[BH] - NÀY CHỊ! HAY LÀ MÌNH KẾT ĐÔI?
Chương 22
Sau hơn một tuần vết thương ở chân của Hạ Y Cơ lành hẳn. Ngày mai là ngày Hạ Y Cơ đến ra mắt Hội Đồng Quản trị tại Vân Thị. Mà cả việc trọng đại này Vân ba, Vân mẹ hai người quẳn luôn cho Vân Tịch Đàm cùng Đại thư ký sắp xếp.Cái gọi là Thái tử của Vân gia có khác, làm gì lo mấy chuyện này. Tất nhiên một cú điện thoại cho Đại thư ký, còn mình rất thư thả ngồi uống cà phê sữa, trò truyện với Lục Thanh."Tịch Đàm a, vắng mặt lâu như vậy tôi bên này buồn chán sắp chết""A. Thanh anh lại mượn cớ, có phải nhớ Thư nặc không?""Ai nhớ cô ta? Tôi nói không ai đánh nhau với tôi, cũng không ai đến đường đua với tôi""Tôi muốn nhưng không được. Anh có biết vừa xuất hiện một nhân vật quan trọng không?""Ai?""Hạ Y Cơ. Tổng tài mới của Vân Thị""Là Y Cơ sao? Rất lâu cũng không gặp, giờ đã trở về a""Anh cũng biết sao? chỉ có tôi là không nhớ""Tôi biết. Mà bỏ qua đi, Tịch Đàm đón Giáng sinh với Tết bên đó sao?""Vậy thì không hẳn"Trước khi tắt máy, hai người cười nham hiểm một trận. Khiến Hạ Y Cơ đứng phía xa nhìn cũng không hiểu nổi tình huống. Đối với cô, Tịch Đàm chưa thoải mái như vậy bao giờ.-----Thứ hai, đầu tuần. Tịch Đàm hôm nay mặc bộ vest đen kết hợp với áo sơ mi sọc trắng xanh. Cổ, tay và biên áo viền trắng, trông rất lịch lãm. Mà Hạ Y Cơ trong bộ váy công sở bó sát người, nét thuần khiết của nàng trước đây không còn nữa, thay vào đó là vẻ kiên nghị cùng quyết đoán của một ngự tỉ thương trường.Ăn sáng xong, Tịch Đàm thẳng bước ra khỏi nhà. Hạ Y Cơ ở phía sau cẩn thận từng bước, Tịch Đàm quên mất không nhìn, đến khi thấy chân Hạ Y Cơ mang giày cao gót khoảng 10cm mới bước ngược trở lại, đối diện Hạ Y Cơ:"Chân cô vừa khỏi, sao lại mang giày cao gót?""Trang phục này không kết hợp với giày cao gót sẽ trông khó coi""Bề ngoài quan trọng hơn chân cô sao? Bỏ đi"Nói xong bế ngang Hạ Y Cơ lên đi thẳng ra xe đã được Tài xế mở cửa đợi sẵn. Không biết có phải hay không kiếp trước mắc nợ Hạ Y Cơ này mà lúc nào cũng phải bế người ta như vậy nữa. Tài xế vừa khởi động xe, Tịch Đàm liền gọi Thư Nặc:"Đại thư ký nhờ người mua liền cho tôi đôi giày lười thấp. Tôi muốn 15 phút nữa phải có tại phòng Tổng tài""Size bao nhiêu?" - Thư Nặc rất chu đáo, chỉ có Tịch Đàm mới không nghĩ tới điều này thôi. Nhìn Hạ Y Cơ ra hiệu "36" nên may mắn thở phào.Quả thật 15 phút sau Tịch Đàm cùng Hạ Y Cơ có mặt tại văn phòng Tổng Tài - cũng chính là văn phòng sau này của Hạ Y Cơ. Phòng Tổng Tài nằm tại tầng 79 của Vân Thị, cũng là ở dưới tầng 80 - Văn phòng của Vân Tịch Đàm.Tầng 80 của Vân Thị có sân bay riêng, có một khuôn viên trên không, hoa cỏ, hồ cá được chăm sóc quanh năm, tươi mát giữa lòng thành phố. Nơi đây là địa bàn của ba người nhà Vân gia. Có cả phòng làm việc, Phòng nghỉ ngơi. Nhưng Tịch Đàm rất ít đến đây, đa phần Vân ba, Vân mẹ sử dụng nhiều. Hiện tại đã có Hạ Y Cơ, e rằng về sau Vân Ba , Vân mẹ sẽ rất ít đến. Cả đoạn đường từ ngoài vào thang máy chuyên dụng dành cho Tổng tài và chủ tịch, tất nhiên Vân Tịch Đàm bế Hạ Y Cơ cũng không cho nàng mang giày cao gót vào. Trên bàn trong phòng Tổng tài, một đôi giày lười rất phù hợp với trang phục công sở trên người Hạ Y Cơ. Xem ra Thư Nặc là một tín đồ thời trang, chỉ cần nói thôi đã biết chọn lựa như vậy.Nhưng Tịch Đàm ngàn vạn lần không biết, người thông minh như Thư Nặc làm sao không suy đoán ra người cần đôi giày này là ai?"Rất hợp" - Nhìn Hạ Y Cơ mang giày vào, Tịch Đàm gật đầu bình phẩm.Hạ Y Cơ cười sáng lạng cảm ơn. Cùng Tịch Đàm đến phòng hội nghị. Bên ngoài thảm đỏ được trải sẵn, nhân viên đứng hai bên xem như ra mắt Tổng tài trẻ tuổi, hoa cũng đã trang trí. Mọi thứ được Thư Nặc sắp xếp chu đáo.Phòng Hội nghị tại Vân Thị lớn hơn nhiều so với Thái Bạch, những thành phần tham dự đều nằm trong ban quản trị và lãnh đạo của các bộ phận quan trọng của công ty. Hôm nay chủ yếu để giới thiệu Hạ Y Cơ đến mọi người, Vân ba - Vân mẹ không ở đây, giữ vị trí Chủ Tịch - Tịch Đàm đành buông lời nói trước."Cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian đến đây, Thay mặt Vân gia nói riêng và cả tập đoàn Vân Thị nói chung - Vân Tịch Đàm tôi đây một lần nữa cảm ơn mọi người đã góp sức vì Vân thị trong thời gian vừa qua" - Lại cuối người tỏ thành ý. Một tràn vỗ tay giòn giã vang lên."Thời gian qua dù tôi mang chức danh Chủ Tịch nhưng không xuất hiện tại Vân thị nhiều, tôi vẫn đang tập sự. Vẫn là Chủ Tịch và Chủ Tịch phu nhân - nghĩa là CHa và mẹ tôi toàn quyền quyết định. Nay tôi chính thức quay trở lại, mà Cha và mẹ tôi sẽ vẫn là Chủ Tịch và Phó chủ tịch nằm trong Ban Hội đồng quản trị. Phận làm con, tôi cần phải thay cha mẹ gánh vác trách nhiệm này. mong mọi người chiếu cố nhiều hơn nữa". Tiếp tục một tràn vỗ tay.Đợi tiếng vỗ tay kết thúc, Vân Tịch Đàm nhìn Hạ Y Cơ - mỉm cười ôn nhu: "Hẳn mọi người đã biết trước hôm nay Hạ Y Cơ sẽ đến đây, Hạ Tổng chính do Phó chủ Tịch Vân - là mẹ tôi đề cử. Tôi hy vọng mọi người tin vào năng lực của cô ấy, Hạ Tổng sẽ là người chèo lái con thuyền Vân Thị ra khơi, vươn xa hơn nữa. Tôi lấy chức danh Chủ Tịch Vân Thị xin hứa, nếu Vân thị phát triển thì công lao của mỗi vị ở đây điều được đền đáp xứng đáng""Người của Vân phu nhân đề cử tất nhiên là tài giỏi hơn người rồi. Chúng tôi sẽ ủng hộ và cố gắng hết sức" -Một người đàn ông bụng phệ phát biểu."Chủ Tịch yên tâm, Chúng tôi tuy chưa gặp mặt nhưng với những đề xuất Hạ Tổng đưa ra trước đây giúp VÂn thị phát triển, mọi người ở đây đều có thể khẳng định năng lực của cô ấy" - Một người đàn ông trung niên cao gầy nói.Vân Tịch Đàm vẫn giữ trên môi nụ cười, lần nữa cuối đầu "Cảm ơn". Mọi người lại một tràn vỗ tay. Đến lúc này Vân Tịch Đàm mới nhường lời cho Hạ Y Cơ: "Hạ Tổng cũng nên phát biểu đôi lời nhỉ?'Hạ Y Cơ gương mặt toát vẻ trấn tĩnh, có thể nói rất lạnh lùng, không còn ôn nhu như lúc ở nhà. Tịch Đàm phát hiện nhưng vẫn nhịn xuống, có lẽ trong công việc đây mới là phong thái của Hạ Y Cơ."Chào mọi người, tôi gọi Hạ Y Cơ. Hẳn mọi người cũng biết tôi qua những kế hoạch trước đây. Mỗi cuộc họp tại VÂn thị tôi đều dự qua Internet. Cho nên nói tôi biết đến Vân Thị rất lâu. Tôi tin khả năng của mình có thể phát triển Vân Thị. Nhưng dù sao bản thân cũng là lớp trẻ, vẫn mong các vị tiền bối hỗ trợ nhiều hơn"Mọi người thật ra vô cùng hài lòng với vị tổng tài xinh đẹp, trẻ trung giỏi giang trước mắt, càng không kiêu căng. Vô cùng tốt, vì vậy vỗ tay như pháo nỗ khiến Vân Tịch Đàm không chịu nổi.Buổi ra mắt rất nhanh kết thúc, trở về phòng Tổng tài, Hạ Y Cơ lại hòa nhã hơn hẳn. "Không nghĩ đến bây giờ Tịch Đàm mới chịu trở về Vân thị nha""Tôi thì lại không ngờ cô ở đây và ở Hội nghị khác nhau một trời một vực"Hạ Y Cơ ngồi trên ghế xoay, trước bàn làm việc to lớn, hai tay chống cằm mỉm cười tinh nghịch: "Khác như thế nào?""Như bây giờ, rất ôn nhu, rất trẻ con lại tinh nghịch, không như lúc nãy rất đáng sợ""Vậy Tịch Đàm thích tôi lúc này hay lúc ở Hội trường?"Ánh mắt lại đối nhau, cần suy nghĩ trước khi trả lời nha....