(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa

Chương 35 Tề Vương Phủ Giang Nam




Lãnh Thiên Sơ sáng sớm từ khách điếm rời đi , liên tục lên đường không nghĩ ngơi đuổi đến Giang Nam , dừng chân trước Tề Vương Phủ bái phỏng.


Quản Gia đứng ra đoán tiếp : " Công chúa , Lão Vương Gia mời người vào trong đình viện ".

Lãnh Thiên Sơ gật đầu , lui lại phía sau : " Quản gia , mời dẫn đường ".

Quản Gia cung kính :" Công chúa mời vào trong "

Linh Chi quan sát suốt đường vào , xung quanh phủ Tề Vương tò mò khẽ nói nhỏ " Công chúa Tề Vương thật bình dị , trong phủ thị vệ canh gác lại ít , trong thiên hạ người muốn giết lão nhân gia ông ta nhiều không hết , lão nhân gia ông ta không sợ bị ám sát sao ?".

Lãnh Thiên Sơ lắc đầu :" Ngươi biết một không biết hai , từ lúc bổn cung và ngươi bước vào luôn có ám vệ quan sát , bọn họ đều là hàng ngũ cao thủ hiếm có trong thiên hạ , nếu ai vào ám sát có đi không có về , ám vệ trùng , trùng lớp lớp , khó trách Phụ Hoàng một mực kính trọng ".

Linh Chi run người sợ hãy :" Nô Tì thật không phát giác bọn họ chắc võ công đều cao hơn nô tì, thật đáng sợ còn nghiêm ngặt hơn cẩm y vệ trong hoàng cung ".

Lãnh Thiên Sơ thành thật nói :" Bổn Cung thật ra không phát giác , do không có gió mà lá lại động nên nhìn ra "

Linh Chi sợ chết , hoảng hốt nói " Công chúa cũng không phát hiện thật đáng sợ , nhờ chúng ta không phải đến ám sát chắc bỏ mạng"

Quản gia dẫn đến hoa viên , phía trước trong thấy một trung niên nam tử oai hùng , khí chắc bậc vương giả , đang ngồi trong đình đổ chén trà , liền ngừng lại :" Công chúa , Lão Vương Gia ở trong đình tự ngài đi vào , nô tài hết phận sự xin cáo lui ".

Lãnh Thiên Sơ nhìn quản gia đi bắt đầu xa dần , nàng căn dặn Linh Chi bên ngoài chờ , một mình tiến vào trong đình .

Lão Tề Vương nghe tiếng bước chân tiếng đến , bỏ xuống chén trà trong tay :" Ngọc nhi không trở về , đứa nhỏ này từ nhỏ phụ mẫu mất , ta sủng trong lòng bàn tay , không dám trách phạt ".

Lãnh Thiên Sơ vào đình nghe tiếng nói vang lên , nàng đứng im lặng lắng nghe không cần nói , Tề Vương nói như thế , đều biết rõ tận tình sợ viêc .

Lão Tề Vương nghe nàng im lặng tiếp tục nói :" Tiêu Gia chỉ còn Tiêu Ngọc là con cháu , lão phu đem nó từ nhỏ như nam nhân nuôi nắn , nếu sai là Lão phu sai Ngọc Nhi vô tội , Lãnh Đoàn ta xem dưới mi mắt , hắn dám làm loạn không cần các ngươi ra tay chính ta lấy lánh mạng hắn , giang sơn này không đến phiên hắn , Lão phu tuổi  già sức yếu không tiện tiếp đãi lâu, ngươi lên đường vất vả cũng theo Quản Gia dẫn về phòng nghĩ ngơi "


Lãnh Thiên Sơ nhìn Lão Tề Vương rời đi, nàng cũng theo Quản Gia rời đi  ,trên đường ngẫm nghĩ lại những lời  nói đầy dụng ý của Tề Vương " Tiêu Ngọc nữ giả nam trang là Lão nhân gia ông ta chủ ý , muốn cứ kiếm trị tội kiếm lão nhân gia ông ta , ngoài Hoàng Gia Gia ai dám nói nặng Lão nhân gia ông ta  , nàng làm  Tiêu Ngọc tổn thương Lão Nhân gia ông ta đầy tức giận , nhưng Giang Sơn sau cũng thuộc về nàng cho dù  không có Tiêu Ngọc dẫn như vậy  "

Chương trước Chương tiếp
Loading...