[BH-Edit] Phượng Linh Kỉ - Tái Kiến Đông Lưu Thủy
Chương 6: Tạm biệt sư phụ
Rét lạnh, trên mặt sông đã muốn kết thành một tầng băng mỏng, cây cỏ lau cạnh bờ sông đã sớm khô héo, trên bờ sông, một ni cô đồ xám ước chừng năm mươi tuổi cùng một tiểu cô nương đồ trắng bộ dáng rất đẹp, đang nhìn xuống dưới.
Thanh âm lẹt xẹt, một thiếu niên từ rất xa đang chạy tới, hắn thở hổn hển, trước người còn có chút sương trắng.Đợi đến gần, thiếu niên kia khuôn mặt thanh tú, tuấn mỹ dị thường, trong ánh mắt có thể nhìn ra được một chút kích động. Thiếu niên này, chính là người ở trong hoàng cung thi đấu đến mất hết mặt mũi, không phải Tất Quyền Ngọc thì là ai."Sư phụ, mấy năm qua người có khỏe không? Quyền Ngọc rất nhớ người." Tất Quyền Ngọc dừng lại, cung kính khom người hành lễ với Băng Hồn Lão Ni.Nhớ tới năm còn bảy tuổi, ở ngay trên bờ sông này gặp được sư phụ Băng Hồn Lão Ni, khi đó, nàng mỉm cười nhìn Tất Quyền Ngọc, nói nàng là người hữu duyên, muốn dạy võ công cho nàng. Mà khi đó Liên Đồng chỉ là tiểu hài tử năm tuổi, gầy yếu xanh xao, vẻ mặt lạnh lẻo, ánh mắt lạnh lùng.Khi đó mặt hồ trong suốt, nhẹ nhàng chảy qua, giống như một cái gương, ngẫu nhiên cũng sẽ có cò trắng bay lên, cái miệng cuối xuống mặt sông, sóng gợn dập dờn, khi đó sỏi đá trên bờ sông rất khác nhau, rất đẹp đẽ, khi đó Tất Quyền Ngọc, một thân áo trắng đã sớm bị dơ, đầu tóc rối loạn mang theo vài cọng cỏ lau khi chui vào trong bụi cỏ.Từ ngày ấy, Tất Quyền Ngọc mỗi ngày nghĩ trăm phương ngàn kế chạy thoát khỏi theo dõi đi đến bờ sông, học tập võ công...Kỳ thật cũng không phải là võ công, mà là nội công. Băng Hồn Lão Ni cũng không có dạy võ công cho nàng, mà truyền thụ nội công tâm pháp cho nàng Băng Hồn Lão Ni nói: Đây không phải là võ học của sư môn, cho nên, không cần bái sư.Một tháng sau, chờ Tất Quyền Ngọc học xong bộ nội công tâm pháp kia, Băng Hồn Lão Ni, liền dẫn tiểu sư muội rời đi. Trước khi đi, chỉ dạy nàng một câu "Quyền Ngọc, con người, sinh sống đều có chí lớn, nhưng cũng phải biết che giấu, nước đầy tất tràn, ngày nông tắc sẽ mệt, dốc lòng mười năm, mới có thể *Nhất Phi Trùng Thiên..."*Nhất Phi Trùng Thiên – bay một cái vọt lên trờiCâu nói này, Tất Quyền Ngọc vẫn luôn ghi nhớ. Cho nên khi các hài tử khác dần dần hiểu biết, dần dần biết mình phải kế thừa vinh quang gia tộc, lúc này cần phải tu văn tập võ, nàng vẫn như cũ biểu hiện không tốt đến không thể tả. Không phải là không hiểu, mà là quá hiểu. Nàng thân là nữ nhi, giả dạng thành nam tử, nếu không cẩn thận, tai ương sẽ ngập đầu. Cả đời này, nơi nàng không thể đi, chính là hoàng cung...Cho nên nàng hiểu rất rõ, mình tuyệt đối không thể biểu hiện quá ưu tú! Làm con cháu Tất gia, vốn là đối tượng bị chú ý nhất trong kinh thành, nếu chính mình biểu hiện vượt trội lên một chút, hoàng thượng rất có thể sẽ đem chính mình đưa đến bên người thái tử, hoặc là trong quân Thần Sách.Quân Thần Sách, là quân đội hộ vệ an toàn trong kinh thành, cũng là quân đội tinh duệ nhất của cả đế quốc. Hoàng thượng không để ý dưới ánh nhìn chăm chú của quân đội, quy tắt cũng khắc nghiệt nhất.Những chỗ đó, Tất Quyền Ngọc tự nhiên không thể đi được.Cho nên những năm này, Tất Quyền Ngọc được việc thì không có thất bại thì có thừa, thậm chí ở trước cuộc tỷ thí tuyển hộ vệ thái tử, chính mình còn làm mất hết mặt mũi Tất gia.Có lúc, Tất Quyền Ngọc không hiểu, vì cái gì cha cùng nương phải giấu diếm chính mình là nữ tử, dù sao cũng là tội khi quân, tội chém đầu! Một khi bại lộ, toàn bộ Tất gia, liền xong rồi. Tất Quyền Ngọc hỏi qua, nhưng cha lại không nói gì, chỉ nói câu: Nếu cho ngươi làm thân nam nhi, ngươi cứ làm chuyện nam nhi.Chính mình cũng đã mười ba tuổi, chia tay sư phụ cùng sư muội đã sáu năm, đầu tóc đen sư phụ bây giờ đã có vài cọng tóc bạc, nếp nhăn trên mặt càng thấy rõ hơn. Nhớ năm đó sư muội chỉ đứng tới phần hông sư phụ mà bây giờ đã muốn đứng tới vai. Năm đó xanh xao gầy yếu, hiện giờ đã muốn cải thiện, tuy rằng vẫn tinh tế như cũ, đôi mắt sạch sẽ, nhưng võ không cũng không chịu thua kém.Tất Quyền Ngọc hướng Băng Hồn Lão Ni cùng với Liên Đồng cười nói "Sư muội cao lên... Thân thể so với trước kia tốt hơn..."Liên Đồng khẽ mỉm cười "Quyền ca ca không cao lên sao? Cũng không bướng bỉnh như năm đó...""Sư muội lại cười ta!" Tất Quyền Ngọc trả lời."Quyền Ngọc vài năm này, có luyện tập nội công không?" Băng Hồn Lão Ni nhìn kỹ Tất Quyền Ngọc, ước gì còn bộ dáng như năm đó, nhưng bây giờ đã là một thiếu niên tuấn tú."Sáu năm qua, mỗi ngày từ giờ hợi đến giờ dần, tập luyện bốn canh giờ, chưa từng bị gian đoạn." Tất Quyền Ngọc vội vàng đáp."Đã đến tầng thứ mấy?" Băng Hồn Lão Ni hơi hơi gật đầu, Tất Quyền Ngọc không giống người bên ngoài cho rằng như vậy là ngu dốt."Đệ tử ngu dốt, mỗi ngày tập luyện, bây giờ mới đến tầng thứ tư..." mặt Tất Quyền Ngọc hơi đỏ lên, có chút ngượng ngùng, Băng Hồn Lão Ni dạy nội công, tổng cộng có chín tầng, theo lời người nói, đến tầng thứ chín, đó là *phản phác quy chân, sẽ lĩnh hội thế gian vạn vật chi đạo, cũng chính là thiên đạo.*phản phác quy chân – Nghĩa là điểm cao nhất cũng chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực. Trong võ học, nó có nghĩa là đạt tới cảnh giới "Tối thượng" trong truyền thuyết, quên đi tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân đã không còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý.Chỉ là trên thế gian này trừ bỏ người sáng tạo ra công pháp này, từ xưa cho đến nay chưa từng có ai có thể luyện đến tầng thứ chín. Chỉ mới tu luyện sáu năm, mà đã đến tầng thứ tư, càng đi xuống thì càng gian nan, cho nên Tất Quyền Ngọc tự cho là ngu dốt, nhưng lại không biết tu luyện công pháp rất khó khăn. Trên thực tế, con đường càng lớn, càng khó có thể tu luyện.Băng Hồn Lão Ni lại vui mừng cười nói "Còn nhỏ tuổi mà đã muốn đến tầng thứ tư, Quy Nhất đạo nhân quả nhiên không có nhìn lầm người...""Quy Nhất đạo nhân?" Tất Quyền Ngọc đã cao muốn bằng Băng Hồn Lão Ni, cho nên không cần ngẩng mặt nói chuyện với Băng Hồn Lão Ni."Là người để cho ta đem bộ công pháp này dạy cho con..." Băng Hồn Lão Ni cười nói "Nhưng con cũng không cần quan tâm đến những cái này, Quy Nhất đạo nhân không phải phàm phu tục tử, sẽ không để ý những cái này.""Vậy đệ tử có thể hay không nhìn thấy?" Tất Quyền Ngọc dù sao cũng có chút tò mò, năm đó tuổi còn nhỏ, chỉ biết gặp gỡ được một người, dạy một chút nội công, tuy là ngẫu nhiên gặp được, nhưng cũng không có cái gì không bình thường, chuyện này so với chuyện xưa gặp được một tiên nhân giúp đỡ, trong một ngày liền thoát thai hoán cốt, thật sự không tính là gì.Chính là lớn lên, biết những chuyện xưa chỉ là được dựng ra mà thôi, lớn lên hồi tưởng lại, mới cảm thấy có chứa nhiều nghi hoặc. Mà bây giờ sư phụ nói nội công của mình bắt nguồn từ Quy Nhất đạo nhân kia, vì vậy vô luận là như thế nào, chính mình cũng muốn gặp người ấy một lần, cảm ơn người dạy bảo."Ngài ấy vốn là người không để ý tới thế tục, không gặp cũng được." Băng Hồn cười nói."Nhưng ta chưa từng gặp lão nhân gia, hắn làm sao biết ta, hơn nữa còn để cho sư phụ ngài truyền dạy nội công cho ta?" Rất nhiều nghi hoặc, giống như đạo nhân kia biết tất cả mọi chuyện, chỉ có mình là chẳng hay biết gì, không biết gì cả."Quy Nhất đạo nhân có thể nhìn trộm cả trời, trong thiên hạ là một kỳ nhân, chẳng qua không muốn *nhập thế mà thôi, con tự nhiên là chưa từng gặp qua ngài ấy, nhưng ngài ấy lại biết con, ngày con được sinh ra, ngài ấy đã đi vào Tất phủ, phụ thân con cho con nữ phẫn nam trang, cũng là do ngài ấy chỉ điểm..."*nhập thế - đi vào đời sống"Thì ra là thế!" Bây giờ Tất Quyền Ngọc mới hiểu được, tại sao phụ thân lại đem chính mình dạy dỗ như nam hài, nhưng là có thể nhìn trộm cả trời kia, không biết là loại dụng ý nào "Sư phụ có biết vì sao lão nhân gia lại kêu con nữ phẫn nam trang?""Ta cũng không biết, ý trời, không phải người nào cũng có thể nhìn thấu, ngài ấy không nói cho con biết, cũng là vì thiên cơ không thể tiết lộ... Có thể sau này, thời cơ đến con tự nhiên sẽ hiểu...""Một khi đã như vậy, xin sư phụ chuyển đạt tôn kính của đệ tử đối với lão nhân gia." Tất Quyền Ngọc lui về phía sau một bước, dập đầu ba cái dưới chân Băng Hồn Lão Ni."Con còn nhớ, ngày mà ta và con gặp nhau, ta nói con và ta có duyên, muốn dạy võ công cho con?" Băng Hồn Lão Ni hỏi."Đệ tử nhớ rõ!""Ngày đó con chưa có nội công, tập luyện võ công, chỉ có thể chú ý vào thực lực của con, huống hồ lúc đó ta cũng không thích hợp dạy võ công cho con... Quy Nhất đạo nhân truyền nội công tâm pháp cho con chính là Thiên Đạo Đại Pháp, sâu không lường được, có *Hạo Nhiên Chính Khí, nhập môn tuy trễ, muốn nâng cao không phải chuyện dễ, nhưng đột phá được một tầng, nội công sẽ đến một giai đoạn hoàn toàn mới, mà ta biết Tất gia con thế hệ dùng thương, nhưng thương pháp gia truyền của Tất gia lại không xứng với nội công này, võ công của con tất nhiên cũng không thể cao lên được. Mấy năm qua, ta đem kiếm pháp của ta tu sửa lại, lại được Quy Nhất đạo nhân chỉ điểm, hoàn thành một bộ có thể phối hợp với nội công của con, ở trên chiến trường cũng thích hợp dùng thương pháp. Sáu năm qua, trong lòng con không suy nghĩ bất cứ chuyện gì ngoài tập luyện nội công, cư nhiên đã đến tầng thứ tư, con cũng biết trong thiên hạ này, ngươi bình thường không có người giúp đở, không thể phù hợp với bộ thương pháp mà ta vì con suy tính, võ công tất nhiên sẽ tiến triển cực nhanh. Hôm nay liền truyền cho con đi."*Hạo Nhiên Chính Khí - Cái khí chất to lớn trong bầu Trời. Khí Hạo Nhiên cũng có nghĩa là cái ý chí to lớn và chính đại quang minh."Đa tạ sư phụ!" Tất Quyền Ngọc không khỏi trở nên kích động, tu luyện nội công tuy rằng có hiệu quả, cảm giác giống như trong phòng chứa đầy vàng bạc châu báo, nhưng lại không có cửa, chỉ có một lổ nhỏ, có thể lấy ra dùng, có điều các châu báo bên trong có chút đáng thương. Thương pháp gia truyền phối hợp với phần nội công này tuy rằng uy lực không kém, trong các con cháu ở kinh thành, có thể xem là kiệt xuất, nhưng chính mình biết, phần nội công này hoàn toàn không thể phát huy ra mười phần công lực.Tất Quyền Ngọc không có đem theo thương, Băng Hồn Lão Ni đem kiếm của mình dùng thành thương, ở trên bờ sông biểu diễn bộ thương pháp uy lực mạnh mẽ.Cuối cùng, Băng Hồn Lão Ni dạy từng chiêu từng chiêu một. Vốn nghĩ rằng phải mất một ít thời gian Tất Quyền Ngọc mới có thể học được, không nghĩ tới hắn nhìn hai lần, cư nhiên đã thuộc làu. Lập tức hái cây cỏ lau bên bờ sông, làm thành cây thương, trong chốc lát càng vui vẻ sung sướng, uy lực càng lớn.Băng Hồn Lão Ni thấy hắn tuy rằng chưa có thuần thục, nhưng rất có tinh túy. Đợi hắn luyện tập xong, không khỏi cảm khái "Quyền Ngọc con thật sự là thiên tài tập võ."Tất Quyền Ngọc cười nói "Sư phụ quá khen, Quyền Ngọc vốn quen dùng thương, đối với thương pháp nguyên bản có thể lĩnh ngộ, hiện giờ thấy bộ thương pháp này, chỉ cảm thấy chiêu nào chiêu nấy rất tinh diệu, cách thức to lớn, cùng nội công của chính mình quả nhiên bổ sung lẫn nhau, hiểu được, tự nhiên là dễ dàng."Băng Hồn Lão Ni ha ha cười "Quyền Ngọc học được thần công này, tự nhiên có thể vang danh thiên hạ.""Làm sao có thể vang danh thiên hạ? Sư phụ không phải dạy ta, bộc lộ ra hết tài năng, tất có tai họa sao?" Tất Quyền Ngọc nhìn Băng Hồn Lão Ni, muốn nghe người nói."Ý trời, ta không thể nhìn ra, ta chỉ là người phàm tục, chỉ là Quy Nhất đạo nhân kêu ta đưa cho ngươi một món đồ..." Băng Hồn Lão Ni nói xong, từ trong lòng lấy ra một quả trám đưa cho Tất Quyền Ngọc.Tất Quyền Ngọc hai tay tiếp nhận, cẩn thận tỉ mỉ, lại nhìn không ra được gì, chỉ có thể nghi hoặc nhìn Băng Hồn Lão Ni.Băng Hồn Lão Ni cười "Quy Nhất đạo nhân còn kêu ta chuyển đến con một câu: *Nhân, muôn ngàn vạn vật, cũng chỉ là nhân, cũng có hột cứng rắn bảo hộ, bao vây phần thịt ngon... Được rồi, Quyền Ngọc, thương pháp đã dạy cho con, chuyện Quy Nhất đạo nhân nhờ ta, ta cũng đã làm xong rồi, chúng ta cũng nên rời đi rồi ..."*Nhân – chỗ này có nghĩa là cái nhân trong quả.Băng Hồn Lão Ni nói xong, nắm tay Liên Đồng, dừng lực dưới chân, liền đạp lên miếng băng mỏng hướng bờ sông bên kia mà đi."Sư phụ, ngày nào mới có thể gặp lại?" Tất Quyền Ngọc hướng tới bóng dáng Băng Hồn Lão Ni kêu lên."Có thể sẽ gặp lại, có thể sẽ không, chính là nhân sinh của con đã bắt đầu rồi, ta đây rất mong chờ..."Thanh âm xa dần, Băng Hồn Lão Ni cùng Liên Đồng đã đi vào trong rừng cây bên kia...Tất Quyền Ngọc đứng trên bờ sông, nhìn rừng cây, cúi đầu lại một cái. Đứng dậy, cầm quả trám, cảm thấy câu nói kia rất có thâm ý."Nhân, muôn ngàn vạn vật, cũng chỉ là nhân, cũng có hột cứng rắn bảo hộ, bao vây phần thịt ngon..." Tất Quyền Ngọc trở về chỗ cũ, nhìn quả trám trên tay. Phần thịt quả bên trong là hột, mà bên trong hột là Quả Nhân... Quả Nhân là nơi sơ sinh...Quy Nhất đạo nhân muốn nói với ta là: phải lấy nhân nghĩa mà hướng về thiên hạ, phải dùng hột giống cứng rắn có năng lực bảo hộ nhân nghĩa này, dùng phần thịt quả mềm mại khôn kéo mà đối đãi với ngoại giới!Tất Quyền Ngọc thoải mái cười, thán một tiếng "Cao nhân!" Sau đó đem quả trám để vào trong miệng, cắn một miếng..Hương vị không tồi!
Thanh âm lẹt xẹt, một thiếu niên từ rất xa đang chạy tới, hắn thở hổn hển, trước người còn có chút sương trắng.Đợi đến gần, thiếu niên kia khuôn mặt thanh tú, tuấn mỹ dị thường, trong ánh mắt có thể nhìn ra được một chút kích động. Thiếu niên này, chính là người ở trong hoàng cung thi đấu đến mất hết mặt mũi, không phải Tất Quyền Ngọc thì là ai."Sư phụ, mấy năm qua người có khỏe không? Quyền Ngọc rất nhớ người." Tất Quyền Ngọc dừng lại, cung kính khom người hành lễ với Băng Hồn Lão Ni.Nhớ tới năm còn bảy tuổi, ở ngay trên bờ sông này gặp được sư phụ Băng Hồn Lão Ni, khi đó, nàng mỉm cười nhìn Tất Quyền Ngọc, nói nàng là người hữu duyên, muốn dạy võ công cho nàng. Mà khi đó Liên Đồng chỉ là tiểu hài tử năm tuổi, gầy yếu xanh xao, vẻ mặt lạnh lẻo, ánh mắt lạnh lùng.Khi đó mặt hồ trong suốt, nhẹ nhàng chảy qua, giống như một cái gương, ngẫu nhiên cũng sẽ có cò trắng bay lên, cái miệng cuối xuống mặt sông, sóng gợn dập dờn, khi đó sỏi đá trên bờ sông rất khác nhau, rất đẹp đẽ, khi đó Tất Quyền Ngọc, một thân áo trắng đã sớm bị dơ, đầu tóc rối loạn mang theo vài cọng cỏ lau khi chui vào trong bụi cỏ.Từ ngày ấy, Tất Quyền Ngọc mỗi ngày nghĩ trăm phương ngàn kế chạy thoát khỏi theo dõi đi đến bờ sông, học tập võ công...Kỳ thật cũng không phải là võ công, mà là nội công. Băng Hồn Lão Ni cũng không có dạy võ công cho nàng, mà truyền thụ nội công tâm pháp cho nàng Băng Hồn Lão Ni nói: Đây không phải là võ học của sư môn, cho nên, không cần bái sư.Một tháng sau, chờ Tất Quyền Ngọc học xong bộ nội công tâm pháp kia, Băng Hồn Lão Ni, liền dẫn tiểu sư muội rời đi. Trước khi đi, chỉ dạy nàng một câu "Quyền Ngọc, con người, sinh sống đều có chí lớn, nhưng cũng phải biết che giấu, nước đầy tất tràn, ngày nông tắc sẽ mệt, dốc lòng mười năm, mới có thể *Nhất Phi Trùng Thiên..."*Nhất Phi Trùng Thiên – bay một cái vọt lên trờiCâu nói này, Tất Quyền Ngọc vẫn luôn ghi nhớ. Cho nên khi các hài tử khác dần dần hiểu biết, dần dần biết mình phải kế thừa vinh quang gia tộc, lúc này cần phải tu văn tập võ, nàng vẫn như cũ biểu hiện không tốt đến không thể tả. Không phải là không hiểu, mà là quá hiểu. Nàng thân là nữ nhi, giả dạng thành nam tử, nếu không cẩn thận, tai ương sẽ ngập đầu. Cả đời này, nơi nàng không thể đi, chính là hoàng cung...Cho nên nàng hiểu rất rõ, mình tuyệt đối không thể biểu hiện quá ưu tú! Làm con cháu Tất gia, vốn là đối tượng bị chú ý nhất trong kinh thành, nếu chính mình biểu hiện vượt trội lên một chút, hoàng thượng rất có thể sẽ đem chính mình đưa đến bên người thái tử, hoặc là trong quân Thần Sách.Quân Thần Sách, là quân đội hộ vệ an toàn trong kinh thành, cũng là quân đội tinh duệ nhất của cả đế quốc. Hoàng thượng không để ý dưới ánh nhìn chăm chú của quân đội, quy tắt cũng khắc nghiệt nhất.Những chỗ đó, Tất Quyền Ngọc tự nhiên không thể đi được.Cho nên những năm này, Tất Quyền Ngọc được việc thì không có thất bại thì có thừa, thậm chí ở trước cuộc tỷ thí tuyển hộ vệ thái tử, chính mình còn làm mất hết mặt mũi Tất gia.Có lúc, Tất Quyền Ngọc không hiểu, vì cái gì cha cùng nương phải giấu diếm chính mình là nữ tử, dù sao cũng là tội khi quân, tội chém đầu! Một khi bại lộ, toàn bộ Tất gia, liền xong rồi. Tất Quyền Ngọc hỏi qua, nhưng cha lại không nói gì, chỉ nói câu: Nếu cho ngươi làm thân nam nhi, ngươi cứ làm chuyện nam nhi.Chính mình cũng đã mười ba tuổi, chia tay sư phụ cùng sư muội đã sáu năm, đầu tóc đen sư phụ bây giờ đã có vài cọng tóc bạc, nếp nhăn trên mặt càng thấy rõ hơn. Nhớ năm đó sư muội chỉ đứng tới phần hông sư phụ mà bây giờ đã muốn đứng tới vai. Năm đó xanh xao gầy yếu, hiện giờ đã muốn cải thiện, tuy rằng vẫn tinh tế như cũ, đôi mắt sạch sẽ, nhưng võ không cũng không chịu thua kém.Tất Quyền Ngọc hướng Băng Hồn Lão Ni cùng với Liên Đồng cười nói "Sư muội cao lên... Thân thể so với trước kia tốt hơn..."Liên Đồng khẽ mỉm cười "Quyền ca ca không cao lên sao? Cũng không bướng bỉnh như năm đó...""Sư muội lại cười ta!" Tất Quyền Ngọc trả lời."Quyền Ngọc vài năm này, có luyện tập nội công không?" Băng Hồn Lão Ni nhìn kỹ Tất Quyền Ngọc, ước gì còn bộ dáng như năm đó, nhưng bây giờ đã là một thiếu niên tuấn tú."Sáu năm qua, mỗi ngày từ giờ hợi đến giờ dần, tập luyện bốn canh giờ, chưa từng bị gian đoạn." Tất Quyền Ngọc vội vàng đáp."Đã đến tầng thứ mấy?" Băng Hồn Lão Ni hơi hơi gật đầu, Tất Quyền Ngọc không giống người bên ngoài cho rằng như vậy là ngu dốt."Đệ tử ngu dốt, mỗi ngày tập luyện, bây giờ mới đến tầng thứ tư..." mặt Tất Quyền Ngọc hơi đỏ lên, có chút ngượng ngùng, Băng Hồn Lão Ni dạy nội công, tổng cộng có chín tầng, theo lời người nói, đến tầng thứ chín, đó là *phản phác quy chân, sẽ lĩnh hội thế gian vạn vật chi đạo, cũng chính là thiên đạo.*phản phác quy chân – Nghĩa là điểm cao nhất cũng chính là điểm xuất phát, được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực. Trong võ học, nó có nghĩa là đạt tới cảnh giới "Tối thượng" trong truyền thuyết, quên đi tất cả võ học trong thiên hạ, bản thân đã không còn chiêu thức cụ thể, chỉ dựa vào ý cảnh mà đơn giản xử lý.Chỉ là trên thế gian này trừ bỏ người sáng tạo ra công pháp này, từ xưa cho đến nay chưa từng có ai có thể luyện đến tầng thứ chín. Chỉ mới tu luyện sáu năm, mà đã đến tầng thứ tư, càng đi xuống thì càng gian nan, cho nên Tất Quyền Ngọc tự cho là ngu dốt, nhưng lại không biết tu luyện công pháp rất khó khăn. Trên thực tế, con đường càng lớn, càng khó có thể tu luyện.Băng Hồn Lão Ni lại vui mừng cười nói "Còn nhỏ tuổi mà đã muốn đến tầng thứ tư, Quy Nhất đạo nhân quả nhiên không có nhìn lầm người...""Quy Nhất đạo nhân?" Tất Quyền Ngọc đã cao muốn bằng Băng Hồn Lão Ni, cho nên không cần ngẩng mặt nói chuyện với Băng Hồn Lão Ni."Là người để cho ta đem bộ công pháp này dạy cho con..." Băng Hồn Lão Ni cười nói "Nhưng con cũng không cần quan tâm đến những cái này, Quy Nhất đạo nhân không phải phàm phu tục tử, sẽ không để ý những cái này.""Vậy đệ tử có thể hay không nhìn thấy?" Tất Quyền Ngọc dù sao cũng có chút tò mò, năm đó tuổi còn nhỏ, chỉ biết gặp gỡ được một người, dạy một chút nội công, tuy là ngẫu nhiên gặp được, nhưng cũng không có cái gì không bình thường, chuyện này so với chuyện xưa gặp được một tiên nhân giúp đỡ, trong một ngày liền thoát thai hoán cốt, thật sự không tính là gì.Chính là lớn lên, biết những chuyện xưa chỉ là được dựng ra mà thôi, lớn lên hồi tưởng lại, mới cảm thấy có chứa nhiều nghi hoặc. Mà bây giờ sư phụ nói nội công của mình bắt nguồn từ Quy Nhất đạo nhân kia, vì vậy vô luận là như thế nào, chính mình cũng muốn gặp người ấy một lần, cảm ơn người dạy bảo."Ngài ấy vốn là người không để ý tới thế tục, không gặp cũng được." Băng Hồn cười nói."Nhưng ta chưa từng gặp lão nhân gia, hắn làm sao biết ta, hơn nữa còn để cho sư phụ ngài truyền dạy nội công cho ta?" Rất nhiều nghi hoặc, giống như đạo nhân kia biết tất cả mọi chuyện, chỉ có mình là chẳng hay biết gì, không biết gì cả."Quy Nhất đạo nhân có thể nhìn trộm cả trời, trong thiên hạ là một kỳ nhân, chẳng qua không muốn *nhập thế mà thôi, con tự nhiên là chưa từng gặp qua ngài ấy, nhưng ngài ấy lại biết con, ngày con được sinh ra, ngài ấy đã đi vào Tất phủ, phụ thân con cho con nữ phẫn nam trang, cũng là do ngài ấy chỉ điểm..."*nhập thế - đi vào đời sống"Thì ra là thế!" Bây giờ Tất Quyền Ngọc mới hiểu được, tại sao phụ thân lại đem chính mình dạy dỗ như nam hài, nhưng là có thể nhìn trộm cả trời kia, không biết là loại dụng ý nào "Sư phụ có biết vì sao lão nhân gia lại kêu con nữ phẫn nam trang?""Ta cũng không biết, ý trời, không phải người nào cũng có thể nhìn thấu, ngài ấy không nói cho con biết, cũng là vì thiên cơ không thể tiết lộ... Có thể sau này, thời cơ đến con tự nhiên sẽ hiểu...""Một khi đã như vậy, xin sư phụ chuyển đạt tôn kính của đệ tử đối với lão nhân gia." Tất Quyền Ngọc lui về phía sau một bước, dập đầu ba cái dưới chân Băng Hồn Lão Ni."Con còn nhớ, ngày mà ta và con gặp nhau, ta nói con và ta có duyên, muốn dạy võ công cho con?" Băng Hồn Lão Ni hỏi."Đệ tử nhớ rõ!""Ngày đó con chưa có nội công, tập luyện võ công, chỉ có thể chú ý vào thực lực của con, huống hồ lúc đó ta cũng không thích hợp dạy võ công cho con... Quy Nhất đạo nhân truyền nội công tâm pháp cho con chính là Thiên Đạo Đại Pháp, sâu không lường được, có *Hạo Nhiên Chính Khí, nhập môn tuy trễ, muốn nâng cao không phải chuyện dễ, nhưng đột phá được một tầng, nội công sẽ đến một giai đoạn hoàn toàn mới, mà ta biết Tất gia con thế hệ dùng thương, nhưng thương pháp gia truyền của Tất gia lại không xứng với nội công này, võ công của con tất nhiên cũng không thể cao lên được. Mấy năm qua, ta đem kiếm pháp của ta tu sửa lại, lại được Quy Nhất đạo nhân chỉ điểm, hoàn thành một bộ có thể phối hợp với nội công của con, ở trên chiến trường cũng thích hợp dùng thương pháp. Sáu năm qua, trong lòng con không suy nghĩ bất cứ chuyện gì ngoài tập luyện nội công, cư nhiên đã đến tầng thứ tư, con cũng biết trong thiên hạ này, ngươi bình thường không có người giúp đở, không thể phù hợp với bộ thương pháp mà ta vì con suy tính, võ công tất nhiên sẽ tiến triển cực nhanh. Hôm nay liền truyền cho con đi."*Hạo Nhiên Chính Khí - Cái khí chất to lớn trong bầu Trời. Khí Hạo Nhiên cũng có nghĩa là cái ý chí to lớn và chính đại quang minh."Đa tạ sư phụ!" Tất Quyền Ngọc không khỏi trở nên kích động, tu luyện nội công tuy rằng có hiệu quả, cảm giác giống như trong phòng chứa đầy vàng bạc châu báo, nhưng lại không có cửa, chỉ có một lổ nhỏ, có thể lấy ra dùng, có điều các châu báo bên trong có chút đáng thương. Thương pháp gia truyền phối hợp với phần nội công này tuy rằng uy lực không kém, trong các con cháu ở kinh thành, có thể xem là kiệt xuất, nhưng chính mình biết, phần nội công này hoàn toàn không thể phát huy ra mười phần công lực.Tất Quyền Ngọc không có đem theo thương, Băng Hồn Lão Ni đem kiếm của mình dùng thành thương, ở trên bờ sông biểu diễn bộ thương pháp uy lực mạnh mẽ.Cuối cùng, Băng Hồn Lão Ni dạy từng chiêu từng chiêu một. Vốn nghĩ rằng phải mất một ít thời gian Tất Quyền Ngọc mới có thể học được, không nghĩ tới hắn nhìn hai lần, cư nhiên đã thuộc làu. Lập tức hái cây cỏ lau bên bờ sông, làm thành cây thương, trong chốc lát càng vui vẻ sung sướng, uy lực càng lớn.Băng Hồn Lão Ni thấy hắn tuy rằng chưa có thuần thục, nhưng rất có tinh túy. Đợi hắn luyện tập xong, không khỏi cảm khái "Quyền Ngọc con thật sự là thiên tài tập võ."Tất Quyền Ngọc cười nói "Sư phụ quá khen, Quyền Ngọc vốn quen dùng thương, đối với thương pháp nguyên bản có thể lĩnh ngộ, hiện giờ thấy bộ thương pháp này, chỉ cảm thấy chiêu nào chiêu nấy rất tinh diệu, cách thức to lớn, cùng nội công của chính mình quả nhiên bổ sung lẫn nhau, hiểu được, tự nhiên là dễ dàng."Băng Hồn Lão Ni ha ha cười "Quyền Ngọc học được thần công này, tự nhiên có thể vang danh thiên hạ.""Làm sao có thể vang danh thiên hạ? Sư phụ không phải dạy ta, bộc lộ ra hết tài năng, tất có tai họa sao?" Tất Quyền Ngọc nhìn Băng Hồn Lão Ni, muốn nghe người nói."Ý trời, ta không thể nhìn ra, ta chỉ là người phàm tục, chỉ là Quy Nhất đạo nhân kêu ta đưa cho ngươi một món đồ..." Băng Hồn Lão Ni nói xong, từ trong lòng lấy ra một quả trám đưa cho Tất Quyền Ngọc.Tất Quyền Ngọc hai tay tiếp nhận, cẩn thận tỉ mỉ, lại nhìn không ra được gì, chỉ có thể nghi hoặc nhìn Băng Hồn Lão Ni.Băng Hồn Lão Ni cười "Quy Nhất đạo nhân còn kêu ta chuyển đến con một câu: *Nhân, muôn ngàn vạn vật, cũng chỉ là nhân, cũng có hột cứng rắn bảo hộ, bao vây phần thịt ngon... Được rồi, Quyền Ngọc, thương pháp đã dạy cho con, chuyện Quy Nhất đạo nhân nhờ ta, ta cũng đã làm xong rồi, chúng ta cũng nên rời đi rồi ..."*Nhân – chỗ này có nghĩa là cái nhân trong quả.Băng Hồn Lão Ni nói xong, nắm tay Liên Đồng, dừng lực dưới chân, liền đạp lên miếng băng mỏng hướng bờ sông bên kia mà đi."Sư phụ, ngày nào mới có thể gặp lại?" Tất Quyền Ngọc hướng tới bóng dáng Băng Hồn Lão Ni kêu lên."Có thể sẽ gặp lại, có thể sẽ không, chính là nhân sinh của con đã bắt đầu rồi, ta đây rất mong chờ..."Thanh âm xa dần, Băng Hồn Lão Ni cùng Liên Đồng đã đi vào trong rừng cây bên kia...Tất Quyền Ngọc đứng trên bờ sông, nhìn rừng cây, cúi đầu lại một cái. Đứng dậy, cầm quả trám, cảm thấy câu nói kia rất có thâm ý."Nhân, muôn ngàn vạn vật, cũng chỉ là nhân, cũng có hột cứng rắn bảo hộ, bao vây phần thịt ngon..." Tất Quyền Ngọc trở về chỗ cũ, nhìn quả trám trên tay. Phần thịt quả bên trong là hột, mà bên trong hột là Quả Nhân... Quả Nhân là nơi sơ sinh...Quy Nhất đạo nhân muốn nói với ta là: phải lấy nhân nghĩa mà hướng về thiên hạ, phải dùng hột giống cứng rắn có năng lực bảo hộ nhân nghĩa này, dùng phần thịt quả mềm mại khôn kéo mà đối đãi với ngoại giới!Tất Quyền Ngọc thoải mái cười, thán một tiếng "Cao nhân!" Sau đó đem quả trám để vào trong miệng, cắn một miếng..Hương vị không tồi!