《BH》[ Fanfic HTCV][Triêu♡Tịch] : Nguyệt Sắc Lam Chi Khúc

Chapter 2 : Cuộc họp bắt đầu



Tịch Nhan mệt mỏi lết chân đến phòng họp. Không chỉ có một mình cô, mà cả Sách Thụy Tây, Nguyệt Kiến và Dĩ Tái cũng thế. Tại sao tên Dĩ Tái cũng ở đây ư ? Vì Tịch Nhan cô nghĩ, để việc cứu Triêu Nhan được thuận lợi, cần phải có hắn ta.
Dù sao về mặt kiến thức lý thuyết và thực hành, hắn ta đều có hiểu biết khá rộng. IQ thì cao ngất ngưởng, cứ như là một tên muốn lấy IQ đè chết người vậy. Sách Thụy Tây phải miễn cưỡng lắm mới đưa được tên dở người này đến họp. Đằng nào Phạm Lạc Già cũng yêu cầu hắn ta phải có mặt mà. Thấy Thụy Tây cũng tội, mà thôi, cô cũng kệ. Đường đường là Boss thế kia mà không lôi được tảng thịt bò nấu phở🥓🥓🍲🍲 ( Thịt bò nấu phở bò thường tái ) ấy đi thì mặt mũi nào mà nhìn độc giả cơ chứ ?
" Két..." - Cánh cửa phòng họp mở ra, tất cả lặng lẽ bước vào.
Người chủ trì cuộc họp không còn là Phạm Lạc Già như mọi khi nữa, mà lần này là Qua Thần. Ngồi bên trái cậu, không ai khác chính là Nam Cung Nguyệt Kiến, cô em út nhà Nam Cung. Tịch Nhan ngồi giữa Nguyệt Kiến và Thụy Tây. Phạm Lạc Già ngồi phía bên phải Qua Thần, bên trái Dĩ Tái. Đại U, Vưu Đặc, Lilia, Fraser, Ái Na và Khắc Lai Ân cũng lần lượt kiếm chỗ ngồi. Cuộc họp bắt đầu trong không khí nặng nề.
" Sao lại im lặng thế, nói gì đi chứ ? " - Sách Thụy Tây nhìn Qua Thần, thốt lên câu nói ấy với cái giọng rất chi là vui tươi và phấn khởi. Đúng là nghe mà muốn đấm gãy cmn răng.
" Vậy thì tôi bắt đầu đây...haiz..." - Qua Thần thở dài ngao ngán.
Rồi cậu tiếp lời :
" Như mọi người đã biết, chúng ta đã có một sách lược để cứu Nam Cung Triêu Nhan, bằng cách can thiệp vào dòng chảy thời gian và ngăn chặn lời nguyền của cả ba vị Tam Minh Thần đây. "
" Nghe hư cấu vậy ? " - Nguyệt Kiến thắc mắc.
" Từ từ rồi sẽ có cách cụ thể. " - Lilia nhắc nhở.
" Hẳn mọi người vẫn còn nhớ chị em An Kì Lạp chứ ? " - Đại U.
Tất cả gật đầu.
" Thánh khí của tộc Ravnos bọn họ - 《Quỷ Đăng 》, ngoài khả năng dẫn dắt cho ta đường đi trong không gian, còn có thể mở ra một con đường xuyên thời gian, cho phép chúng ta có thể liên hệ với quá khứ. Kết hợp với thánh khí 《 Huyễn Kính 》của tộc Nosferatu và 《 Mê Nguyệt Dẫn 》 trong người Nguyệt Kiến, chúng ta có thể về thẳng thời điểm lời nguyền được trao cho ba vị thần. " - Đại U giải thích.
" Để không thay đổi lịch sử, chúng ta chỉ tìm hiểu về vị trí mà lời nguyền xuất phát thôi. Kẻ trao cho ba vị thần linh sức mạnh chắc chắn nắm rõ điều này. Chỉ cần biết được hắn ta là ai, chúng ta có thể dễ dàng hóa giải lời nguyền. Về phần cứu Nam Cung Triêu Nhan, đơn giản chỉ cần tạo ra một cơ thể mới mang gene của Y Tây Tư và linh hồn của cô ấy là được. Chưa đủ 49 ngày thì cô ta cũng chưa chuyển kiếp đâu mà sợ. " - Vưu Đặc.
" Tất nhiên là ba vị Dĩ Tái, Tịch Nhan và Thụy Tây đây rất am hiểu về việc tái tạo con rối mà nhỉ ? " - Ái Na.
" Phải. " - Cả ba người được nhắc đến đồng thanh trả lời. Xem ra tài năng và kiến thức của họ bao lâu nay cũng đã được dùng đến rồi.
Có điều, nếu vận mệnh không thể trốn tránh, thì họ đang tính đến kế hoạch đối đầu trực tiếp với nó ư ?
Để có được linh hồn của Triêu Nhan, linh hồn của chị ấy phải được rút ra từ trước khi thân thể bị hủy hoại. Xem ra chỉ có thể ẩn thân quay về lúc vừa trước khi Thụy Tây lấy Mê Nguyệt Dẫn ra thôi. Trường hợp này cũng giống như là Áo Tây Lí Tư đã thực hiện với Y Tây Tư, khác là thân thể để linh hồn ấy quay lại không phải là thân thể cũ nữa.
" Tái tạo con rối thì rất dễ, nhưng có được gene của Y Tây Tư thì thực sự rất khó đấy ! " - Dĩ Tái lên tiếng.
Sách Thụy Tây " nhẹ nhàng " lườm Dĩ Tái. Chú nghĩ anh đây là ai ? Và gene của Y Tây Tư từ đâu đến ? 
" Thôi thôi...tôi hiểu rồi. " - Dĩ Tái miễn cưỡng.
" Kế hoạch tạm là vậy đã. Dĩ Tái, Tịch Nhan và Thụy Tây lo về phần cứu Triêu Nhan. Tôi và những người còn lại lên đường trở về quá khứ, được chứ ? Sau khi hai nhiệm vụ này đã xong, chúng ta tiến đến bước thứ 3 - NGĂN CHẶN LỜI NGUYỀN ! " - Phạm Lạc Già dõng dạc.
" Hi vọng là nó sẽ thành công. " - Lilia và Fraser tươi cười. 
" Mọi người về phòng đi, buổi họp kết thúc ! " - Qua Thần đứng dậy khỏi ghế.
Tất cả theo lời Qua Thần, về phòng nghỉ ngơi. Riêng Tịch Nhan, cô lại đi về phía phòng thí nghiệm.
" Cô làm gì ở đây ? " - Dĩ Tái từ đằng sau đặt tay lên vai cô.
" Không có gì, chỉ muốn kiểm tra một chút. " - Cô bình tĩnh trả lời.

" Ừ ! " - Tên tóc đỏ ấy chỉ nói vỏn vẹn đúng một từ, rồi khoác chiếc áo blouse trắng vào. Tịch Nhan thấy vậy, cũng nhanh chóng mặc một cái, rồi đeo đôi găng tay vô trùng lên.
" Đừng bỏ quên tôi chứ. " - Sách Thụy Tây cũng từ ngoài cửa bước vào. Trên tay anh là lọ gene được cất giữ từ 9 năm trước.
" Bắt đầu thôi. " - Ba đồng nghiệp lâu năm cất tiếng.
Đôi mắt xanh hiền hòa của Tịch Nhan hóa đỏ. Đêm nay sẽ rất dài đây.

Chương trước Chương tiếp
Loading...