( BH )_ Người Ta Yêu Là Mẹ !

Chương 24



Nữ nhân nhìn mấy tên cảnh sát vẫn chưa phản ứng , mày đẹp khẽ nhăn không quá kiên nhẫn lập lại .

"Mở cửa."

Có người hoàn hồn lại đến trước mặt nữ nhân âm thầm đánh giá , ngoài mặt lại biểu hiện khó xử . " Cái này...... chúng tôi vẫn đang trong quá trình điều tra không thể tùy tiện thả người được ."

Nữ nhân hừ một tiếng , lấy xuống kính mát  giống như chế diễu mà nói : " Có thể tùy tiện bắt người nhưng không thể tùy tiện thả người ? "

Nữ nhân cũng không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề : " Đưa cái giá , tôi đến chuộc người . "

Mấy tên cảnh sát rốt cuộc đánh giá xong , nhận thấy là người không dễ trêu vào liền liếc mắt ra hiệu . Tên cảnh sát vừa đôi co với Bạch Ánh Dung nhận được tính hiệu hắn đi về phía nhà giam mở cửa .

Bạch Ánh Dung cũng không khách khí mà đi ra , nữ nhân thấy vậy liền từ trong túi xách lấy ra tấm thẻ ném xuống bàn làm việc của cảnh sát xong liền nghênh ngang đem người rời đi .

Ra khỏi đồn .

Bạch Ánh Dung một mặt không quen biết định lôi kéo Dương Thúy Vi rời khỏi .

Nữ nhân dựa nửa người vào hông xe , khoanh tay nhìn Bạch Ánh Dung muốn chuồn khỏi hiện trường . Nữ nhân câu môi cười .

" Ánh Dung , mới một khoảng thời gian không gặp em đã quên tôi rồi nha ? "

Bạch Ánh Dung dừng bước xoay đầu nhìn nữ nhân ." A , xin lỗi tôi không có quen cô ." Nói rồi nàng lại nhanh chóng đi về phía trước .

Lý Hoa An nghe vậy cũng không giận ngược lại lại cười , khẽ nói một câu : " Dù gì thì tôi cũng vừa giúp em đấy , không báo đáp một chút sao ? "

Lần này Dương Thúy Vi quay lại : " Cảm ơn chị đã giúp tiền chúng tôi sẽ trả lại . "

Lý Hoa An:.....

" A~ tôi nhớ là vào cuối tuần này tôi có một dự án với Bạch Thị thì phải ? " Lý Hoa An cười ý vị không rõ .

" Con gái cưng của Bạch Thị Tổng Tài bị cảnh sát bắt còn phải nhờ người đi chuộc về .....tiêu đề này có vẻ hấp dẫn nhỉ ."

Bạch Ánh Dung dừng bước chân , hít sâu một hơi : Chị ta đây là uy hiếp ! Đấu tranh tư tưởng một hồi nàng quyết định trước hết đem Dương Thúy Vi về trước .

Trước khi đi Dương Thúy Vi còn không an tâm nhìn lại mấy lần . Như sợ bạn tốt bị ăn không còn xương để về .

Nhìn Dương Thúy Vi đi xa Bạch Ánh Dung mới đi vòng về phía Lý Hoa An .

" Chị rốt cuộc muốn cái gì ? "

" Lên xe ."

Lý Hoa An chỉ tùy tiện mở cửa bên ghế phó lái , ý bảo Bạch Ánh Dung đi vào . Bạch Ánh Dung nhìn chằm chằm bên trong hồi lâu mới bước đi vào . Nàng cũng không sợ Lý Hoa An đem mình bắt cóc , vì với năng lực hiện tại dù là xe tăng nàng vẫn chạy thoát được .

Bạch Ánh Dung : Chị ta có thể làm được gì ? Sợ cọng lông !

Lý Hoa An điều khiển xe chạy ngược lại với đường về trường học . Xe dừng lại tại một cửa hàng thời trang , Lý Hoa An xoay qua nhìn Bạch Ánh Dung .

" Tới rồi , em cùng tôi đi vào trong ."

Bạch Ánh Dung : " Tại sao tôi phải đi ? "

" Nha , vì đi chuộc em mà tôi phải mất một chiếc váy ưa thích nên em phải đi theo tôi tìm chiếc khác ."

Bạch Ánh Dung : ...... Nàng không cần chị ta giúp !

" Đi thôi ."

Nói rồi Lý Hoa An mở cửa bước ra ngoài , tiện tay kéo cửa đem Bạch Ánh Dung 'kéo' đi vào cửa hàng .

Bạch Ánh Dung mệt không thể tả mà bị Lý Hoa An kéo đi suốt hai giờ đồng hồ . Thậm chí còn bị xem như móc treo đồ , mỗi tay cầm ba cái túi xách đi phía sau chị ta . Còn Lý Hoa An thì vui sướng đi hết nơi này đến nơi khác .

Bạch Ánh Dung :.......

Đến khi Lý Hoa An thỏa mãn thì mới đưa Bạch Ánh Dung trở về trường học . Trước khi đi còn đá mắt với nàng .

" Tạm biệt bảo bối , ngày khác tôi lại đến ."

Bạch Ánh Dung :.......

Nàng thề từ đây về sau nàng không bao giờ không bao giờ muốn gặp lại Lý Hoa An lần nào nữa !

Bạch Ánh Dung đen mặt đi vào trong trường học . Mà phía đối diện một bóng người mặc đồ đen quan sát tất cả gửi đi tin nhắn .

[ Tiểu thư được Lý Hoa An đưa về trường học , xem dáng vẻ như vừa đi đâu trở về .]

Đầu bên kia tin nhắn im lặng một lúc mới gửi đến .

[ Tiếp tục quan sát .]

Người mặc đồ đen cất đi di động .

Bạch Ánh Dung vào trường học liền đi thẳng lên văn phòng hiệu trưởng giải thích sự việc hôm nay chỉ là hiểu lầm . Cứ ngỡ hiệu trưởng sẽ không tin hoặc là đưa ra hình phạt nhưng không ngược lại là đằng khác .

Hiệu trưởng chỉ nhẹ gật đầu : " Tôi biết rồi , em về lớp đi ."

Bạch Ánh Dung đáp một tiếng xoay người đi ra văn phòng . Trên hành lang còn chút nghi hoặc không thể giải đáp . Về đến lớp thì cũng là tiết cuối của ngày hôm nay rồi , Dương Thúy Vi cũng ở trong lớp thấy nàng về thì an tâm chút .

Nhân lúc giáo viên không chú ý mà ném qua một mẫu giấy Bạch Ánh Dung nhặt lên mở ra xem . 'Sao rồi , cô ta không làm khó cậu chứ ?'

Bạch Ánh Dung dùng viết ghi lại : ' Không có , chỉ là đem tớ theo làm móc treo đồ .' sau đó ném ngược lại cho Dương Thúy Vi .

Cả hai cứ đem giấy ném qua ném lại trò chuyện thì giáo viên trên bục bỗng nâng kính xoay 180° dùng thước vẽ chỉ về phía cả hai .

" Hai em ! Đi ra ngoài !"

Bạch Ánh Dung :......

Dương Thúy Vi:......

Thế là hai cô bạn thân bị đuổi ra ngoài phòng học đứng . Còn bị bắt để trên đầu một quyển sách dày cộm . Dương Thúy Vi đứng một chút liền mỏi , nhân cơ hội đứng ở góc khuất tầm nhìn của giáo viên mà đem sách trên đầu ném qua cho Bạch Ánh Dung .

Bạch Ánh Dung :......

Lắc đầu một cái quyển sách trở về với Dương Thúy Vi . Dương Thúy Vi lại ném qua cho Bạch Ánh Dung ,....

Bạch Ánh Dung : ಠ‿ಠ " Cậu tự cầm đi ."

Dương Thúy Vi : (✿^‿^) " Thì đó cậu tự cầm đi ."

Bạch Ánh Dung :.....

Tiểu Xà trong tay áo Bạch Ánh Dung lò đầu ra dùng cái đuôi của mình nâng sách tiếp nàng . Dương Thúy Vi thấy Tiểu Xà liền sáng mắt kéo Tiểu Xà qua tay áo của mình cũng chộp lại quyển sách bắt ép nó nâng .

Tiểu Xà kháng nghị mà xì một tiếng .

Dương Thúy Vi không quan tâm mà đắc ý nhìn Bạch Ánh Dung . Tiểu Xà nhìn thấy cái bản mặt khó ưa đó liền dùng đuôi thảy quyển sách lên cao sau đó bò nhanh qua chỗ khác .

Quyển sách rớt xuống đập vào đầu Dương Thúy Vi một cái rõ đau . Dương Thúy Vi tức thì ôm đầu la : " Aaaa! "

Bạch Ánh Dung thấy vậy liền cười : Dừa lòng lắm .

——————

Mị : Làm tốt lắm Xà nhi ~

Tiểu Xà : xì xì đương nhiên.

Dương Thúy Vi : (ò_óˇ) Tui muốn ăn lẩu rắn !

Chương trước Chương tiếp
Loading...