(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Chương 30 Vô Ảnh
Tiêu Ngọc đêm khuya , thừa cơ hội không ai để ý , nàng lén rời khỏi phủ , lấy tay nải đã chuẩn bị phóng lên ngựa phi rời khỏi kinh thành trong đêm. Tiêu Ngọc cưỡi ngựa hơn 200 dặm ngoài thành Thuý Châu , Đêm yên tĩnh từ phía sau nàng phía hiện từng tiếng ngựa hí đang phi hành trong đêm , quan sát như tìm kiếm ai , nàng ngừng ngựa lại , tìm một cây đại thụ bay lên né tránh .
" Nhanh , nhanh lên, người chạy mất "
" mang chia ra tìm "
" mang xem phía trước là ngựa của hắn " trong đám hắc y nhân có người nhìn thấy ngựa của Tiêu Ngọc hô lên .
Tiêu Ngọc trên cây bay xuống , tay ôm kiếm , oai phong nhìn bay hắc y nhân đang nhao nhao tìm kiếm nàng " Bổn Vương ở phía này "
Dám y nhân đưa đốt về phía âm thanh , nhìn thấy một thân bạch y thiếu niên đang ôm kiếm , phong lưu , phóng khoáng , bọn hắn phóng xuống ngựa nhìn Tiêu Ngọc giễu cợt nói " cũng không biết sống chết , hôm nay bọn ta tiễn ngươi lên đường "
Tiêu Ngọc nhếch môi mỉm cười tiếu ý nói " Ta chết hay là ngươi chết còn chưa rõ , Nếu nói ra người phái đến , hôm nay bổn vương tha mạng chó cho bọn ngươi "
Một hắc y nhân ôm bụng cười giễu cợt nói " các ngươi xem nói ra hắn tha cho chúng ta đi , thật buồn cười "
Tiêu Ngọc cảm thấy trước ngực một mảnh ướt nhiễm đỏ bạch y , Nàng biết do nàng vội lên đường động đến vết thương , cần phải tốc chiến tốc thắng nàng đưa tay nắm cán kiếm " nếu các ngươi ngoan cố , vậy đi chết đi " nàng đôi mắt bộc lộ sát khi , tay khẽ rút kiếm , trong đem tối một ánh sáng kẽ lé lên biến mất , chỉ để lại tiếng kiếm từng lướt ngang trong gió .
Ánh sáng vừa vứt dám hắc y cổ phúng máu té ngã trên đất , Hắc y nhân lúc đầu giễu cợt mắt trợn hung tợn nhìn cây kiếm khảm một viên hồng Ngọc ở cán hắc kiếm khẽ nói trước tắt thở "Vô Ảnh Thập Kiếm "
Tiêu Ngọc , nàng giết xong dám hắc y nhân cũng té ngã dưới gốc cây .
Vô Ảnh kiếm là tuyệt học của Thần Kiếm người sáng lập Thần Kiếm sơn trang , chỉ người mang giọt máu Lâm Gia mới được luyện môn võ công này , Vô Ảnh kiếm có 15 thức , Người muốn lấy được Vô Ảnh Kiếm được cắm vào sâu trong vách đá cần phải luyện xong Thập Kiếm , ngoài kiếm còn có một tuyệt học nội công người có được hai thứ này , tung hoành thiên hạ không ai địch nổi , Thần Kiếm sơn trang cả trăm năm nay không ai lãnh hội được Vô Ảnh , lão trang chủ cả đời nghiên cứu chỉ luyện đến Bát Kiếm , Lâm Thiên Tuyết Thất Kiếm viên mãn .
Vô Ảnh kiếm được rèn bằng một khối huyền thiết , toàn thân võ kiếm đều một màu hắc kiếm chỉ có cán kiếm một viên Ngọc đỏ huyết nổi bậc , thân kiếm được đề hai chữ Vô Ảnh .
Màn đêm đi qua ánh sáng chói gọi , xung quanh đám hắc y nhân chết , một đám ngựa đang ăn cỏ , không xa thân bạch y nằm dưới đất hôn mê bạch y đã chuyển thành huyết y .
Một Thiếu nữ đeo khăn che mặt , một bộ huyết y , dáng ẩn hiện lồi lởm , nàng đi đến gần đôi mắt ôn nhu thâm tình , cẩn thận đỡ Tiêu Ngọc dựa vào nàng ôn nhu chỉnh tóc đang tán loạn trên mặt , mắt nhìn tay Tiêu Ngọc khi hôn mê vẫn nắm chắn thanh kiếm , nàng mang người và kiếm rời đi .
" Nhanh , nhanh lên, người chạy mất "
" mang chia ra tìm "
" mang xem phía trước là ngựa của hắn " trong đám hắc y nhân có người nhìn thấy ngựa của Tiêu Ngọc hô lên .
Tiêu Ngọc trên cây bay xuống , tay ôm kiếm , oai phong nhìn bay hắc y nhân đang nhao nhao tìm kiếm nàng " Bổn Vương ở phía này "
Dám y nhân đưa đốt về phía âm thanh , nhìn thấy một thân bạch y thiếu niên đang ôm kiếm , phong lưu , phóng khoáng , bọn hắn phóng xuống ngựa nhìn Tiêu Ngọc giễu cợt nói " cũng không biết sống chết , hôm nay bọn ta tiễn ngươi lên đường "
Tiêu Ngọc nhếch môi mỉm cười tiếu ý nói " Ta chết hay là ngươi chết còn chưa rõ , Nếu nói ra người phái đến , hôm nay bổn vương tha mạng chó cho bọn ngươi "
Một hắc y nhân ôm bụng cười giễu cợt nói " các ngươi xem nói ra hắn tha cho chúng ta đi , thật buồn cười "
Tiêu Ngọc cảm thấy trước ngực một mảnh ướt nhiễm đỏ bạch y , Nàng biết do nàng vội lên đường động đến vết thương , cần phải tốc chiến tốc thắng nàng đưa tay nắm cán kiếm " nếu các ngươi ngoan cố , vậy đi chết đi " nàng đôi mắt bộc lộ sát khi , tay khẽ rút kiếm , trong đem tối một ánh sáng kẽ lé lên biến mất , chỉ để lại tiếng kiếm từng lướt ngang trong gió .
Ánh sáng vừa vứt dám hắc y cổ phúng máu té ngã trên đất , Hắc y nhân lúc đầu giễu cợt mắt trợn hung tợn nhìn cây kiếm khảm một viên hồng Ngọc ở cán hắc kiếm khẽ nói trước tắt thở "Vô Ảnh Thập Kiếm "
Tiêu Ngọc , nàng giết xong dám hắc y nhân cũng té ngã dưới gốc cây .
Vô Ảnh kiếm là tuyệt học của Thần Kiếm người sáng lập Thần Kiếm sơn trang , chỉ người mang giọt máu Lâm Gia mới được luyện môn võ công này , Vô Ảnh kiếm có 15 thức , Người muốn lấy được Vô Ảnh Kiếm được cắm vào sâu trong vách đá cần phải luyện xong Thập Kiếm , ngoài kiếm còn có một tuyệt học nội công người có được hai thứ này , tung hoành thiên hạ không ai địch nổi , Thần Kiếm sơn trang cả trăm năm nay không ai lãnh hội được Vô Ảnh , lão trang chủ cả đời nghiên cứu chỉ luyện đến Bát Kiếm , Lâm Thiên Tuyết Thất Kiếm viên mãn .
Vô Ảnh kiếm được rèn bằng một khối huyền thiết , toàn thân võ kiếm đều một màu hắc kiếm chỉ có cán kiếm một viên Ngọc đỏ huyết nổi bậc , thân kiếm được đề hai chữ Vô Ảnh .
Màn đêm đi qua ánh sáng chói gọi , xung quanh đám hắc y nhân chết , một đám ngựa đang ăn cỏ , không xa thân bạch y nằm dưới đất hôn mê bạch y đã chuyển thành huyết y .
Một Thiếu nữ đeo khăn che mặt , một bộ huyết y , dáng ẩn hiện lồi lởm , nàng đi đến gần đôi mắt ôn nhu thâm tình , cẩn thận đỡ Tiêu Ngọc dựa vào nàng ôn nhu chỉnh tóc đang tán loạn trên mặt , mắt nhìn tay Tiêu Ngọc khi hôn mê vẫn nắm chắn thanh kiếm , nàng mang người và kiếm rời đi .