|BH| |NP| [ĐN lộc đỉnh kí] Ta không phải Vi Tiểu Bảo! Né ta ra!!!

chap 35



"Lôi nhi. Lúc nãy muội đi đâu vậy?" Mộc Kiến Bình lo lắng nhìn Lạc Lôi hỏi han

"Ta nói chuyện với Phương Di tỷ." Lạc Lôi bình tĩnh trả lời

Mộc Kiến Bình nghe vậy nhìn Lạc Lôi với con mắt nguy hiểm, hỏi lại "là đi nói chuyện với Phương Di tỷ?"

"Là."

"....." *muội làm như ta không biết*

"Mà Mộc Kiến Bình tỷ tìm ta có gì không?" ai đó ngây thơ như con bò đeo nơ hỏi

Nhìn Lạc Lôi ngây thơ như vậy Mộc Kiến Bình đứng phắt dậy ép Lạc Lôi vào vách, mắt nguy hiểm nắm cằm Lạc Lôi kéo lên, cười nguy hiểm hôn lên môi Lạc Lôi.

"Lôi nhi tỷ nghe nói môi chỉ dành cho người yêu hôn thôi đó."

"Ng...ngươi..." Lạc Lôi mắt trừng lớn tay chỉ thẳng vào mặt Mộc Kiến Bình nữa ngày cũng không biết nói gì cho phải. *bà điên này. Đã biết dành cho người yêu mà còn hôn người ta là sao chứ.*

Mộc Kiến Bình liếm nhẹ ngón tay Lạc Lôi chỉ mình làm Lạc Lôi đỏ bừng mặt vội rút tay về. Nhếch miệng cười nguy hiểm, Mộc Kiến Bình lần nữa lấn tới đưa mặt vào cổ Lạc Lôi liếm láp.Lạc Lôi bị hành động của Mộc Kiến Bình làm chấn kinh nên chưa kịp phản ứng nên để yên. Hành động của Mộc Kiến Bình ngày càng phát triển vượt ngoài phạm vi chịu đựng của Lạc Lôi làm nó phải vùng vẫy thoát ra nhưng vô dụng. Lạc Lôi cũng không biết tại sao mình lại không thể đẩy ra được Mộc Kiến Bình nữa, cơ thể nó đột nhiên mềm nhũng dưới hành động liếm láp lúc nãy của Mộc Kiến Bình. Tay Mộc Kiến Bình luồn vào áo Lạc Lôi nhẹ sờ xoạt khi tay Mộc Kiến Bình định cởi đi mảnh vải bó ngực Lạc Lôi thì Lạc Lôi đột ngột phản ứng mạnh vùng vẫy kịch liệt tới mức làm tay Mộc Kiến Bình trong áo rơi ra và cũng khiến Mộc Kiến Bình tức giận. Mạnh mẽ đè Lạc Lôi lên tường Mộc Kiến Bình điểm nguyệt, điểm luôn á nguyệt cho Lạc Lôi để nó khỏi nhúc nhích và nói chuyện cho đỡ mất hứng.

Lần nữa hôn môi Lạc Lôi, nụ hôn đầy sự chiếm hữu rồi Mộc Kiến Bình dời xuống hôn lên cổ, tai Lạc Lôi. Trên cổ Lạc Lôi Mộc Kiến Bình để đầy những dấu hôn, dấu răng màu hồng xinh xinh. Tay lần nữa định đưa xuống cởi mảnh vải buộc ngực của Lạc Lôi thì cửa bị mở ra một cách mạnh bạo. Đứng trước cửa là Phương Di mắt đầy lửa giận nhìn hai người. Đặc biệt là Lạc Lôi chỉ còn có mảnh vải buộc ngực và quần.

Uổng công cô khi trở lại tìm hoài không thấy Lạc Lôi thì ra nó ở đây vui vẻ với tiểu quận chúa. Uống công cô chạy đông chạy tây tìm người hỏi coi hiện tại nó đang ở nới nào. Uổng công cô hăm dọa Tiểu Bảo để hỏi chỗ hiện tại nó đang ở. Nếu biết sẽ nhìn thấy cảnh này cô chắc chắn sẽ không tìm nó trễ như vậy đâu. Đáng ra lúc nãy cô nên lôi kéo nó cùng mình vào luôn.

"Hai người đang làm gì?" Phương Di gằn từng tiếng hỏi

'Chụt' "Thì như tỷ thấy đó." Mộc Kiến Bình hôn vào cổ Lạc Lôi một cái rồi quay qua nhìn Phương Di với thái độ dửng dưng

Nhìn Mộc Kiến Bình hành động Phương Di cảm thấy khó chịu. Quay sang nhìn Lạc Lôi thì phát hiện Lạc Lôi đang bị điểm nguyệt vội giải nguyệt cho Lạc Lôi rồi kéo Lạc Lôi sang bên mình nhẹ nhàng mặc y phục lại cho Lạc Lôi.

Ngay khi mặc y phục cho Lạc Lôi xong thì nó vội dùng kinh công bay đi như một vị thần chừa lại Mộc Kiến Bình và Phương Di một khoảng không gian tĩnh lặng.

Cảm thấy bầu không khí quá khó chịu Phương Di là người đầu tiên mở lời ngập ngừng"Lúc nãy......lúc nãy muội đã làm gì?"

"Lúc nãy tỷ thấy đó. Hôn." Mộc Kiến Bình bình tĩnh như không có gì mà trả lời Phương Di cứ như người lúc nãy đòi cưỡng hiếp Lạc Lôi không phải cô vậy

"Muội và Lạc Lôi đều là nữ." Phương Di cố tìm cách khuyên Mộc Kiến Bình nhưng với lí do xàm xí đó Mộc Kiến Bình chỉ cười xì một tiếng bân quơ trả lời

"Đừng làm như muội không biết Phương tỷ tỷ có ý vs Lôi nhi. Muội không ngại chúng ta ở cùng Lôi nhi đâu."

Phương Di khi nghe Mộc Kiến Bình nói vậy thì hừ lạnh phất tay áo tiêu soái rời đi. *ta mới không thèm cùng muội.*

Chương trước Chương tiếp
Loading...