|BH| |NP| [ĐN lộc đỉnh kí] Ta không phải Vi Tiểu Bảo! Né ta ra!!!
chap 30
"Ta thay mặt Mộc Vương phủ cảm ơn ngươi, Lôi nhi. Cảm ơn ngươi vì đã giúp đỡ Mộc vương phủ. Ngoài ra, ta nguyện ý đi theo ngươi làm trâu làm ngựa để thay Mộc vương phủ báo đáp phần ân tình này." Phương Di hít sâu một hơi rồi nói ra như là khó khăn lắm ấy"Thôi thôi. Ta hk cần đâu. Tại ta rãnh quá nên đi giúp các ngươi thôi. Khỏi báo đáp gì cả." nghe Phương Di nói xong Lạc Lôi bật dậy trả lời ngay tức khắc. *trời ạ. Ta là muốn cho hai người họ có cuộc sống bình bình an an mà. Ông anh Tiểu Bảo của ta đã được ta trao cho Khang Hi rồi nên họ đã cô đơn vậy nên ta giúp họ thui mà.* Trái ngược vs suy nghĩ Lạc Lôi. Phương Di nghe xong mắt đã hồng thấu. Khó khăn hỏi lại "ngươi từ chối? Ngươi không cần ta?""Thì chứ cô muốn sao? Rãnh quá há. Đi theo ta làm trâu làm ngựa? Ta không cần đâu. Hiện tại ta rất ổn hỏng cần đầy tớ hầu hạ." Lạc Lôi liếc mắt nhìn Phương Di bình thản trả lời. Nghĩ thầm * thiệt luôn á đúng là con gái cổ đại. Cái quần què gì cũng lấy thân trả. Cha chết là bán thân chôn cha, mẹ chết là bán thân chôn mẹ, tình cờ cứu được mạng thì lấy thân báo đáp rồi bây giờ thì rinh ba cái mạng xàm xí đó cái lấy thân trả. Mệt thật, vậy sao mà nói hòi xưa phận nữ nhi bị chà đạp? Là họ tự làm mất giá của chính mình chứ bộ. Con gái trinh tiết là quý mà toàn đem cho rồi cái có mấy người hông nhận thì sao? Thì nhân phẩm bị bẩn, phải mang cái danh gì? Nói thẳng ra là con nhỏ đó cho mà người ta cũng không thèm. Lấy thân lấy thân. Hứ! Vì mấy cái lí do đó, cho ta ta cũng hông thèm.* "Ngươi thật sự không cần ta?" Phương Di cúi đầu tóc rũ xuống che mất khuông mặt. Lạc Lôi không cần cô? Nó không cần cô hầu hạ? Tại sao? Tại sao vậy chứ?"Đã nói rồi mà. Tôi.không.cần.cô." Lạc Lôi nhìn Phương Di khinh thường gằn từng tiếng.*tôi*
*không*
*cần*
*cô*
Từng tiếng từng tiếng đc Phương Di nặng nề lặp lại như từng tấn từng tấn đá đè nặng lên người cô. Không di chuyển nổi. *tôi không cần cô**tôi không cần cô**tôi không cần cô*Từng câu từng câu đc Phương Di lặp lại trong đầu như những câu thần chú, thôi miền, rút hết thần trí. Như một con rối."Không cần sao? Vậy tôi đi." Phương Di lầm bầm trong miệng rồi nhấc đi bước đi. Nghiêng nghiên ngã ngã như một con zombie từ từ tới cửa."Khoan đã." tiếng kêu của Lạc Lôi mang lại cho Phương Di thêm một ít vui vẻ Phương Di ngay lặp tức dừng lại *Lạc Lôi còn cần mình mới gọi mình lại.* "Vài ngày nữa ta sẽ đưa tỷ và Mộc Kiến Bình về Mộc vương phủ." Lạc Lôi nhanh chóng giải thích Nhưng những j Lạc Lôi nói chỉ lm tâm trí Phương Di càng thêm tồi tệ, như một gáo nước lạnh xối thẳng xuống đầu cô. *chỉ như vậy sao?*"Biết rồi." Phương Di nhẹ nói, như có như không rời đi----------------------"Thật sao Phương Di tỷ? Lạc Lôi nói sẽ đưa chúng ta rời đi?" Mộc Kiến Bình giật mình khi nghe Phương Di thuật lại lời Lạc Lôi nói. Khích động không thôi nên chẳng mảy may gì đến sự thay đổi của Phương Di."Ukm."--------------------Trở lại vs Lạc Lôi, sau khi nói vs Phương Di như vậy xong Lạc Lôi vội chạy lại chỗ Trần Cận Nam. Không cần thông tri, Lạc Lôi đạp thẳng vào cửa phòng ông ta, hét lớn"TA CẦN MỘT CHỖ ĐỂ PHI TAN." "Phụttt Phi tan cái j?" Trần Cận Nam đang bưng chén trà chưa kịp uống thì đã phun vội ra nhìn Lạc Lôi khó hiểu"Ối chết. Xin lỗi nha. Uống tiếp đi." do quá nôn nóng nên khi nhìn lại Lạc Lôi mới xanh mặt rót cho Trần Cận Nam vài chén trà khác tọng zô họng ông ta. *nè uống đi uống đi coi chừng nghẹn chết. Chết ròi tui còn phải tốn tiền nữa đó.*"Từ từ ......có.....có chuyện j z?" Trần Cận Nam cố đẩy Lạc Lôi. *muốn ta chết hay j?*"À tiền lão bản nói vs ta là Thiên địa hội giết chết ai đó của Thanh mộc đường nên ta rãnh quá thả 3 người của thanh mộc đường ra xem như trả đủ nhưng hiện tại Kha...bậy hoàng thượng cho người dí theo nên ta muốn chỗ nào trống trống hk sài để dụ đám kia." "À ta hiểu rồi. Nếu vậy ngươi hãy dẫn họ đến xxx Nha.""Uk. Z đi." Nói rồi Lạc Lôi chạy đi về cung kéo theo bài chục yên lính đi tới chỗ Trần Cận Nam chỉ. Ông già đó đúng là biết suy tính, chỉ mới chút mà đã có vài bộ đồ thái giám và thị vệ, có dấu chân để lại rồi thêm vài người mặt áo choàng đen chạy như bay từ trong đó ra như trốn nữa. Lạc Lôi có cho lính dí theo nhưng bắt chẳng đc tên nào cuối cùng phải tay không quay về.
*không*
*cần*
*cô*
Từng tiếng từng tiếng đc Phương Di nặng nề lặp lại như từng tấn từng tấn đá đè nặng lên người cô. Không di chuyển nổi. *tôi không cần cô**tôi không cần cô**tôi không cần cô*Từng câu từng câu đc Phương Di lặp lại trong đầu như những câu thần chú, thôi miền, rút hết thần trí. Như một con rối."Không cần sao? Vậy tôi đi." Phương Di lầm bầm trong miệng rồi nhấc đi bước đi. Nghiêng nghiên ngã ngã như một con zombie từ từ tới cửa."Khoan đã." tiếng kêu của Lạc Lôi mang lại cho Phương Di thêm một ít vui vẻ Phương Di ngay lặp tức dừng lại *Lạc Lôi còn cần mình mới gọi mình lại.* "Vài ngày nữa ta sẽ đưa tỷ và Mộc Kiến Bình về Mộc vương phủ." Lạc Lôi nhanh chóng giải thích Nhưng những j Lạc Lôi nói chỉ lm tâm trí Phương Di càng thêm tồi tệ, như một gáo nước lạnh xối thẳng xuống đầu cô. *chỉ như vậy sao?*"Biết rồi." Phương Di nhẹ nói, như có như không rời đi----------------------"Thật sao Phương Di tỷ? Lạc Lôi nói sẽ đưa chúng ta rời đi?" Mộc Kiến Bình giật mình khi nghe Phương Di thuật lại lời Lạc Lôi nói. Khích động không thôi nên chẳng mảy may gì đến sự thay đổi của Phương Di."Ukm."--------------------Trở lại vs Lạc Lôi, sau khi nói vs Phương Di như vậy xong Lạc Lôi vội chạy lại chỗ Trần Cận Nam. Không cần thông tri, Lạc Lôi đạp thẳng vào cửa phòng ông ta, hét lớn"TA CẦN MỘT CHỖ ĐỂ PHI TAN." "Phụttt Phi tan cái j?" Trần Cận Nam đang bưng chén trà chưa kịp uống thì đã phun vội ra nhìn Lạc Lôi khó hiểu"Ối chết. Xin lỗi nha. Uống tiếp đi." do quá nôn nóng nên khi nhìn lại Lạc Lôi mới xanh mặt rót cho Trần Cận Nam vài chén trà khác tọng zô họng ông ta. *nè uống đi uống đi coi chừng nghẹn chết. Chết ròi tui còn phải tốn tiền nữa đó.*"Từ từ ......có.....có chuyện j z?" Trần Cận Nam cố đẩy Lạc Lôi. *muốn ta chết hay j?*"À tiền lão bản nói vs ta là Thiên địa hội giết chết ai đó của Thanh mộc đường nên ta rãnh quá thả 3 người của thanh mộc đường ra xem như trả đủ nhưng hiện tại Kha...bậy hoàng thượng cho người dí theo nên ta muốn chỗ nào trống trống hk sài để dụ đám kia." "À ta hiểu rồi. Nếu vậy ngươi hãy dẫn họ đến xxx Nha.""Uk. Z đi." Nói rồi Lạc Lôi chạy đi về cung kéo theo bài chục yên lính đi tới chỗ Trần Cận Nam chỉ. Ông già đó đúng là biết suy tính, chỉ mới chút mà đã có vài bộ đồ thái giám và thị vệ, có dấu chân để lại rồi thêm vài người mặt áo choàng đen chạy như bay từ trong đó ra như trốn nữa. Lạc Lôi có cho lính dí theo nhưng bắt chẳng đc tên nào cuối cùng phải tay không quay về.