(BH) Tiểu Vương Gia của Công Chúa
Chương 1 Tiêu Ngọc
Tiêu Doãn từ lúc còn làm tướng quân vào chiến trường vào sinh ra tử vì quốc gia. Kết bái với Lãnh Hàn làm huynh đệ , phụ trợ Lãnh Hàn tạo thành cơ nghiệp lên ngôi hoàng đế , sau thống nhất thiên hạ được phong Tề Vương tay nắm hắc Kỳ Binh chỉ Lãnh Hàn và Tề Vương biết Hắc Kì Binh tồn tại, Được Lãnh Hàn ban cho Miễn Tử Kim Bài .
Tiên Hoàng Qua đời , Tiêu Doãn đã cao tuổi , người đột quyết xâm lăng, Tân Đế Lãnh Nguyên phái đứa con trai duy nhất Tiêu Chính cầm binh đi bình định , Dù đánh thắng trận trên đường chở về ,mũi tên bị bắn lén có độc tử trên đường về .
Lâm Thị: Tiểu Thư cố lên , đứa bé sắp ra
Lâm Đồng : đau quá ta chịu không nổi , ta hết sức rồi .
Lâm Thị nhìn Lâm Đồng nhắm mắt không mở , lâm vào tình trạng nguy hiểm :Tiểu Thư chỉ một chút nữa người cố lến
Oa oa tiếng khóc trẻ sơ sinh vang lên
Lâm Đồng biết mình không sống nổi mở miệng nói : mời Lão Vương Gia vào đây.' Hãy chăm sóc nó hộ ta '
Lâm Đồng : tiểu thư người yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt tiểu tiểu thư
Cho thị nữ chạy ra ngoài mời Lão Vương Gia vào tới .
Lão Vương Gia : Đồng nhi con có sao không ?
Lâm Đồng : Phụ Thân con không thể qua , Chính chàng đang chờ con xuống với chàng , con xin phụ thân chăm sóc cho đứa nhỏ khổ mạng này không có phụ thân và mẫu thân bên người , Khi Chính chàng còn sống muốn đặt tên hài nhi là Ngọc ' Nói xong Lâm Đồng cười mãn nguyện , nhắm mắt , ngừng thở .
Lão Vương Gia bế Tiêu Ngọc đáng khóc ầm lên : cháu ngoan của ta , đừng khóc có gia gia ở đây , Từ nay cháu là Tiêu Ngọc tiểu Vương gia của Tề Phủ .... ( bế đứa bé đưa Lâm Thị ) đứa bé này là nam không phải nữ
Lâm Thị : nô tì đã rõ dù có chết nô tì cũng đem chuyện này xuống suối vàng .
Gia Đinh bên ngoài vào thông báo : Vương Gia có một người tự xưng là Hoa Đà xin cầu kiến
Lão Vương Gia : mau , mau mời vào
Hoa Đà : nữa đêm làm phiền quý phủ thật là thất lễ
Lão Vương Gia : không biết Hoa Đà tiên sinh đến quý phủ vì chuyện gì .
Hoa Đà : Lão Phu đi lang bạc bốn biển là nhà , tính được quý phụ có một hài tử vừa sinh rất có duyên với lão phu , muốn truyền thụ lại võ công và y đức .
Lão Vương Gia : Hào Đà tiên sinh chịu truyền thụ còn gì bằng ,, nhưng ma đứa bé này ...
Hoà Đà : không cần nói lão phu đã biết , lão phu sẽ giúp nó che giấu xin Vương Gia yên tâm , khi nào tiểu Vương Gia lên 3 tuổi ta sẽ đến truyền lại tuyệt học của mình cho đó .
Lão Vương Gia vào triều xin Tân Đế không xẽn vào việc chiều chính , giao trả lại hổ phù , muốn chuyên tâm ở nhà dạy vỗ đứa cháu khổ mình . Tân Đế không muốn nhưng vẫn phải thu hồi lại binh quyền . Cho Tề Vương về nhà hưởng già
Tiên Hoàng Qua đời , Tiêu Doãn đã cao tuổi , người đột quyết xâm lăng, Tân Đế Lãnh Nguyên phái đứa con trai duy nhất Tiêu Chính cầm binh đi bình định , Dù đánh thắng trận trên đường chở về ,mũi tên bị bắn lén có độc tử trên đường về .
Lâm Thị: Tiểu Thư cố lên , đứa bé sắp ra
Lâm Đồng : đau quá ta chịu không nổi , ta hết sức rồi .
Lâm Thị nhìn Lâm Đồng nhắm mắt không mở , lâm vào tình trạng nguy hiểm :Tiểu Thư chỉ một chút nữa người cố lến
Oa oa tiếng khóc trẻ sơ sinh vang lên
Lâm Đồng biết mình không sống nổi mở miệng nói : mời Lão Vương Gia vào đây.' Hãy chăm sóc nó hộ ta '
Lâm Đồng : tiểu thư người yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt tiểu tiểu thư
Cho thị nữ chạy ra ngoài mời Lão Vương Gia vào tới .
Lão Vương Gia : Đồng nhi con có sao không ?
Lâm Đồng : Phụ Thân con không thể qua , Chính chàng đang chờ con xuống với chàng , con xin phụ thân chăm sóc cho đứa nhỏ khổ mạng này không có phụ thân và mẫu thân bên người , Khi Chính chàng còn sống muốn đặt tên hài nhi là Ngọc ' Nói xong Lâm Đồng cười mãn nguyện , nhắm mắt , ngừng thở .
Lão Vương Gia bế Tiêu Ngọc đáng khóc ầm lên : cháu ngoan của ta , đừng khóc có gia gia ở đây , Từ nay cháu là Tiêu Ngọc tiểu Vương gia của Tề Phủ .... ( bế đứa bé đưa Lâm Thị ) đứa bé này là nam không phải nữ
Lâm Thị : nô tì đã rõ dù có chết nô tì cũng đem chuyện này xuống suối vàng .
Gia Đinh bên ngoài vào thông báo : Vương Gia có một người tự xưng là Hoa Đà xin cầu kiến
Lão Vương Gia : mau , mau mời vào
Hoa Đà : nữa đêm làm phiền quý phủ thật là thất lễ
Lão Vương Gia : không biết Hoa Đà tiên sinh đến quý phủ vì chuyện gì .
Hoa Đà : Lão Phu đi lang bạc bốn biển là nhà , tính được quý phụ có một hài tử vừa sinh rất có duyên với lão phu , muốn truyền thụ lại võ công và y đức .
Lão Vương Gia : Hào Đà tiên sinh chịu truyền thụ còn gì bằng ,, nhưng ma đứa bé này ...
Hoà Đà : không cần nói lão phu đã biết , lão phu sẽ giúp nó che giấu xin Vương Gia yên tâm , khi nào tiểu Vương Gia lên 3 tuổi ta sẽ đến truyền lại tuyệt học của mình cho đó .
Lão Vương Gia vào triều xin Tân Đế không xẽn vào việc chiều chính , giao trả lại hổ phù , muốn chuyên tâm ở nhà dạy vỗ đứa cháu khổ mình . Tân Đế không muốn nhưng vẫn phải thu hồi lại binh quyền . Cho Tề Vương về nhà hưởng già