[BH] [GL] [Truyện ngắn] Không nhưng, không nếu, chỉ hạnh phúc.
01/ Nhà có thêm một người
"Ladies and Gentlemen... We will be landing shortly at Noi Bai International Airport. Please replace your trays, and return your seats to the upright position!"
"Alex, có muốn dùng thêm gì không?""Em ổn!""Vậy sắp xếp dần đi, 20 phút nữa sẽ hạ cánh!" Thanh gật đầu, nhìn cô tiếp viên người Nga xinh đẹp, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh ghế thương gia, giọng thỏ thẻ bên vành tai, lại khẽ kéo khẩu trang xuống, hôn lên mi mắt Thanh, sau đó lắc mông rời đi. Khẽ thở dài rồi nhoẻn miệng cười. Khẽ kéo tấm che cửa sổ, Thanh ngước nhìn những làn mây xanh, lại bắt đầu nhìn lấp ló những tòa nhà, lần này trở về Thanh có rất nhiều dự định, sau nhiều năm làm việc tại nước ngoài, trải qua rất nhiều giai đoạn, xong Thanh mong lần trở về này sẽ có những điều khiến Thanh thực sự cảm thấy có ý nghĩa.
Đợi hết dòng người đông đúc xuống sảnh, Thanh mới từ từ đeo balo đứng lên khỏi ghế thương gia.
"Alex... đợi chút được không?" Tiếng gọi của cô tiếp viên, đợi cả khoang đã xuống, nàng kéo Thanh ngồi trở lại, rồi ngồi lên lòng Thanh."Lại lạm dụng chuyến bay rồi, không sợ người khác thấy rồi khiển trách sao?""Em là ai chứ? Với lại đây là chuyến quốc tế cuối rồi, sẽ không ai khiển trách đâu! Alex ưng chuyến bay chứ?""Hmmm. Rất thích!""Vậy...còn em thì sao?"Nàng nháy mắt, vẽ vẽ lên người Thanh, sau đó chủ động "Dasha, đương nhiên hài lòng!""Call me, please!"Nàng cười, nháy mắt, chủ động vòng tay quanh cổ Thanh, cưỡng hôn, Thanh không né, để cho nàng làm loạn chút rồi đứng dậy rời đi.*****Sân bay NB*****"Vĩnh Thanh!"Tiếng gọi lớn từ người anh trai khiến Thanh nhận ra ngay, nhướn mày nhìn anh trai, anh chàng hào hoa phong nhã, nhưng khi gặp em út lại như đứa trẻ, vui vẻ."Chào mừng cô trở về!"Vĩnh Thắng ôm chầm lấy Vĩnh Thanh, đôi mắt còn có chút ngấn lệ. Thanh cười vỗ vai, lọt vào tầm mắt dáng vẻ xinh xắn của người con gái đứng đằng sau lưng, người này Thanh đã nhìn thấy vài lần qua những bức ảnh trên mạng xã hội của Vĩnh Thắng, nhưng đây là lần nhìn thấy dáng vẻ rất xinh xắn của người con gái đang đứng phía sau."Vĩnh Thanh, đây là Hà Linh, người yêu của anh! Lần đầu tiên gặp phải không? Từ từ làm quen nhé!""Chào Thanh, mừng Thanh về nhà!"Nụ cười núm đồng tiền hiện ra, thêm đôi mắt tròn và sống mũi cao, VT cười mỉm gật đầu, ông anh có một hoa hậu thật mĩ miều, dáng người thật...ngon. Cả chuyến đi, Vĩnh Thắng rất vui vẻ, nói cười không thôi, thao thao kể chuyện về Vĩnh Thanh cho cô người yêu..."Nhà của em anh đã cho dọn dẹp rồi, sau này sắp xếp thế nào là tùy cô nha! Nhưng hôm nay cứ ăn với anh và Linh đã!""Được rồi mà! Em tự lo được mà!""Vậy được. Anh còn có chút giấy tờ. Em ở nhà với Hà Linh, anh sẽ quay lại vào bữa tối!"Hà Linh ngại ngùng, không biết bắt chuyện thế nào. Nàng càng không hiểu vì sao, mình không dám đặt một cái nhìn lên Vĩnh Thanh thật lâu."Chị bận gì thì cứ đi đi, ông Hí vẫn vậy, luôn căn dặn thừa thãi!""À không! Mình cũng không có gì phải làm! VT hình như còn hơn tuổi tôi... Gọi chị mới phải!"Hà Linh loạng choạng rồi không may vấp phải tấm trải dưới đất. Thanh rất nhanh lao tới đỡ nàng, tay ôm eo đặt nàng xuống ghế."Có sao không? À chuyện xưng hô, dù sao cũng là người yêu của a Hí mà, xưng hô linh tinh thuận miệng là được rồi mà!"Hà Linh đỏ mặt, ngại vô cùng, nàng thực thấy ánh mắt ấy thật đẹp. Mọi cử chỉ đều nhanh nhẹn và vừa phải, có cảm giác rất quý mến. Tiếng chuông điện thoại khiến Hà Linh giật mình. VT cười mỉm, ngả lưng xuống chiếc ghế lớn, từ từ chợp mắt. Hà Linh toan mang nước ra cho VT, nhưng lại nhìn thấy Thanh đang thở đều, ngủ trên ghế sofa, nàng lặng lẽ đặt cốc nước lên bàn, rồi trở vào phòng.
——
Vĩnh Thanh nheo mắt vì tiếng thì thầm của cả hai. Vừa mở mắt, đã gặp anh trai reo gọi."Đi ăn thôi! Anh về rồi!"VT gật đầu, rồi trở vào thay đồ và rửa mặt mũi."Hai chị em có nói chuyện gì không? Sao không vào trong phòng ngủ?""Em hơi thiếu ngủ nên chợp mắt lúc nào không hay"—-"Anh Thắng, chị Linh... lâu rồi mới ghé quán!""Bà chủ à, hôm nay cho đầu bếp chuẩn nấu nhé! Em gái anh về nước!""Em gái sao? Trước giờ không thấy anh Thắng nhắc tới có em gái.....Hah..."Hai ánh mắt chạm nhau. Bà chủ như bị mất hồn, dán chặt ánh mắt vào Vĩnh Thanh... Tới lúc Thanh ngửng mặt lên, khoé miệng khẽ mỉm cười."Vivi, em quen em gái anh sao?""À bọn em...""Người yêu cũ!"Thanh buông nhanh một câu, rồi đi rất nhanh vào trong. Mọi người đều hiểu, xong chỉ có Hà Linh là có chút ngạc nhiên... Bữa cơm diễn ra thực ngon miệng, xong ánh mắt giao lưu giữa bà chủ và Thanh khiến Hà Linh không thôi lén quan sát... Là Thanh tinh ý nhìn Linh, cười mỉm, lại nháy mắt trêu ngươi làm nàng sặc tới mấy lần."Hai người tính chừng nào cưới?"Vĩnh Thắng rời phòng nghe điện thoại, để Hà Linh có chút ngại ngùng."Ừm, cũng chưa nghĩ tới! Cả hai cũng chưa được tuổi!"Thanh tự dưng bật cười, khẽ lắc đầu, giọng có chút à à hiểu nguyên do.Nụ cười ẩn ý của Thanh khiến Hà Linh thật thắc mắc, nghĩ một lúc lại đánh bạo hỏi."À?""À? À! Thì mami luôn vậy, phải không a Hí?""Hai chị em nói chuyện gì à?""À, em đang thắc mắc sao chị Thanh lại cười khi nhắc về vụ được tuổi"Thắng cười xoa đầu Hà Linh, rồi uống nốt ly rượu."Nói sau đi! Anh có đối tác qua bất ngờ, đang đặt bàn ở cạnh! Thanh đưa Linh về hộ anh nhé, chìa khóa anh có gửi dưới sảnh chỗ Vivi rồi!?""Ok!" Thanh mỉm cười, nói chuyện với Hà Linh thêm một lúc, dùng nốt bữa tối ngại ngùng, tiện kể chuyện về mình cho Hà Linh bớt có cảm giác sượng sùng. "Cho mình thanh toán!" Hà Linh toan đứng lên, gọi với nhân viên, xong lại bị Thanh chặn lại. Vivi bước tới, cầm bill trở vào căn phòng."Cho Vi mời em được không?""Nah...vì sao?""Lâu rồi chưa gặp lại em!"Vivi đôi mắt long lanh, như bị chạm đúng vào nơi ngứa nhất, vươn tay nắm lấy tay Thanh. Thanh cười, khẽ lấy thẻ để vào bill, lại nhẹ nhàng nói."Chị dâu, giúp tôi thanh toán nhé! Mật khẩu là ngày sinh của Linh!"Hà Linh lại ngạc nhiên, xong vẫn nghe theo lời sắp xếp, rời khỏi căn phòng, cầm theo bill ra ngoài, lại toan khép cửa."À! Để cửa được rồi!" Thanh thả một câu, nhìn dáng người nhỏ nhắn kia, thật nghe lời mà dừng hành động."Vivi, chị ấy là không quen, chị trước mặt người lạ, đâu cần không kiềm chế như vậy?""Em thế nào? Em vẫn vậy, cái cách nói chuyện và cư xử thật khiến người ta không thể kiềm chế!""Vivi, em ổn. Công việc và món ăn của chị rất tốt mà""Em về hẳn sao?""Dự định sắp tới thì là vậy, em cũng thấy thị trường Việt Nam rất tiềm năng.""Cần bất cứ điều gì, chị cũng sẽ giúp Thanh""Em về đã nhé, Hà Linh đang đợi ở dưới rồi!" "Umh..."Thanh rời đi. Hà Linh chắc chắn vừa nhìn trộm, lại dấm dúi quay đầu thật nhanh..."Xin lỗi! Bạn gái cũ, hàn huyên một chút! Để chị chờ rồi!""Không sao. Để mình gọi taxi!""Vì sao?"Thanh cười, mở chiếc xe trước mặt gần chỗ Hà Linh đứng..."Vào thôi! Trời mưa rồi!" Hà Linh rối trí, thật nhanh leo lên, rất nhanh Thanh ổn định vào ghế lái. Mùi thơm từ người cô khiến nàng lại thêm bối rối."Xe này của Thanh sao?""Sao? Phụ kiện ổn chứ, chỗ ngồi ổn chứ?""A... mọi thứ ok mà!""Xin lỗi Linh, chắc còn phải kể cho Linh nhiều! Anh Hí chắc là công công việc việc cả ngày phải không? Dù sao cũng cần chấn chỉnh đấy, mong rằng khi làm chồng sẽ thực tốt!"Hà Linh cười trừ, lắng nghe Thanh kể về anh trai, gương mặt vui vẻ, giọng nói thực ấm áp....
********
"Linh đi ngủ sớm đi! Anh ấy chắc khuya sẽ về! Mình sẽ mở cửa cho!""À! Umh! Trong phòng Thanh có đủ ấm không? Có cần bật sưởi không?""Mình ổn! Có trà gừng nóng tiện pha, nên pha cho Linh 1 cốc! Linh dùng đi, hôm nay ăn đồ sống, coi như rửa ruột!"Nhìn cốc trà gừng trên bàn, lại được Thanh cẩn thận bó một lớp tách nhiệt chống nóng, mấy thứ này cũng để ý cho được, chính ra bản thân Hà Linh cũng luôn cẩn thận chăm sóc người ta như thế... tự dưng có cảm giác "đồng minh"
********
Vĩnh Thắng thức giấc, nhìn Hà Linh đang là lượt quần áo."Thanh về nhà Thanh rồi à, hôm qua anh có nhắn Thanh là anh thay bộ sofa mới, nhưng chắc Thanh tự xử lý luôn rồi!""Vâng, sáng chị ấy thức, tiện đưa em qua nhà hàng, có nói là để anh ngủ, nên không gọi, nhà cửa chị ấy tự chủ động xử lý nốt!""Ừ. Nhà có thêm một người, em thi thoảng để ý, nấu nướng hỏi han Thanh hộ anh nhé, lâu lắm anh mới thấy có anh em quây quần!""Anh cần kể cho em về chị ấy đấy, hai đứa yêu nhau hơn hai năm, mà anh không kể gì mấy về em gái anh cả, anh ba thì em còn biết, nhưng Thanh thì anh không hay kể?""Thì hai anh em có gặp nhau mấy đâu. Thi thoảng nói chuyện công việc. Hỏi thì cô ấy ở chỗ này chỗ kia. Có vậy thôi à! Giờ cô ấy về hẳn rồi. Em muốn hỏi gì chẳng được!""Sao anh lại cáu với em, em chỉ hỏi thôi mà.Nhiều khi em không biết là em có hiểu về gia đình anh không nữa!"Vĩnh Thắng hơi chột dạ, có chút nặng lời, liền đi tới ôm ôm vai Hà Linh."Được rồi được rồi, dần dần anh kể!"——The K kitchen——"Em muốn ăn gì?""Cho em một phần bò và khoai tây nghiền đi!""Ok, anh ăn phở bò! Đồ uống thì sao?""Một li rượu vang được rồi!""Ok! Qua bàn bên kia đi!" Hà Linh vui vẻ, tìm kiếm bàn trống. Khẽ dừng bước, là Thanh, đang ngồi uống cafe cùng một cô gái, nhìn thật xinh xắn, mái tóc dài xoăn tới ngang lưng, áo lông ấm áp, ngồi ngoài hiên quán nhâm nhi, cô nàng kia rất vui, lại rất tự nhiên quay qua hôn lên má Thanh, nụ cười thường trực..."A! Vợ vẫn chưa ngồi sao? Em nhìn gì vậy? Ơ... kia chẳng phải là Vicky và Thanh nhà mình?"Thắng vui vẻ chọn một chiếc bàn lớn, rồi kéo cửa gọi cả hai vào trong nhập bàn..."A! Hai người cũng ăn ở đây sao?""Umh! Quán quen của anh chị! Vicky về nước lâu chưa?""Sáng nay, Alex đón em! Đây là chị dâu phải không? Chào chị, em là Vicky, bạn gái của Alex, gọi em là Vic được rồi!""Vicky, là bạn gái cũ!"Thanh thở dài, nhấp một ngụm trà."Vợ, đây là Vicky, hmm tính ra Vicky hơn vợ anh một tuổi nhỉ!""Thế là chị Linh 26 sao? Nhìn trẻ quá! Không nghĩ là 26 luôn!""Chứ gì, có các cô thì vẫn còn đầu 2, chứ sang năm là Thanh cũng 31 rồi, nhanh thật. Tính ra kể từ sinh nhật 28 của anh, 5 năm mới gặp lại em gái mình đấy!"Vĩnh Thắng cười lớn, vỗ vỗ vai Vĩnh Thanh đầy vui vẻ."Chào Vic!"Hà Linh cười mỉm, vui vẻ tiếp lời"Sao? Đợt này cô về lâu không?""Em có chung dự án với Alex, cũng muốn đi khảo sát, xem thị trường tiềm năng đến đâu!"Thanh trở vào sau khi hút hết điếu thuốc, từ tốn ngồi xuống ghế."Đồ ăn của anh chị đây ạ? Nhà mình có dùng thêm gì không ạ?"Nhìn anh trai chăm chú dùng bữa, khiến Thanh không khỏi lắc đầu, đang ăn liền đứng lên ra ngoài ban công nghe điện thoại. Thanh với lấy dao và dĩa, kéo nhẹ đĩa bò bít tết của chị dâu tương lai ngồi đối diện, nhanh chóng giúp nàng cắt thịt. Hà Linh ngại ngùng."À.. để tôi tự làm được rồi...""Đây! Ăn được rồi!""Hai đứa có kế hoạch gì chưa?"Vĩnh Thắng trở lại bàn ăn, đặt điện thoại xuống tiếp tục dùng bữa."Kế hoạch? Ý anh là sao?""Hnay có đi đâu không? Buổi tối hai đứa qua nhà anh chị dùng bữa ok chứ?""Có lẽ em ghé qua nhà dì Hà, sau đó sẽ đưa Vicky đi mua sắm một chút! Ngày mai anh chị qua nhà em được rồi!""À! Vậy cũng được! Giờ anh lại phải đi rồi, chị em đợi chút, anh đi thanh toán!"Thắng gọi nhân viên, vui vẻ nhìn Hà Linh cười.
"Vicky!!!! Về từ bao giờ thế?" Một đám người lao tới, vui vẻ chào hỏi chuyện với cô nàng. Thắng thì đứng dậy trả tiền, Vicky chạy sang bàn bên cạnh giao lưu."Đồ ăn thế nào?"
Thanh buông một lời hỏi, để bắt chuyện."À! Rất ngon, cuối tuần thường tới đây dùng bữa!""Dù sao ít nhất là một hai năm tới, tôi sẽ ở VN. Chắc là sẽ gặp mặt nhiều chút! Có điều gì không hiểu, hay chị không thích, có thể nói!""A. Được. Cũng không có gì! Tại tôi không biết nhiều về mọi người, nên có chút ngại, chưa biết nên hỏi điều gì.""Ừ. Không sao. Từ từ rồi biết!" "Đi thôi Linh ơi! Anh xong rồi!""Vậy hai người ở lại, bọn mình đi trước!"Hà Linh nhìn Vicky rồi nhìn Thanh gật đầu."Chở em qua nhà hàng, quên túi hoa quả cho ba mẹ rồi. À, mẹ nói lấy ít hải sản về, mẹ nghe là em gái về nhà, dặn chia cho Thanh!""Ok, bà xã!""Vicky và Thanh là như thế nào?""Vicky rất yêu Thanh, hai đứa gặp nhau tại buổi hội thảo phát triển dự án chung, Thanh có hơi lạnh lùng một chút, nhưng ai tiếp xúc cũng bị nó hấp dẫn, ân cần, chu đáo là điều mà mấy anh em được dạy mà. Bây giờ thì cả hai không còn yêu nhau nữa, nhưng vẫn còn nhiều dự án chung, Vicky vẫn nuôi ý định yêu lại từ đầu, nhưng có lẽ cả hai dừng lại ở công việc vẫn rất ăn ý! Bà xã, chuyện Thanh thích con gái, em không thích sao?""Không, em chỉ hơi ngạc nhiên một chút, tại... tại đúng là nhiều người bị Thanh hấp dẫn thật!""Hahahhhh. Chị chủ của quán mình hay ăn say đắm Thanh lắm, mà mỗi tội là đợi em ấy lớn không kịp nên mới đi lấy anh chồng đó!""Này! Anh nói thật sao?""Thật chứ, nó như có sứ mệnh đào hoa vậy, gái theo hàng đàn...""Thanh như vậy từ nhỏ ạ?""Ừ, cũng bắt đầu lên cấp 2, giai đoạn đó Thanh để tóc ngắn, nhìn đẹp trai lắm, anh có ảnh đó, hình như vứt trong hộc xe, ảnh chụp mấy anh em!"Hà Linh theo hướng dẫn, mở hộc xe, lấy ra cuộn album nhỏ, công nhận Vĩnh Thanh nhìn rất đẹp, nét đẹp phi giới tính... Hà Linh lật thêm vài trang, xem ra thời niên thiếu của Vĩnh Thanh rất "tốn gái", thực sự rất lọt mắt đấy chứ....--- Nhà Hà Linh ---"Mẹ ạ!""Vào nhà đi hai đứa! Đợi mẹ tí, đang đợi thằng Hoàng chở đá về!""Con chào bác ạ!""Bác gì, gọi mẹ chứ còn gì nữa?""Dạ mẹ! Con mới đi công tác HQ về, biếu bố mẹ ít sâm!""Nghe nói là em gái về à, ngồi uống nước đi con! Hôm qua xem ảnh con đăng, nom đứa nhỏ cũng chững chạc, cao lớn như anh Thắng nhỉ, lại trắng trẻo, xinh đẹp.""Dạ, mấy hôm nữa ổn định, con đưa em qua chào bác... à mẹ!""Để mẹ qua thăm cũng được! Này hay giới thiệu cho thằng Hoàng, cũng được nhở?""Dạ mẹ! Em gái con không thích đàn ông!"Thắng cười, nhưng rất dứt khoát. Mẹ Hà Linh cười khổ, hơi ngạc nhiên"À cũng không sao! Thì mỗi người chọn hạnh phúc thôi, mẹ được cái cũng cập nhật lắm! Thế con bé công việc thể nào?""Mẹ!""À! Mẹ quên, nhà toàn quan to, hỏi thừa nhỉ?""Ba con đâu ạ?""Ông ấy còn bận đối tác mà! Sau này lấy con gái mẹ về, anh đừng có chăm chăm công việc nhé!" "Mẹ yên tâm, công việc thì công việc, chứ con vẫn cho Linh là nhất mà! Hoàng thì sao em? Công việc dạo này ổn chứ?""Hai anh em nói chuyện, mẹ với Linh vào làm thêm ít đồ nhắm, ông hâm mới gọi về kêu đang về rồi!"
----
"Này! Thế cái Thanh Thanh nhỉ, thích con gái thật à?""Vâng, Vĩnh Thanh mẹ ạ!""Cũng tiếc nhỉ! Phải chi gả cho thằng Hoàng, mà thế con bé công việc thế nào?""Tốt ạ!""Chắc cũng là làm cho gia đình!""Thanh làm về xây dựng, bán nhà và chung cư, đợt này về là làm thêm mảng thiết kế nội thất, nghe anh Thắng nói là Thanh cũng có cổ phần tại tập đoàn của anh Thắng" "Ừm! Dù sao thì đã là nhà đấy, thì tư chất rất tốt!""Mẹ, dù sao, người ta không hợp với Hoàng đâu, Vĩnh Thanh cũng 30 rồi!""Chu choa, nom đứa nhỏ mà lớn vậy rồi. Còn hơn cả tuổi con sao?""Trước giờ con cũng chưa gặp bao giờ, đợt này chắc ở lại đây lâu dài, sẽ có cơ hội chuyện trò nhiều hơn""Đây! Mẹ đã chia hải sản rồi, nhưng thôi con chịu khó nấu sẵn rồi mang qua, lo cho gia đình thằng Thắng dần dần!""Dạ mẹ!"----------------------------------
"Alex, có muốn dùng thêm gì không?""Em ổn!""Vậy sắp xếp dần đi, 20 phút nữa sẽ hạ cánh!" Thanh gật đầu, nhìn cô tiếp viên người Nga xinh đẹp, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh ghế thương gia, giọng thỏ thẻ bên vành tai, lại khẽ kéo khẩu trang xuống, hôn lên mi mắt Thanh, sau đó lắc mông rời đi. Khẽ thở dài rồi nhoẻn miệng cười. Khẽ kéo tấm che cửa sổ, Thanh ngước nhìn những làn mây xanh, lại bắt đầu nhìn lấp ló những tòa nhà, lần này trở về Thanh có rất nhiều dự định, sau nhiều năm làm việc tại nước ngoài, trải qua rất nhiều giai đoạn, xong Thanh mong lần trở về này sẽ có những điều khiến Thanh thực sự cảm thấy có ý nghĩa.
Đợi hết dòng người đông đúc xuống sảnh, Thanh mới từ từ đeo balo đứng lên khỏi ghế thương gia.
"Alex... đợi chút được không?" Tiếng gọi của cô tiếp viên, đợi cả khoang đã xuống, nàng kéo Thanh ngồi trở lại, rồi ngồi lên lòng Thanh."Lại lạm dụng chuyến bay rồi, không sợ người khác thấy rồi khiển trách sao?""Em là ai chứ? Với lại đây là chuyến quốc tế cuối rồi, sẽ không ai khiển trách đâu! Alex ưng chuyến bay chứ?""Hmmm. Rất thích!""Vậy...còn em thì sao?"Nàng nháy mắt, vẽ vẽ lên người Thanh, sau đó chủ động "Dasha, đương nhiên hài lòng!""Call me, please!"Nàng cười, nháy mắt, chủ động vòng tay quanh cổ Thanh, cưỡng hôn, Thanh không né, để cho nàng làm loạn chút rồi đứng dậy rời đi.*****Sân bay NB*****"Vĩnh Thanh!"Tiếng gọi lớn từ người anh trai khiến Thanh nhận ra ngay, nhướn mày nhìn anh trai, anh chàng hào hoa phong nhã, nhưng khi gặp em út lại như đứa trẻ, vui vẻ."Chào mừng cô trở về!"Vĩnh Thắng ôm chầm lấy Vĩnh Thanh, đôi mắt còn có chút ngấn lệ. Thanh cười vỗ vai, lọt vào tầm mắt dáng vẻ xinh xắn của người con gái đứng đằng sau lưng, người này Thanh đã nhìn thấy vài lần qua những bức ảnh trên mạng xã hội của Vĩnh Thắng, nhưng đây là lần nhìn thấy dáng vẻ rất xinh xắn của người con gái đang đứng phía sau."Vĩnh Thanh, đây là Hà Linh, người yêu của anh! Lần đầu tiên gặp phải không? Từ từ làm quen nhé!""Chào Thanh, mừng Thanh về nhà!"Nụ cười núm đồng tiền hiện ra, thêm đôi mắt tròn và sống mũi cao, VT cười mỉm gật đầu, ông anh có một hoa hậu thật mĩ miều, dáng người thật...ngon. Cả chuyến đi, Vĩnh Thắng rất vui vẻ, nói cười không thôi, thao thao kể chuyện về Vĩnh Thanh cho cô người yêu..."Nhà của em anh đã cho dọn dẹp rồi, sau này sắp xếp thế nào là tùy cô nha! Nhưng hôm nay cứ ăn với anh và Linh đã!""Được rồi mà! Em tự lo được mà!""Vậy được. Anh còn có chút giấy tờ. Em ở nhà với Hà Linh, anh sẽ quay lại vào bữa tối!"Hà Linh ngại ngùng, không biết bắt chuyện thế nào. Nàng càng không hiểu vì sao, mình không dám đặt một cái nhìn lên Vĩnh Thanh thật lâu."Chị bận gì thì cứ đi đi, ông Hí vẫn vậy, luôn căn dặn thừa thãi!""À không! Mình cũng không có gì phải làm! VT hình như còn hơn tuổi tôi... Gọi chị mới phải!"Hà Linh loạng choạng rồi không may vấp phải tấm trải dưới đất. Thanh rất nhanh lao tới đỡ nàng, tay ôm eo đặt nàng xuống ghế."Có sao không? À chuyện xưng hô, dù sao cũng là người yêu của a Hí mà, xưng hô linh tinh thuận miệng là được rồi mà!"Hà Linh đỏ mặt, ngại vô cùng, nàng thực thấy ánh mắt ấy thật đẹp. Mọi cử chỉ đều nhanh nhẹn và vừa phải, có cảm giác rất quý mến. Tiếng chuông điện thoại khiến Hà Linh giật mình. VT cười mỉm, ngả lưng xuống chiếc ghế lớn, từ từ chợp mắt. Hà Linh toan mang nước ra cho VT, nhưng lại nhìn thấy Thanh đang thở đều, ngủ trên ghế sofa, nàng lặng lẽ đặt cốc nước lên bàn, rồi trở vào phòng.
——
Vĩnh Thanh nheo mắt vì tiếng thì thầm của cả hai. Vừa mở mắt, đã gặp anh trai reo gọi."Đi ăn thôi! Anh về rồi!"VT gật đầu, rồi trở vào thay đồ và rửa mặt mũi."Hai chị em có nói chuyện gì không? Sao không vào trong phòng ngủ?""Em hơi thiếu ngủ nên chợp mắt lúc nào không hay"—-"Anh Thắng, chị Linh... lâu rồi mới ghé quán!""Bà chủ à, hôm nay cho đầu bếp chuẩn nấu nhé! Em gái anh về nước!""Em gái sao? Trước giờ không thấy anh Thắng nhắc tới có em gái.....Hah..."Hai ánh mắt chạm nhau. Bà chủ như bị mất hồn, dán chặt ánh mắt vào Vĩnh Thanh... Tới lúc Thanh ngửng mặt lên, khoé miệng khẽ mỉm cười."Vivi, em quen em gái anh sao?""À bọn em...""Người yêu cũ!"Thanh buông nhanh một câu, rồi đi rất nhanh vào trong. Mọi người đều hiểu, xong chỉ có Hà Linh là có chút ngạc nhiên... Bữa cơm diễn ra thực ngon miệng, xong ánh mắt giao lưu giữa bà chủ và Thanh khiến Hà Linh không thôi lén quan sát... Là Thanh tinh ý nhìn Linh, cười mỉm, lại nháy mắt trêu ngươi làm nàng sặc tới mấy lần."Hai người tính chừng nào cưới?"Vĩnh Thắng rời phòng nghe điện thoại, để Hà Linh có chút ngại ngùng."Ừm, cũng chưa nghĩ tới! Cả hai cũng chưa được tuổi!"Thanh tự dưng bật cười, khẽ lắc đầu, giọng có chút à à hiểu nguyên do.Nụ cười ẩn ý của Thanh khiến Hà Linh thật thắc mắc, nghĩ một lúc lại đánh bạo hỏi."À?""À? À! Thì mami luôn vậy, phải không a Hí?""Hai chị em nói chuyện gì à?""À, em đang thắc mắc sao chị Thanh lại cười khi nhắc về vụ được tuổi"Thắng cười xoa đầu Hà Linh, rồi uống nốt ly rượu."Nói sau đi! Anh có đối tác qua bất ngờ, đang đặt bàn ở cạnh! Thanh đưa Linh về hộ anh nhé, chìa khóa anh có gửi dưới sảnh chỗ Vivi rồi!?""Ok!" Thanh mỉm cười, nói chuyện với Hà Linh thêm một lúc, dùng nốt bữa tối ngại ngùng, tiện kể chuyện về mình cho Hà Linh bớt có cảm giác sượng sùng. "Cho mình thanh toán!" Hà Linh toan đứng lên, gọi với nhân viên, xong lại bị Thanh chặn lại. Vivi bước tới, cầm bill trở vào căn phòng."Cho Vi mời em được không?""Nah...vì sao?""Lâu rồi chưa gặp lại em!"Vivi đôi mắt long lanh, như bị chạm đúng vào nơi ngứa nhất, vươn tay nắm lấy tay Thanh. Thanh cười, khẽ lấy thẻ để vào bill, lại nhẹ nhàng nói."Chị dâu, giúp tôi thanh toán nhé! Mật khẩu là ngày sinh của Linh!"Hà Linh lại ngạc nhiên, xong vẫn nghe theo lời sắp xếp, rời khỏi căn phòng, cầm theo bill ra ngoài, lại toan khép cửa."À! Để cửa được rồi!" Thanh thả một câu, nhìn dáng người nhỏ nhắn kia, thật nghe lời mà dừng hành động."Vivi, chị ấy là không quen, chị trước mặt người lạ, đâu cần không kiềm chế như vậy?""Em thế nào? Em vẫn vậy, cái cách nói chuyện và cư xử thật khiến người ta không thể kiềm chế!""Vivi, em ổn. Công việc và món ăn của chị rất tốt mà""Em về hẳn sao?""Dự định sắp tới thì là vậy, em cũng thấy thị trường Việt Nam rất tiềm năng.""Cần bất cứ điều gì, chị cũng sẽ giúp Thanh""Em về đã nhé, Hà Linh đang đợi ở dưới rồi!" "Umh..."Thanh rời đi. Hà Linh chắc chắn vừa nhìn trộm, lại dấm dúi quay đầu thật nhanh..."Xin lỗi! Bạn gái cũ, hàn huyên một chút! Để chị chờ rồi!""Không sao. Để mình gọi taxi!""Vì sao?"Thanh cười, mở chiếc xe trước mặt gần chỗ Hà Linh đứng..."Vào thôi! Trời mưa rồi!" Hà Linh rối trí, thật nhanh leo lên, rất nhanh Thanh ổn định vào ghế lái. Mùi thơm từ người cô khiến nàng lại thêm bối rối."Xe này của Thanh sao?""Sao? Phụ kiện ổn chứ, chỗ ngồi ổn chứ?""A... mọi thứ ok mà!""Xin lỗi Linh, chắc còn phải kể cho Linh nhiều! Anh Hí chắc là công công việc việc cả ngày phải không? Dù sao cũng cần chấn chỉnh đấy, mong rằng khi làm chồng sẽ thực tốt!"Hà Linh cười trừ, lắng nghe Thanh kể về anh trai, gương mặt vui vẻ, giọng nói thực ấm áp....
********
"Linh đi ngủ sớm đi! Anh ấy chắc khuya sẽ về! Mình sẽ mở cửa cho!""À! Umh! Trong phòng Thanh có đủ ấm không? Có cần bật sưởi không?""Mình ổn! Có trà gừng nóng tiện pha, nên pha cho Linh 1 cốc! Linh dùng đi, hôm nay ăn đồ sống, coi như rửa ruột!"Nhìn cốc trà gừng trên bàn, lại được Thanh cẩn thận bó một lớp tách nhiệt chống nóng, mấy thứ này cũng để ý cho được, chính ra bản thân Hà Linh cũng luôn cẩn thận chăm sóc người ta như thế... tự dưng có cảm giác "đồng minh"
********
Vĩnh Thắng thức giấc, nhìn Hà Linh đang là lượt quần áo."Thanh về nhà Thanh rồi à, hôm qua anh có nhắn Thanh là anh thay bộ sofa mới, nhưng chắc Thanh tự xử lý luôn rồi!""Vâng, sáng chị ấy thức, tiện đưa em qua nhà hàng, có nói là để anh ngủ, nên không gọi, nhà cửa chị ấy tự chủ động xử lý nốt!""Ừ. Nhà có thêm một người, em thi thoảng để ý, nấu nướng hỏi han Thanh hộ anh nhé, lâu lắm anh mới thấy có anh em quây quần!""Anh cần kể cho em về chị ấy đấy, hai đứa yêu nhau hơn hai năm, mà anh không kể gì mấy về em gái anh cả, anh ba thì em còn biết, nhưng Thanh thì anh không hay kể?""Thì hai anh em có gặp nhau mấy đâu. Thi thoảng nói chuyện công việc. Hỏi thì cô ấy ở chỗ này chỗ kia. Có vậy thôi à! Giờ cô ấy về hẳn rồi. Em muốn hỏi gì chẳng được!""Sao anh lại cáu với em, em chỉ hỏi thôi mà.Nhiều khi em không biết là em có hiểu về gia đình anh không nữa!"Vĩnh Thắng hơi chột dạ, có chút nặng lời, liền đi tới ôm ôm vai Hà Linh."Được rồi được rồi, dần dần anh kể!"——The K kitchen——"Em muốn ăn gì?""Cho em một phần bò và khoai tây nghiền đi!""Ok, anh ăn phở bò! Đồ uống thì sao?""Một li rượu vang được rồi!""Ok! Qua bàn bên kia đi!" Hà Linh vui vẻ, tìm kiếm bàn trống. Khẽ dừng bước, là Thanh, đang ngồi uống cafe cùng một cô gái, nhìn thật xinh xắn, mái tóc dài xoăn tới ngang lưng, áo lông ấm áp, ngồi ngoài hiên quán nhâm nhi, cô nàng kia rất vui, lại rất tự nhiên quay qua hôn lên má Thanh, nụ cười thường trực..."A! Vợ vẫn chưa ngồi sao? Em nhìn gì vậy? Ơ... kia chẳng phải là Vicky và Thanh nhà mình?"Thắng vui vẻ chọn một chiếc bàn lớn, rồi kéo cửa gọi cả hai vào trong nhập bàn..."A! Hai người cũng ăn ở đây sao?""Umh! Quán quen của anh chị! Vicky về nước lâu chưa?""Sáng nay, Alex đón em! Đây là chị dâu phải không? Chào chị, em là Vicky, bạn gái của Alex, gọi em là Vic được rồi!""Vicky, là bạn gái cũ!"Thanh thở dài, nhấp một ngụm trà."Vợ, đây là Vicky, hmm tính ra Vicky hơn vợ anh một tuổi nhỉ!""Thế là chị Linh 26 sao? Nhìn trẻ quá! Không nghĩ là 26 luôn!""Chứ gì, có các cô thì vẫn còn đầu 2, chứ sang năm là Thanh cũng 31 rồi, nhanh thật. Tính ra kể từ sinh nhật 28 của anh, 5 năm mới gặp lại em gái mình đấy!"Vĩnh Thắng cười lớn, vỗ vỗ vai Vĩnh Thanh đầy vui vẻ."Chào Vic!"Hà Linh cười mỉm, vui vẻ tiếp lời"Sao? Đợt này cô về lâu không?""Em có chung dự án với Alex, cũng muốn đi khảo sát, xem thị trường tiềm năng đến đâu!"Thanh trở vào sau khi hút hết điếu thuốc, từ tốn ngồi xuống ghế."Đồ ăn của anh chị đây ạ? Nhà mình có dùng thêm gì không ạ?"Nhìn anh trai chăm chú dùng bữa, khiến Thanh không khỏi lắc đầu, đang ăn liền đứng lên ra ngoài ban công nghe điện thoại. Thanh với lấy dao và dĩa, kéo nhẹ đĩa bò bít tết của chị dâu tương lai ngồi đối diện, nhanh chóng giúp nàng cắt thịt. Hà Linh ngại ngùng."À.. để tôi tự làm được rồi...""Đây! Ăn được rồi!""Hai đứa có kế hoạch gì chưa?"Vĩnh Thắng trở lại bàn ăn, đặt điện thoại xuống tiếp tục dùng bữa."Kế hoạch? Ý anh là sao?""Hnay có đi đâu không? Buổi tối hai đứa qua nhà anh chị dùng bữa ok chứ?""Có lẽ em ghé qua nhà dì Hà, sau đó sẽ đưa Vicky đi mua sắm một chút! Ngày mai anh chị qua nhà em được rồi!""À! Vậy cũng được! Giờ anh lại phải đi rồi, chị em đợi chút, anh đi thanh toán!"Thắng gọi nhân viên, vui vẻ nhìn Hà Linh cười.
"Vicky!!!! Về từ bao giờ thế?" Một đám người lao tới, vui vẻ chào hỏi chuyện với cô nàng. Thắng thì đứng dậy trả tiền, Vicky chạy sang bàn bên cạnh giao lưu."Đồ ăn thế nào?"
Thanh buông một lời hỏi, để bắt chuyện."À! Rất ngon, cuối tuần thường tới đây dùng bữa!""Dù sao ít nhất là một hai năm tới, tôi sẽ ở VN. Chắc là sẽ gặp mặt nhiều chút! Có điều gì không hiểu, hay chị không thích, có thể nói!""A. Được. Cũng không có gì! Tại tôi không biết nhiều về mọi người, nên có chút ngại, chưa biết nên hỏi điều gì.""Ừ. Không sao. Từ từ rồi biết!" "Đi thôi Linh ơi! Anh xong rồi!""Vậy hai người ở lại, bọn mình đi trước!"Hà Linh nhìn Vicky rồi nhìn Thanh gật đầu."Chở em qua nhà hàng, quên túi hoa quả cho ba mẹ rồi. À, mẹ nói lấy ít hải sản về, mẹ nghe là em gái về nhà, dặn chia cho Thanh!""Ok, bà xã!""Vicky và Thanh là như thế nào?""Vicky rất yêu Thanh, hai đứa gặp nhau tại buổi hội thảo phát triển dự án chung, Thanh có hơi lạnh lùng một chút, nhưng ai tiếp xúc cũng bị nó hấp dẫn, ân cần, chu đáo là điều mà mấy anh em được dạy mà. Bây giờ thì cả hai không còn yêu nhau nữa, nhưng vẫn còn nhiều dự án chung, Vicky vẫn nuôi ý định yêu lại từ đầu, nhưng có lẽ cả hai dừng lại ở công việc vẫn rất ăn ý! Bà xã, chuyện Thanh thích con gái, em không thích sao?""Không, em chỉ hơi ngạc nhiên một chút, tại... tại đúng là nhiều người bị Thanh hấp dẫn thật!""Hahahhhh. Chị chủ của quán mình hay ăn say đắm Thanh lắm, mà mỗi tội là đợi em ấy lớn không kịp nên mới đi lấy anh chồng đó!""Này! Anh nói thật sao?""Thật chứ, nó như có sứ mệnh đào hoa vậy, gái theo hàng đàn...""Thanh như vậy từ nhỏ ạ?""Ừ, cũng bắt đầu lên cấp 2, giai đoạn đó Thanh để tóc ngắn, nhìn đẹp trai lắm, anh có ảnh đó, hình như vứt trong hộc xe, ảnh chụp mấy anh em!"Hà Linh theo hướng dẫn, mở hộc xe, lấy ra cuộn album nhỏ, công nhận Vĩnh Thanh nhìn rất đẹp, nét đẹp phi giới tính... Hà Linh lật thêm vài trang, xem ra thời niên thiếu của Vĩnh Thanh rất "tốn gái", thực sự rất lọt mắt đấy chứ....--- Nhà Hà Linh ---"Mẹ ạ!""Vào nhà đi hai đứa! Đợi mẹ tí, đang đợi thằng Hoàng chở đá về!""Con chào bác ạ!""Bác gì, gọi mẹ chứ còn gì nữa?""Dạ mẹ! Con mới đi công tác HQ về, biếu bố mẹ ít sâm!""Nghe nói là em gái về à, ngồi uống nước đi con! Hôm qua xem ảnh con đăng, nom đứa nhỏ cũng chững chạc, cao lớn như anh Thắng nhỉ, lại trắng trẻo, xinh đẹp.""Dạ, mấy hôm nữa ổn định, con đưa em qua chào bác... à mẹ!""Để mẹ qua thăm cũng được! Này hay giới thiệu cho thằng Hoàng, cũng được nhở?""Dạ mẹ! Em gái con không thích đàn ông!"Thắng cười, nhưng rất dứt khoát. Mẹ Hà Linh cười khổ, hơi ngạc nhiên"À cũng không sao! Thì mỗi người chọn hạnh phúc thôi, mẹ được cái cũng cập nhật lắm! Thế con bé công việc thể nào?""Mẹ!""À! Mẹ quên, nhà toàn quan to, hỏi thừa nhỉ?""Ba con đâu ạ?""Ông ấy còn bận đối tác mà! Sau này lấy con gái mẹ về, anh đừng có chăm chăm công việc nhé!" "Mẹ yên tâm, công việc thì công việc, chứ con vẫn cho Linh là nhất mà! Hoàng thì sao em? Công việc dạo này ổn chứ?""Hai anh em nói chuyện, mẹ với Linh vào làm thêm ít đồ nhắm, ông hâm mới gọi về kêu đang về rồi!"
----
"Này! Thế cái Thanh Thanh nhỉ, thích con gái thật à?""Vâng, Vĩnh Thanh mẹ ạ!""Cũng tiếc nhỉ! Phải chi gả cho thằng Hoàng, mà thế con bé công việc thế nào?""Tốt ạ!""Chắc cũng là làm cho gia đình!""Thanh làm về xây dựng, bán nhà và chung cư, đợt này về là làm thêm mảng thiết kế nội thất, nghe anh Thắng nói là Thanh cũng có cổ phần tại tập đoàn của anh Thắng" "Ừm! Dù sao thì đã là nhà đấy, thì tư chất rất tốt!""Mẹ, dù sao, người ta không hợp với Hoàng đâu, Vĩnh Thanh cũng 30 rồi!""Chu choa, nom đứa nhỏ mà lớn vậy rồi. Còn hơn cả tuổi con sao?""Trước giờ con cũng chưa gặp bao giờ, đợt này chắc ở lại đây lâu dài, sẽ có cơ hội chuyện trò nhiều hơn""Đây! Mẹ đã chia hải sản rồi, nhưng thôi con chịu khó nấu sẵn rồi mang qua, lo cho gia đình thằng Thắng dần dần!""Dạ mẹ!"----------------------------------