|BH| |NP| [ĐN lộc đỉnh kí] Ta không phải Vi Tiểu Bảo! Né ta ra!!!
chap 38
Trên đường về phòng thì Lạc Lôi đột nhiên nhớ tới vụ hôn sự bự bự của Kiến Ninh. Đáng lẽ là bây giờ phải có tin gì rồi chứ? Sao im ru z ta? Càng nghĩ theo hướng tiêu cực thì Lạc Lôi càng lo lắng. Lạc Lôi sợ sẽ xuất hiện hiệu ứng bươm bướm và mọi thứ sẽ vượt qua tầm kiểm soát của nó. *Nếu vậy chắc chuyện đầu tiên mà hiệu ứng đó gây ra là Khang Hi cưới Tiểu Bảo quá. Dù gì thì mình cũng dành mấy đêm liền phổ cập kiến thức gì gì đó đó cho Khang Hi rồi, còn rãnh rồi tìm thêm vài cuốn xuân cung đồ nữa. Hay là như trong mấy bộ đồng nhân mình từng đọc ta? Nguyên dàn gái đều thích tui? Ahaha tốt nhất là cái hai đi, ta sẽ là lão công của nguyên dàn gái. Bởi vì ta đào hoa quá mà.😎*Cứ mặc kệ Lạc Lôi và để nó ảo tưởng tiếp đi. Vì đơn giản 😏 ẻm là THỤ mà.Khụ khụ. Về vấn đề chính. Lạc Lôi lo lắng về vụ hôn ước của Kiến Ninh nên chạy đã đi tìm Tiểu Bảo hỏi thăm và kết quả nhận được của nó là"Lôi nhi à muội lo cho Kiến Ninh quá đó." Tiểu Bảo mắt nham hiểm nhìn Lạc Lôi "Ta biết là không trông chờ gì ở huynh được mà. Haizz bít z ta đã không tìm ca để hỏi rồi. Thiệt uổng sự tin tưởng của ta. Tiểu Bảo ca~~" Lạc Lôi vờ than thở một lát rồi nhẹ xoay lưng giơ chân định điTiểu Bảo vội chụp tay Lạc Lôi "ấy ấy. Sao lại vậy đc. Đây đây lại đây ca kể cho Lôi nhi nghe nha?""Hông thèm. Giờ hết muốn biết rồi." Lạc Lôi quay mặt sang chỗ khác "Thôi mà Lôi nhi. Là ca ca không tốt. Để ca ca nói cho Lôi nhi nghe nhé?" Tiểu Bảo chạy lại trước mặt Lạc Lôi năn nỉNhìn Tiểu Bảo như vậy Lạc Lôi thấy cũng tội nên tạm chấp nhận. Nhẹ gật đầu rồi nhìn Tiểu Bảo chăm chú đợi câu trả lời "Thật ra thì vài hôm trước đã có chuyện này rồi. Khang Hi cũng tính toán xong luôn rồi. Đến lúc đó người đi chung với Kiến Ninh công chú là ca ca nên muội không cần lo đâu. Với lại á..." đột nhiên Tiểu Bảo dừng lại nhìn Lạc Lôi một cách đăm chiêu "Ủa sao dừng lại vậy?" đang nghe giữa chừng tự nhiên im bặt làm Lạc Lôi thập phần buồn bực"Lôi nhi muội chẳng phải có Mộc Kiến Bình rồi sao?" nghe giọng Lạc Lôi như vậy thì Tiểu Bảo ngay lập tức biết nó đang bực mình. Nhưng mà mình không vào hang cọp thì sao bắt đầu cọp con? Vậy cho nên Tiểu Bảo liều mình hỏi ra những gì nghi vấn của mình.Ngoài dự đoán, Lạc Lôi không có nhào lại ăn tươi nuốt sống Lạc Lôi cũng không bùm một cái, mặt đỏ chét mà là thâm trầm nhìn Tiểu Bảo sau đó nắm cổ áo hắn mà lắc..." ta lắc này, ta lắc này. Ta và cô ta chẳng là gì cả. Là cô ta ép ta chứ bộ. Ta là người bị hại. Bị hại. Bị hại. Bị hại..."x n. Cảm giác như không khí chẳn còn sót lại trong phổi Tiểu Bảo đau đớn hống hống Lạc Lôi một cách nhẹ nhàng. Kiểu như:" Lôi nhi ngoan~, buông ca ca ra lát ca ca cho muội xâu kẹo hồ lô." "Lôi nhi~ buông ca ca ra ca xa dẫn Lôi nhi đi mua đường nhân nha~" ....Bởi ta nói ah, người bình thường tới đâu mà khi gặp mấy đứa lâu lâu động kinh như Lạc Lôi chắc cũng khùng hết. Đó, tiêu biểu là Tiểu Bảo ca của chúng ta đó. Lúc trước thẳng như chưa từng được thẳng lấy thước đo độ đo chắc chắn không 180° không lấy tiền. Mà giờ...aizzz... Chắc ngang ngữa với trái đất 🌏.Thôi bỏ qua chuyện đau lòng đó, chúng ta hãy xem xem hiện tại hai huynh muội Khang Hi và Kiến Ninh đang làm gì nha!---------------------Khang Hi------------------"Haizz Tiểu Bảo ơi là Tiểu Bảo. Ngươi đang ở đâu cơ chứ?" Khang Hi thở dài lần thứ I"Haizz Tiểu Bảo còn không mau đi viện kiến trẫm?" Khang Hi thở dài lần II"Haizz Tiểu Bảo ngươi đang ở đâu a~." Khang Hi thở dài lần III"....""Haizzz Tiểu Bảo trẫm hảo nhớ ngươi~" Khang Hi thở dài lần thứ n"Haizzz Tiểu Bảo ngươi nên cảm thấy may mắn khi trẫm nhớ ngươi nha~" Khang Hi lần thứ n+1 thở dài ----------Kiến Ninh------------------------"Haizz tên kia không biết chui ở xó nào nữa." Kiến Ninh than vãn"Tên ngu ngốc kia ta đã sắp thành hôn rồi đó." Kiến Ninh tưởng tượng cái gối là Lạc Lôi và nhào ôm nó khí thế"Tên khốn ta sắp làm thê tử người khác mà ngươi còn chưa xuất hiện là sao?" Kiến Ninh ôm cái gối nhẹ.....đập. Nếu gối là Lạc Lôi chắc nó dập mặt cmnr"...""Ta nhớ ngươi a~. Ngốc tử." Kiến Ninh bụm mặt không biết nghĩ gì mà cười hì hì.------một chỗ khác Tiểu Bảo đang chuột tội"Tiểu Bảo ca. Hồ lô kìa." Lạc Lôi kéo Tiểu Bảo tới chỗ hồ lô ngào đường"Ừ. Lôi nhi thích thì.....a..a...ÁCH XÌ!" Tiểu Bảo vừa cầm nguyên cây bự bự chứa nguyên đống xâu kẹo hồ lô thì bị ách xì một cái. Vốn định mua xâu nhỏ nhỏ thành mua một cây bự bự. Khóc không ra ngước mắt luôn.*tên khốn kiếp nào nhắc tới ta đúng giờ linh vậy chứ. Để ta biết ta chắc chắn thiến ngươi.*