thuận :" Gia hôm nay dậy sớm đúng là ...."
Lãnh Thiên Sơ : khởi hành .
>>>>>>_____ Hoàng Cung _____<<<<<<
Hoàng Thượng : Ngọc Nhi ngươi theo trẫm đến một ly .
Tiêu Ngọc : Thần xin kính phụ hoàng
Hoàng Hậu : Sơ Nhi , phò mã con là thiếu niên non nớt , từ nhỏ Tề Vương giáo rất nghiêm khắc không cần nữ nhân , nếu phò mã làm sai ngươi xử phạt nhẹ
Lãnh Thiên Sơ : Hoàng Nhi đã rõ
Hoàng Hậu : ngươi nữ nhi ta , ta không rõ , ta thấy phõ mã tốt đừng để mất rồi hối hận , ta biết ngươi vẫn còn nhớ hắn chưa quên .
Lãnh Thiên Sơ trầm lặng không nói tiếp kiếm cớ xin cáo lui : Phụ Hoàng , phò mã say , Hoàng Nhi mang phò mã về phủ nghĩ ngơi .
Hoàng Thượng : ngươi mau đem hắn về , tửu lượng kém dám so tửu lượng với trẫm .
Hoàng Hậu : bệ hạ , người uống nhiều thần thiếp diều người vào trong nghĩ ngơi .
Hoàng Thượng : hảo , Hậu mau diều trẫm về cung
Lãnh Thiên Sơ , Hoàng Hậu ai cũng lo diều trượng phu của mình , đêm về nghĩ ngơi .
__________
Lãnh Thiên Sơ giao Tiêu Ngọc cho Tiêu Thuận : phò mã uống say , ngươi đến đem về nghĩ ngơi
Tiêu Thuận : Gia , ngươi làm sao uống say đến nổi này thiệt là .
_____
Nhị Hoàng Tử ( Lãnh Viên ) : hôm nay ngày đầu Đại Hoàng Tỷ sau thành hôn , chúng ta cũng nên đi thăm hỏi .
Tam Công Chúa ( Lãnh Yên Hồng ) : cũng đúng
Lãnh Viên nhìn vẽ mị hoặc của Lãnh Yên Hồng biết đang nghĩ gì : Chỉ cần Đại Hoàng tỷ chết , hắn là của ngươi .... nếu được Tề Vương ủng hộ hoàng vị dể đến tay
Lãnh Yên Hồng khẽ liếm bờ môi của mình : Nhị Hoàng huynh của ta , ngươi cũng biết ta không hứng thú với hoàng vị , ngươi làm vua , mỹ nam về ta .
Lãnh Viên không khỏi khinh bỉ : " Nữ Nhân như ngươi dâm loạn , nếu không phải cần ngươi ủng hộ ta không để ý đến " ngươi muốn là được
Lãnh Yên Hồng : " chờ tới ngươi lên ngôi báo , ta đạp ngươi một bên , làm vua muốn nam nhân nào không có , ngươi cũng không khác gì lũ nhân nam khác "
Linh Chi nhìn phía sau giường Tiêu Ngọc vẫn chưa động tỉnh : Công Chua cần kêu phò mã thức dậy không ...?
Lãnh Thiên Sơ : để bổn cung kêu phò mã dậy
Lãnh Thiên Sơ đi đến vén màn trước giường lên , nhìn thấy Tiêu Ngọc đang ngủ , vẻ mặt non nót hài tử , khuôn mặt khả ái thanh tú , làm người ta muốn véo một cái : phò mã , mau dậy vào cung kính trà cho phụ hoàng .
Tiêu Ngọc : Tiêu Thuận ngươi đừng phá , để bổn vương ngủ thêm một lúc .
Lãnh Thiên Sơ nhìn Tiêu Ngọc không muốn tỉnh , vẽ mặt xuống sắc hồi phục băng lãnh nhưng thường ngày : phò mã không dậy , cần bổn cung đến phục thị !
Tiêu Ngọc đang ngủ cảm thấy xung quanh nhiệt độ giảm xuống , lại truyền đến giọng nói , mở mắt ngồi vậy kiểm tra quần áo : hên quá , may không sao !
Lãnh Thiên Sơ nhìn Tiêu Ngọc kiểm tra đồ trên ngươi : Phò Mã là sợ bổn cung thượng
Tiêu Ngọc : khụ khụ , công cháu ta , ta đi thay đồ
Lãnh Thiên Sơ mắt phượng liếc ngang Tiêu Ngọc đi ra ngoài : Đừng để bổn cung chờ lâu , nếu không ...
Tiêu Ngọc lấy tay vuốt trước ngực mình chấn an : Hảo đáng sợ , công chúa nghe Lãnh Phong nói đều là cọp cái quả không sai .
____________
Tiêu Ngọc : công chúa , bổn vương chuẩn bị xong có thể đi
Tiêu Thuận :" Gia hôm nay dậy sớm đúng là ...."
Lãnh Thiên Sơ : khởi hành .
>>>>>>_____ Hoàng Cung _____<<<<<<
Hoàng Thượng : Ngọc Nhi ngươi theo trẫm đến một ly .
Tiêu Ngọc : Thần xin kính phụ hoàng
Hoàng Hậu : Sơ Nhi , phò mã con là thiếu niên non nớt , từ nhỏ Tề Vương giáo rất nghiêm khắc không cần nữ nhân , nếu phò mã làm sai ngươi xử phạt nhẹ
Lãnh Thiên Sơ : Hoàng Nhi đã rõ
Hoàng Hậu : ngươi nữ nhi ta , ta không rõ , ta thấy phõ mã tốt đừng để mất rồi hối hận , ta biết ngươi vẫn còn nhớ hắn chưa quên .
Lãnh Thiên Sơ trầm lặng không nói tiếp kiếm cớ xin cáo lui : Phụ Hoàng , phò mã say , Hoàng Nhi mang phò mã về phủ nghĩ ngơi .
Hoàng Thượng : ngươi mau đem hắn về , tửu lượng kém dám so tửu lượng với trẫm .
Hoàng Hậu : bệ hạ , người uống nhiều thần thiếp diều người vào trong nghĩ ngơi .
Hoàng Thượng : hảo , Hậu mau diều trẫm về cung
Lãnh Thiên Sơ , Hoàng Hậu ai cũng lo diều trượng phu của mình , đêm về nghĩ ngơi .
__________
Lãnh Thiên Sơ giao Tiêu Ngọc cho Tiêu Thuận : phò mã uống say , ngươi đến đem về nghĩ ngơi
Tiêu Thuận : Gia , ngươi làm sao uống say đến nổi này thiệt là .
_____
Nhị Hoàng Tử ( Lãnh Viên ) : hôm nay ngày đầu Đại Hoàng Tỷ sau thành hôn , chúng ta cũng nên đi thăm hỏi .
Tam Công Chúa ( Lãnh Yên Hồng ) : cũng đúng
Lãnh Viên nhìn vẽ mị hoặc của Lãnh Yên Hồng biết đang nghĩ gì : Chỉ cần Đại Hoàng tỷ chết , hắn là của ngươi .... nếu được Tề Vương ủng hộ hoàng vị dể đến tay
Lãnh Yên Hồng khẽ liếm bờ môi của mình : Nhị Hoàng huynh của ta , ngươi cũng biết ta không hứng thú với hoàng vị , ngươi làm vua , mỹ nam về ta .
Lãnh Viên không khỏi khinh bỉ : " Nữ Nhân như ngươi dâm loạn , nếu không phải cần ngươi ủng hộ ta không để ý đến " ngươi muốn là được
Lãnh Yên Hồng : " chờ tới ngươi lên ngôi báo , ta đạp ngươi một bên , làm vua muốn nam nhân nào không có , ngươi cũng không khác gì lũ nhân nam khác "