|BH| |NP| [ĐN lộc đỉnh kí] Ta không phải Vi Tiểu Bảo! Né ta ra!!!
Chap 44
"Ta... Ta..hahah...a...haha..." Song Nhi vẫn cười không nhặt được mồm khi nhìn tới nó"Bộ tui làm gì sai ha gì mà cười." Lạc Lôi khó hiểu nhìn Song Nhi "HAhaha...ah..ngươi...ngươi..không sai. Ừm...hahahah...là hahah...là ta..sai là ta...hahaha.." Khóe miệng giật giật*bả nói cái giống ôn gì vậy?*"Được rồi." anh khí adi kéo Lạc Lôi lên cười tủm tỉm*ối trời! Tui cong chắc luôn rồi!* Phía bên kia ôn nhu thiếu phu nhân đã đi tới phía sau nhẹ vỗ lưng Song Nhi. Nói thầm "Song Nhi giữ lại xíu hình tượng thiếu nữ hiền thục đi. Đừng có ném mặt ta." Song Nhi sau khi nghe xong mới sực nhớ ra mình đang ở đâu, nhanh chóng vâng dạ rồi im lặng đứng phía sau thiếu phu nhân"Ngươi... Lạc Lôi đúng không? Đi theo ta vào trong đi, Song Nhi sẽ đem đồ ăn đưa cho ngươi sau." anh khí adi cười với Lạc Lôi một cái rồi đỡ nó vào trong----------"Uy, ngươi bưng đồ ăn cho ta hay đem đồ ăn cho ăn mày vậy?" Lạc Lôi nhìn khuôn mặt không tình nguyện của Song Nhi mà khịa'rầm' Song Nhi nghe xong thì đặt mạnh một dĩa j đó bị đậy nắp kín trên bàn một cách mạnh bạo "tứ thiếu phu nhân kêu ta đem tới.""Hừm.. THIẾU PHU....ặc ặc..." "Ngươi im lặng cho ta.""Ngươi làm gì bị mồm ta?"Song Nhi không nói gì bưng mâm lại chỗ khác sau đó rinh từng cái một nhẹ nhàng đặt trước mặt Lạc Lôi cười một cái khiến hoa nhường nguyệt thẹn"Đây là ta đem đồ ăn dâng hiến cho ngài. Mời ngài thưởng thức, Vi đại nhân." *ngươi ăn đi ăn cho mập thây ra rồi mắc nghẹ chết tươi luôn đi.*Nhìn Song Nhi như vậy Lạc Lôi cảm thấy ớn ớn sao á. Nó nhanh chóng úm ba la quay qua kím anh khí adi để hỏi mượn bộ đồ rồi phóng vào chạy đi thay. Còn lại Song Nhi ngơ ngác chẳng bít sao nó làm vậy.------ Thay đồ xong, Lạc Lôi nhăn mặt vì bị hố. Thiếu phu nhân ôn nhu gì đó mà chơi kì, hòi nãy nó hỏi bả có đồ cho nó thay hôn cái bả nói có xong đưa nó thay. Nó cũng lột đồ ra rồi, đồ dơ bả cầm đi giờ không lẻ không mặc, chơi gì mà đưa cho nó bộ đồ nữ đã vậy còn màu hồng cánh sen nữa chứ. Nó hỏi tới cái bả nghiêm chỉnh trả lời:"ngươi chẳng phải là nữ sao? Còn có...ở đây làm gì có nam mà có đồ cho ngươi thay."Thôi thì bỏ qua chuyện đó, dù gì cũng mặc rồi còn đâu. Quay sang chuyện khác, Lạc Lôi háo hức chạy tới xem có món gì ngon. Giở đồ ăn ra... Ối trời! Rau xào, rau luộc, rau cuộn rau, rau rau rau,...Nhìn thấy một bàn ăn thịnh soạn như vậy Lạc Lôi liền hiểu ngay vì sao khi Song Nhi nhìn thấy con gà nướng của nó liền bị hấp dẫn. Kế đó say nghĩ của Lạc Lôi là...*ủa ăn rau không mà sao mấy bả phát triển tốt thể nhỉ* nhìn xuống ngực mình...ố là la ..làm gì có mà nhìn!Méo mặc lun ấy, nhưng mà đói mún xỉu rồi thì lấy đâu thời gian chê bai. Lạc Lôi nhanh chóng sực lun đâu chừng 6-7 dĩa rau +4-5 chén cơm. *Không tệ lắm.*Mấy bả mà nghe chắc tát cho vỡ mồm nó. Ăn muốn sạc nghiệp nhà người ta mà còn bày đặtĂn vừa xong chưa kịp chùi miệng thì Song Nhi lại xuất hiện như một vị thần"Thiếu phu nhân tìm ngươi." Nói xong Song Nhi giựt lun đôi đũa mà Lạc Lôi đang ngậm làm mém xíu thọc thẳng vô họng nó luôn rồi á. Nguy hiểm vl ra---"Nè các ngươi tìm ta có gì không?" Chưa bước vào nữa là giọng Lạc Lôi vang lên như gọi hồn rồi"Chúng ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi." anh khí adi cười hiền từ với Lạc Lôi. Không phải bả không biết gì đâu nga~ ngay từ lần đầu gặp mặt thì Lạc Lôi cứ nhìn bả kiểu gì đâu í rồi còn kiểu nói chuyện nữa. Với mấy người khác thì lúc nào cũng mang theo xíu nét cao ngạo như má thiên hạ chứ với bả là ít có kiêu ngạo lắm."Hở? Chuyện gì?" Lạc Lôi nghe vậy thì hứng thú hỏi. *theo nguyên tác thì mấy má đó sẽ giao Song Nhi cho Tiểu Bảo để bảo vệ hắn rồi kiu ân công hay tướng công gì ấy mà. Ủa rồi tui giết Ngao Bái mà hồi nãy nói tên sao hông ai thấy giật mình hay làm hành động nào biết ơn hết vậy ta? Lộn cốt truyện hả? Hay lộn bộ truyện ta?*"Lúc nãy ngươi nói mình tên gì? ""Vi Lạc Lôi.""Ngươi năm nay nao nhiêu tuổi rồi?""12,13,14,15,16 gì đấy không nhớ nữa.""Sao cả tuổi của mình mà ngươi cũng không nhớ nữa?""À ta thua ca ca ta 2 tuổi.""Ca ca ngươi bao nhiêu tuổi rồi?""Ta không biết." "Sao ngươi không biết được chứ ca ca ngươi mà.""Ca ca ta chứ có phải ta đâu.""....."Ok. Cuộc trò chuyện hỏi thăm này nọ bị Lạc Lôi trả lời một cách chân thật tới nỗi phải dừng lại trong tích tắc.