[BH] [Đn Genshin Impact] Củ cải-chan có thể ăn được không?
Chương 1: Mở đầu, vùng đất của gió
Teyvat một ngày nắng đẹp như bao ngày.Mây trắng trải dài như vải mịn, phủ dài khắp mảnh hải xanh thẳm rộng lớn của lục địa Teyvat.Lấp ló đằng xa sau dải băng trắng, ánh vàng lập lòe sáng chói của một vì sao băng rơi ngay giữa ban ngày. Nó bay đâm xuyên qua cả mây, vượt qua cả núi.... nhanh như tia chớp đâm thẳng xuống lục địa. Chỉ là, bầu trời rộng lớn lại chả mấy bận tâm.....---------Không biết là đã qua bao lâu, tiếng sột soạt quanh quẩn bên tai, khiến thân hình vốn đang bất động trên nền cỏ động đậy đôi chút.Nếm thử mở to mắt, hàng lông mi dài run động từ từ lộ ra một đôi đồng tử đỏ thẳm. "Oaaaaa!!!" Chợt có tiếng hét từ bên cạnh vang lên, khiến thân mình vốn đang từ tốn bừng tỉnh ngay lập tức bật dậy theo bản năng. Một sinh vật trắng có vẻ ngoài như một đứa con nít, đang bay lơ lửng.Sinh vật giật mình khi bóng người bật dậy một cách chóng mặt, ánh mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào sinh vật lạ đầy phòng bị."Nhà lữ hành.... có vẻ như chúng ta bị xem thành người xấu rồi...."Cái người được gọi là nhà lữ hành, mái tóc vàng óng ánh cùng chiếc váy trắng, xử ra tư thế chống nạnh, nhìn sinh vật trắng đang lở lửng kế bên. Tiếng nói của thiếu nữ trong vắt, mang chút oán trách: "Xin lỗi, cũng tại ở chỗ kia có mấy con quái vật nên Paimon mới hấp tấp bay tới đây, đánh thức giấc ngủ của cậu" Nói là oán trách nhưng càng giống với giải thích hơn thêm nữa nghe giọng điệu cùng bầu không khí của hai người, có vẻ là bạn đồng hành thân thiết, cô gái ngầm hiểu, không lên tiếng."Paimon đâu có biết là có người ngủ trưa ở đây cơ chứ!" Paimon xuất phát từ sự quan tâm chỉ muốn nhắt nhở người ta đừng có ngủ ở một nơi nguy hiểm như thế này, thế mà bị hiểu lầm là phá giấc ngủ của người ta. Paimon phồng má, xoay qua nhìn người cứ im lặng quan sát họ nãy giờ mà không nói một lời "Mà... Cậu hẳn là người ở đây.....""Đúng không?" Paimon đảo mắt nhìn xuống bộ trang phục của người đối diện, áo vải màu trắng cùng chiếc quần đen, một đôi boot cao cổ, chỉ có khuôn mặt là xinh đẹp nổi bật. Ngoài cái đó ra, nhìn thế nào cũng giống người dân bình thường.... Theo tiếng nói vừa dứt, Paimon còn phụ họa thêm cái gật đầu tự khẳng định. "Người ở đây?" Mà đối với sự khẳng định danh phận này, người vừa mới tỉnh dậy đập vào mắt là cô gái đi cùng sinh vật kì lạ, còn ở một chỗ mà bản thân không hề quen biết bình thản nói ra câu thoại kinh điển: "Nơi đây là nơi nào? Mấy người là ai?""H—hả?" Nghe lời nói ngoài dự đoán, Paimon và nhà lữ hành bên cạnh cùng tròn xoe mắt. "Tôi............"Ánh mắt đỏ tươi nhạt nhòa đôi chút, lộ ra vẻ mờ mịt.---------Nhà lữ hành tóc vàng cùng Paimon trao đổi ánh mắt, kề tai nói nhỏ gì đó trước khi quay qua tự mình giới thiệu. "Tớ là Lumine" Thiếu nữ chớp đôi mắt vàng to tròn chỉ tay về phía Paimon, giọng nói không che giấu sự nghịch ngợm "Đây là thức ăn dự trữ của tớ, Paimon""Paimon không phải là thức ăn dự trữ!"Paimon ngay lập tức giận dỗi đáp trả mãnh liệt, bầu không khí giữa họ thật hài hoà, nhận thấy được sự thân thiện của hai người, sự phòng bị từ lúc đầu cũng đã sớm biến mất."Tôi........" Cô nhấp môi, lộ ra vẻ do dự. Thấy cô chậm chạp không nói nên lời Paimon cùng Lumine chỉ liếc nhau."Vậy là...... cậu quên luôn cả tên mình à""Không......" "Anatos"Cô nhấp môi nói ra cái tên mà mình đang lưỡng lự, rồi tiếp tục im lặng. Bởi ngoài cái tên đó cô cũng chả nhớ gì khác, hầu hết đều bị che lấp đi, cứ như thể có một lớp mây dày dù cho có đào bới cách mấy, cũng sẽ bị nó chen chút lấp đầy như chưa hề tổn hại mảy may. Cũng có thể, ngay cả cái tên mà cô nói ra cũng chả phải thuộc về cô. "Anatos à....ừmmm...... chả nghe qua " Paimon suy nghĩ một lúc, rồi nhún vai. ---------Cùng nhau đồng hành một đoạn đường nhỏ, Anatos cũng nghe được từ miệng Paimon tất tần tật những gì mà họ trải qua trước khi gặp cô. "Vậy là cậu bị rớt xuống nước.... sau đó được Lumine câu lên sao?" Anatos đưa mắt qua Paimon đang lơ lửng rồi đảo mắt qua Lumine đang nhìn chăm chăm vào cô. "Vậy Paimon là một loài cá hả?" Anatos đánh giá một lượt từ trên xuống, Paimon không có vảy nhưng lại biết bay như chim, nhìn từ xa thì y chang củ cái trắng........trong đầu cô không hiểu sao toàn là hình ảnh củ cải đảo quanh, củ cải muối, củ cải xào, canh củ cải......càng nghĩa càng thấy thèm....hẳn là ăn cũng được nhỉ? "Cái gì chứ?! Đã bảo là Paimon không phải là thức ăn mà?!" Nhìn thấy Anatos nhìn chằm chằm, ánh mắt không có ý gì tốt đẹp, Paimon rùng mình. Ánh mắt đó đừng nói là muốn lột Paimon ra ăn đó nha! Càng nghĩ càng thấy ớn, Paimon bay về với nhà lữ hành trốn tránh sau lưng cô. Ở một bên quan sát nãy giờ, Lumine bật cười."Thêm nữa Paimon cũng không biết bơi, lúc tớ câu được Paimon lên là lúc mà nhóc ấy đang sắp chết đuối" Lumine vừa cười vừa nhớ lại. "Phải rồi, cũng nhờ nhà lữ hành nếu không thì Paimon đi tong rồi......" "Oa! Nhìn kia là Thất Thiên Thần Tượng đó!" Paimon chỉ tay về phía bức tượng to cao ở cách họ không xa, bức tượng mang hình dáng của một vị thiếu nữ trẻ tuổi. Chỉ là mới nhìn vào, Anatos liền cảm nhận được một nguồn sáng xanh mạnh mẽ và dồi dào đang tỏa ra từ pho tượng. Anatos liền chia sẻ với Paimon, người có vẻ như là đầy hiểu biết nhất trong ba người. "Ồ.... có phải là cảm nhận được nguyên tố của thế giới này rồi không?" "Sức mạnh nguyên tố? " "Đúng vậy"Lục địa Teyvat có tổng cộng 7 nguyên tố theo 7 vị thần chấp chính hiện tại. Họ đi tiếp một đoạn trong khi Paimon giải thích " Tượng của thần linh trải dài trên khắp trên địa lục, tượng trưng cho 7 vị thần bảo vệ thế giới. Trong 7 vị thần thì, vị này nắm giữ Phong "Ở quá khứ của Lumine, trong khi đang cùng anh trai của mình rời khỏi hành tinh này. Thì họ đã bị một vị thần lạ mặt chặn cửa, cùng tấn công vị thần đó, Lumine đã bị mất đi sức mạnh còn thất lạc mất người anh trai song sinh. "Không biết có đúng là vị thần mà cậu đang tìm không.... nhưng đây là lãnh địa của phong, nơi của ngôn ngữ và thơ ca, trong đó hẳn có tin tức về anh trai của bạn và thân phận của Anatos nữa""Dù sao thì nhìn trang phục và ngôn ngữ Teyvat thành thạo của Anatos, hẳn là một người dân bình thường ở đây" Anatos gật đầu, theo Paimon thúc giục, Anatos cùng Lumine cũng tiến lại gần quan sát. Anatos ngẫm nghĩ cũng chả thấy khuôn mặt trong bức tượng có gì quen thuộc, thất vọng quay đầu thì thấy Lumine cũng một bộ dáng thất vọng, Anatos mở lời tỏ vẻ an ủi "Đừng buồn, theo như lời Paimon nói, thì cũng có thể là vị Phong thần này biết được gì đó" Lumine gật đầu, thất thần đưa tay chạm vào chân của pho tượng. Cùng lúc đó một hiện tượng kì lạ xuất hiện, một nguồn ánh sáng xanh nhạt được cho là sức mạnh nguyên tố, theo pho tượng chậm rãi chảy vào tay của cô ấy. Lumine giật mình quên mất phản ứng, chỉ có Anatos kế bên nhanh chóng nắm tay của cô kéo ra."Hả?" Paimon khó hiểu."Không sao chứ?" Đón lấy khuôn mặt xinh đẹp chứa đầy sự quan tâm của Anatos, Lumine mới chợt bừng tỉnh, cô lắc đầu. "Có chuyện gì đang diễn ra vậy?" Paimon đầu đầy chấm hỏi, được Lumine giải thích về nguồn sáng xanh, Paimon quay đầu nhìn kĩ lại, vẫn không cảm thấy được gì. Paimon chỉ có thể thử hỏi: "Vậy thì cậu có thấy cơ thể có sự thay đổi gì không?" Lumine theo lời Paimon, chậm rãi cảm thụ cả thơ thể. Tay của cô nàng dơ cao, một quả cầu gió từ từ xuất hiện trong lòng bàn tay, trong ánh mắt ngạt nhiên của cả hai người, một quả cầu nhỏ dần dần trở thành một quả cầu lớn. Cho tới khi tay Lumine không thể nắm giữ được nữa, nó mới từ lòng bàn tay cô thoát ra, bộc phát một lực gió kinh người. "Đây là sức mạnh của nguyên tố Phong" Paimon giật mình giải thích "Vậy ra chỉ cần bạn chạm vào Thần Tượng là có thể nhận được sức mạnh của nguyên tố sao?""Vậy là bất thường lắm à?" Nghe Anatos hỏi Paimon lập tức đáp ngay: "Những người ở thế giới này muốn có được sức mạnh thì không dễ dàng như vậy đâu" "......." Vậy ra đây đúng là chuyện bất thường, Anatos mang lòng muốn thử, cũng chạm vào chân của pho tượng. 1 giây.....2 giây...........3 giây.... Chả có gì xảy ra, không tránh khỏi lộ ra vẻ mặt thất vọng, Anatos thu tay lại."Có lẽ là do nhà lữ hành vốn không phải là người của thế giới này" Anatos gật đầu, vậy thì đồng nghĩa với việc cô là người của thế giới này, cô bình tĩnh ngẫm lại. "Nhìn kìa, ở bờ sông kia có mấy con Slime đó! Nhà lữ hành thử dùng sức mạnh nguyên tố để tiêu diệt nó đi!" Slime là một sinh vật nguyên tố có bề ngoài tròn trĩnh và đáng yêu, chỉ có điều độ phá hoại và hung hăng của bọn chúng thì không đáng yêu một chút nào. Lumine cùng với khả năng chiến đấu điêu luyện, nhanh chóng đem cả bầy slime giải quyết. Nhìn động tác và khả năng sử dụng sức mạnh nguyên tố, Anatos và Paimon cùng nhau trầm trồ. Chỉ là một chút xíu nhạc đệm, họ lại tiếp tục lên đường sau cuộc chiến nhỏ. "Đi về phía Tây là chúng ta có thể đến thành phố tự do Mondstadt rồi!" Paimon lơ lửng chỉ về một phía, Anatos nhìn theo chỉ thấy một lối nhỏ hướng về phía khu rừng xanh chả biết có phải là do ở khác độ cao, Paimon lại có thể xác định phương hướng chính xác tới thế. Cô hỏi, Paimon tự hào nâng cao ngực "Paimon là hướng dẫn viên giỏi nhất đó mấy chuyện nhỏ như này, sao làm khó được Paimon chứ!"Anatos không trả lời, Lumine cũng không đáp lại, chỉ có tiếng sột soạt rất nhỏ ở sau lưng họ. Paimon thì chỉ lo nhìn về phía trước tiếp tục công việc dẫn đường, có vẻ như không ai nghe thấy......Cái bụi cây phát ra tiếng sột soạt đó bị đẩy ra, từ bên trong lộ ra bóng dáng nho nhỏ. Nó cẩn thận nhìn về phía ba người, chăm chú quan sát hành động của họ. "Tìm thấy rồi"---------Đang đi thì Anatos bất chợt dừng lại, Lumine đi song song khó hiểu. Anatos chỉ hạ giọng giải thích một câu: "Chúng ta đang bị theo dõi" Anatos kịp thời đưa tay nắm lại Lumine đang có ý định xoay người, đưa mắt nhìn Lumine, Anatos lời nói khó hiểu."Cho tớ mượn thanh kiếm...." Kẻ theo đuôi lúc này núp ở một góc cũng bị hành động khó hiểu của cô chấn trụ, nhìn thấy Lumine đưa kiếm cho Anatos, nó mới giật mình xoay người.Chỉ là, nhận ra đã không còn kịp rồi, kiếm rời tay xé gió bay tới. Cắt qua bụi cây, để lộ ra bóng dáng nho nhỏ được bao phủ dưới lớp áo choàng dày....."Một đứa trẻ???" Paimon chưa hiểu ra sao, la lớn. Không kịp hướng Paimon giải thích, Anatos nhìn về phía đứa trẻ muốn bỏ chạy, cô nhanh chân hơn chạy tới chặn đường. Đứa trẻ cúi đầu bị áo choàng che đi mặt mũi không lộ ra mảy may, chỉ có ở khe áo choàng lộ ra bên ngoài đôi tay nhỏ yếu, đầu ngón tay nắm chặt áo choàng tới trắng bệch. Anatos đã nhặt lên kiếm, ánh mắt đỏ ghim thẳng vào thân hình bé nhỏ, không khác sói đói đang quan sát con mồi. Lumine và Paimon lúc này chạy tới, nhìn giằng co hai người. Lumine đi đến bên cạnh Anatos, Paimon theo sát mở miệng thẩm vấn: "Nè! Ngươi là ai mà theo dõi chúng ta hả?" Đứa trẻ im lặng đầu cúi thấp hơn, nhìn rất là nhỏ yếu bất lực. Vốn là hiền lành, Paimon cùng Lumine bị hình ảnh làm cho mềm lòng. Bất quá, để tra khảo, vẫn là phải hung dữ chút mới tốt. Điều này thì Anatos làm rất tốt, Anatos giọng lạnh băng "Đừng nghĩ giả vờ im lặng là ta sẽ tha cho! Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn!" Thân ảnh nhỏ bị giọng của cô dọa cho run lên cách một lớp áo choàng cũng không che giấu được run rẩy bả vai, Paimon bên cạnh cũng bị cô dọa sợ "Nè....Anatos, đứa trẻ này nhìn cũng vô hại, trông không có vẻ là người xấu đâu!"Nhận thấy bản thân cũng quá mức khắt khe Anatos đang định nói gì đó, một tiếng khó gào từ xa quét tới, cỏ cây quét qua. Nhận thấy áo choàng trên người sắp bị thổi bay, cũng chỉ có thể mặc kệ, bất lực chống đỡ thân mình, tưởng là sắp bị thổi cho bay khỏi mặt đất như đống lá khô, lại bất ngờ bị vòng lấy hộ ở trong ngực. Paimon bị Lumine kịp thời nắm lấy mới không bị bay đi, kinh hoảng vuốt lòng ngực nhỏ."Đó là cái gì vậy?"Lumine cùng Anatos trao đổi ánh mắt, không nói một lời tìm kiếm nguồn của cơn chấn. Núp ở sau thân cây, Anatos ôm lấy thân ảnh bé nhỏ trong ngực kế bên là Lumine cùng Paimon, không tiếng động nhìn ra bên ngoài. Một chàng thiếu niên đang cùng một con rồng..........nói chuyện?"Đừng sợ"Không rõ thiếu niên nói gì đó, Anatos nhăn mi, chỉ thấy con rồng gầm gừ với thiếu niên. Trên người của Lumine lúc này lại phát sáng! Nhận thấy họ, con rồng hung hãn gầm lên tấn công chàng thiếu niên "GrAAAAAAA!!!!" "Ai ở đó!!!" Thiếu niên nhanh nhạy né tránh rồi xoay người nhìn về phía bọn họ, bị phá đám, vẻ mặt không mấy vui vẻ. "GRaaaaaa!!!!" Nhận thấy tình thế không ổn, thiếu niên lùi về sau rồi nhanh chóng biến mất, để lại họ cùng một con rồng đang nổi điên. Con rồng tung cánh bay lên, gió từ đôi cánh to lớn thổi quét đất cát dưới chân nó, đám Anatos bị thổi không mở nổi mắt, nó nhanh chóng gầm rú bay qua cả bọn rồi đâm thẳng xé toạc đám mây to lớn trên trời cao kia. Nhìn con rồng biến mất hoàn toàn họ mới may mắn thở phào."Nguy hiểm quá! Xíu nữa là bị thổi bay rồi" Paimon nắm lấy đuôi tóc của Lumine, vẻ mặt may mắn thoát chết. "Cứ tưởng là sắp bị nó ăn luôn rồi chứ!"Anatos vẫn giữ nguyên tư thế, ôm lấy thân mình nhỏ trong ngực. "Không sao chứ?" Nghe thấy lời quan tâm, cái đầu nhỏ ngẩng lên nhìn Anatos, rồi chầm chậm lắc đầu."Ở kia có thứ gì đó" Thanh âm trẻ con mềm mại trong vắt vang lên, cô bé chỉ tay về phía lúc trước là vị trí của con rồng, hiện tại lại có thứ gì đó đang lơ lửng còn phát ra ánh sáng đỏ. "Mau tới đó xem thử đi!" Bỏ xuống bé con trong ngực Anatos cũng muốn tiến tới xem xét, chỉ là chưa kịp thực hiện, vạt áo đã bị một đôi tay nhỏ bé nắm lấy, thực chặt như sợ cô tránh thoát. Anatos quay đầu lại nhìn xuống, áo choàng che đậy thân mình đã sớm bị thổi bay, giờ đây lộ ra dưới tầm mắt của mọi người, một bé gái có làn da trắng với đôi mắt xanh to tròn, tai nhọn, mái tóc trắng với đuôi tóc màu xanh. Cái tay nhỏ nắm lấy vạt áo Anatos, ánh mắt còn có chút........ủy khuất?================Cp hiện tại: thảo thần. Thể loại: bắt cóc bỏ vô tầng hầm.....