( BH )_ Người Ta Yêu Là Mẹ !
Chương 11 : Hiểu lầm
Người đó đánh giá Bạch Ánh Dung xong liền nở nụ cười quyến rũ , nhếch môi cười : " Chào em~ Dung Dung~ ".....Nhìn thấy người trước mặt Bạch Ánh Dung ngạc nhiên mà nhìn . Người kia tay cầm một bó hoa , mắt nhìn Bạch Ánh Dung từ trên xuống dưới , nở nụ cười : " Em không định cho tôi vào trong sao ? "Bạch Ánh Dung lấy lại tinh thần nghiêng người sang mép cửa . Người kia thấy vậy nhấc chân đi vào trong , đem hoa đưa cho nàng rồi đến ghế sofa ngồi xuống . Bạch Ánh Dung khó hiểu nhìn người đó , sau một lúc cất tiếng hỏi : " Chị đến đây làm gì Lý Hoa An ? "" Ô kìa em hỏi như vậy là sao , tôi đương nhiên là đến thăm bệnh rồi . " Lý Hoa An ngồi ngã người trên sofa nghiêng đầu nhìn Bạch Ánh Dung .Bạch Ánh Dung : " ..... Tại sao chị biết tôi ở đây ? " Bạch Ánh Dung khó hiểu rõ ràng Bạch Kiều Hoa đã phong tỏa tất cả tin tức thì Lý Hoa An làm sao biết được việc nàng đang ở bệnh viện . Chị ta còn biết rõ nàng đang ở phòng nào nữa mà đến chính xác nữa . Điều này thật kì quái ." Ồ việc tôi biết em ở đây à đó là..... " Lý Hoa An kéo dài câu nói , đứng lên đi đến trước mặt Bạch Ánh Dung . Ngón tay thon dài ngân lên chiếc cằm nhỏ của Bạch Ánh Dung , ở bên tai nàng chậm rãi phun ra hai chữ " bí mật " . Bạch Ánh Dung khó chịu khi vành tai bị hơi nóng quanh quẩn , nàng nhíu mày nghiêng đầu sang hướng khác . Lý Hoa An thấy vậy thì cười nhanh đi lên ." Bỏ qua việc đó đi , đến lúc nói mục đích của chị ra rồi đó . Chị sẽ không đơn giản là đến thăm bệnh đúng không . " Bạch Ánh Dung tránh qua người của Lý Hoa An đi đến bên cạnh giường thả bó hoa xuống ." Em khá thẳng thắn đó em biết không , cá tính của em bây giờ rất giống Bạch Kiều Hoa khi trẻ đấy . " Lý Hoa An đứng tại chỗ khuôn mặt như đang hồi ức cái gì đó . Sau đó đầy ẩn ý nhìn về phía Bạch Ánh Dung .Bạch Ánh Dung sau khi nghe Lý Hoa An nói thân thể hơi cứng lại . Nàng xoay người đối diện Lý Hoa An : " Chị từng nói chị là bạn học với mẹ tôi thời sinh viên ? " " Phải~ , em hứng thú sao ? " " ...... "" Kể cho tôi biết đi . " Bạch Ánh Dung tò mò , mẹ thời sinh viên là người như thế nào . Có giống như bây giờ sử dụng một chiếc mặt nạ lạnh lùng để đối mặt với mọi người hay không . Hay sẽ giống như những người khác thỏa sức tận hưởng cái gọi là tuổi trẻ . " Nga , nếu em muốn tôi sẽ cho em biết nhưng tôi có điều kiện..... " Lý Hoa An lần nữa đến gần Bạch Ánh Dung . Vươn hai tay đem Bạch Ánh Dung nhốt vào lòng mình , quyến rũ mà nói : " Điều kiện là cơ thể này của em ~ " Nàng ta nói mọi thứ rất rõ ràng nhưng Bạch Ánh Dung cố tình không hiểu ." Ý chị là gì ? " " ........Không ngờ em lại ngốc đến vậy ~ ý của tôi rất rõ ràng . Chỉ cần em lên giường với tôi tôi sẽ cho em biết tất cả những gì em muốn biết . " Lý Hoa An một tay nâng cằm Bạch Ánh Dung một tay chống trên tường , chủ động đem một chân chen vào giữa hai chân của nàng . Cảnh hữu tình người lại vô ý . Bạch Ánh Dung đưa tay đặt lên vai Lý Hoa An chuẩn bị đẩy ra đối phương thì cửa phòng bị mở ra . Bạch Ánh Dung quay đầu nhìn liền sững sờ cơ thể căng cứng , Bạch Kiều Hoa đứng ở trước cửa mắt như băng sương nhìn nàng và Lý Hoa An , đặc biệt là tư thế của cả hai . Không khí ái muội mà Lý Hoa An tạo ra trong phòng lập tức bị khí lạnh trong mắt Bạch Kiều Hoa dập tắt . Lý Hoa An cũng cảm thấy có gì đó không đúng , quay đầu nhìn thấy Bạch Kiều Hoa cũng cương luôn rồi . Nàng ta tỏ ra bình thường tách khỏi cơ thể Bạch Ánh Dung sau đó làm như bân quơ nói : " Tôi có việc rồi , đề nghị của tôi em hãy suy nghĩ , hẹn gặp lại . " Lúc đi ngang Bạch Kiều Hoa Lý Hoa An còn đánh cái rùng mình . Không hổ là nữ vương băng sơn , khí tràn hảo lạnh . Bạch Kiều Hoa không rảnh cấp Lý Hoa An cái gì nàng chỉ trầm mặt không nói một lời . Bạch Ánh Dung cũng căng thẳng không thôi máy móc mà đứng đó . Lúc lâu sau mới khô khan muốn giải thích ." Mẹ... mẹ nghe ...con nói mọi việc... không giống như mẹ thấy đâu .... thật ra .... "'Cạch'Bạch Ánh Dung còn chưa nói xong thì Bạch Kiều Hoa đã bước ra ngoài đóng sầm cửa lại . Bạch Ánh Dung đơ tại chỗ ....xong rồi , xong rồi ! Nàng hiểu lầm rồi ! Nhưng cũng đúng cái tư thế đó cái không khí đó thì sao không hiểu lầm được ! Bạch Ánh Dung đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngốc nếu ngay từ đầu đẩy Lý Hoa An ra thì sự việc đâu có ra nông nỗi này . Bạch Ánh Dung nằm trên giường bệnh như xác sống . Suy nghĩ làm sao để Bạch Kiều Hoa hết hiểu lầm , thời gian chưa được bao nhiêu thì cửa phòng bị mở ra . Bạch Kiều Hoa lần nữa xuất hiện , nhưng lần này trên tay nàng cầm theo một mảnh giấy . Đi vào đặt mảnh giấy lên bàn sau đó nhìn con sâu trên giường , đưa tay vỗ vỗ .Bạch Ánh Dung khẽ ló mặt ra khỏi chăn nhìn , thấy là nàng liền kéo cái chăn ra . Mắt lấp lánh muốn lần nữa giải thích thì Bạch Kiều Hoa lại ngắt ngang nói : " Mau thu dọn , xuất viện . " Bạch Ánh Dung nghe vậy ngớ người một chút sau đó chạy nhanh thu dọn mọi thứ . Mẹ chịu nói chuyện với nàng vậy là hết hiểu lầm rồi đúng không ..................Về đến nhà Bạch Ánh Dung đã bị những người làm trong nhà bao vây hỏi han . Nhiều đến mức nàng muốn xỉu ngang để thoát khỏi tình cảnh này . Sau khi xong liền muốn chạy đi tìm Bạch Kiều Hoa lại bị đuổi về phòng . Bạch Ánh Dung ủ rũ cuối đầu vâng lời . Lại không bỏ cuộc sáng hôm sau tranh thủ chạy ba chân bốn cẳng xuống bếp nấu nướng . Đợi Bạch Kiều Hoa xuống ăn , ăn vài miếng nàng lại đi công ty không ngoảnh đầu nhìn một cái . Nguyên một ngày hôm đó Bạch Ánh Dung ngồi chờ cũng không thấy Bạch Kiều Hoa về . Lần này thì xong rồi mẹ chắc chắn là giận . Bạch Ánh Dung buồn bã đi ngủ để ngày mai đến trường . Trong mơ còn thấy được Bạch Kiều Hoa lãnh đạm nhìn mình sau đó nói : " tránh ra ." Làm Bạch Ánh Dung giật mình thức giấc .---------
Trở lại rùi trời ơi ! (≧▽≦) Hehehe mọi người đợi lâu hông ? Xin lỗi nga , ta ráng viết từ sáng giờ đó .
Trở lại rùi trời ơi ! (≧▽≦) Hehehe mọi người đợi lâu hông ? Xin lỗi nga , ta ráng viết từ sáng giờ đó .