[BH] Chạy Trốn Đến Tận Cùng Thời Gian - IF Tịch Yên
Văn án
Bối Lê, nữ sinh trường Nhất Trung Viễn Thành, là học bá đứng đầu khối, vừa xinh đẹp lại còn giàu có, được các bạn học nhất trí bình chọn làm nữ thần.Nữ thần Bối Lê thuở niên thiếu đơn thuần, bình thường chỉ say mê học tập, đôi khi tự mua vui cho mình, lấy danh nghĩa học hành mà từ chối mọi người theo đuổi, cuộc sống nhỏ cứ thế trôi qua thật tự do tự tại.Cho đến một ngày, ông trời không có mắt bỗng nhiên quẳng Giản Tích đến bên cô, cứ như thể là chuyên để khắc chế cô vậy.Vị trí đứng đầu khối bị cướp mất, nhan sắc tự cho là mỹ miều của cô cũng bị đối phương sánh ngang tài sắc. Điều đáng giận nhất là cái khí chất của "khắc tinh" kia lại còn được bạn cùng lớp bình chọn là vẻ dịu dàng mơ hồ, huyền ảo?Bối Lê tức điên người, trơ mắt nhìn người ta giẫm đạp lên hy vọng và kiêu hãnh của mình.Điều đáng tức hơn cả là người kia không có việc gì cũng thích trêu chọc cô đôi câu, nhìn thấy vẻ mặt tức giận đến mức vô năng của cô sau nụ cười giả lả kia là có thể cười đến vô cùng vui vẻ.Hành vi này quả thực khiến người ta tức sôi máu!Bối Lê đơn phương quyết định: "Bạn học, chúng ta đối đầu!"Kết quả không lâu sau, Bối Lê phát hiện...Giản Tích nhìn bề ngoài thì có siêu xe đưa đón, gia cảnh giàu có, nhưng lại phải tự mình tích cóp tiền sinh hoạt, hóa ra lại đáng thương đến vậy.Khi Giản Tích không giả cười, nụ cười của cô ấy lại đẹp đến thế, thật sự dịu dàng như lời các bạn học nói, không, còn dịu dàng hơn thế nhiều!Tính tình của Giản Tích ôn hòa nhưng lại xa cách mọi người, duy chỉ có đối với riêng cô là chiều chuộng.Chiều chuộng đến mức nào ư? Tóm lại là chiều đến mức Bối Lê có thể làm trời làm đất!Thế là, trái tim thiếu nữ của Bối Lê bắt đầu rung động, phòng tuyến tình yêu vững chắc không thể phá vỡ vốn chỉ dành cho việc học tập bỗng nhiên... sụp đổ.——————Tiểu kịch trường:Giản Tích: Dạy cậu làm bài nhé?
Bối Lê: Không cần. Giản Tích: Cho cậu ăn kẹo nhé?
Bối Lê: Không cần. Giản Tích: Haizz, sao mà khó dỗ thế.
Bối Lê tức giận: Cậu có phải là hết kiên nhẫn rồi không! Giản Tích: Chắc chắn không phải mà, rốt cuộc cậu muốn gì, tớ đều cho cậu hết được không? Bối Lê rầu rĩ nửa ngày, không tiền đồ mà nói: ... Chỉ cần cậu.Bối Lê ghét nhất nụ cười của Giản Tích, ba phần tao nhã, bảy phần xa cách, không thừa nửa điểm chân tình, chói mắt vô cùng.
Sau này, Bối Lê vừa thấy Giản Tích cười liền vô cùng không tiền đồ lén nắm góc áo mình, mặt đỏ bừng, chỉ muốn hôn cô ấy.CP: Công chúa kiêu ngạo khó chiều (thụ) vs Nữ vương tao nhã học thần (công) Thể loại: Song học bá, song hướng yêu thầm. Tóm tắt một câu: Cậu là mối tình đầu thời niên thiếu.Ý nghĩa: Những rung động nhỏ bé, những bối rối tuổi dậy thì, cùng nhau sưởi ấm cho nhau.——————Vì mình vừa đọc vừa beta bộ này nên sẽ có sai sót, mọi người nhớ đóng góp giúp mình
Bối Lê: Không cần. Giản Tích: Cho cậu ăn kẹo nhé?
Bối Lê: Không cần. Giản Tích: Haizz, sao mà khó dỗ thế.
Bối Lê tức giận: Cậu có phải là hết kiên nhẫn rồi không! Giản Tích: Chắc chắn không phải mà, rốt cuộc cậu muốn gì, tớ đều cho cậu hết được không? Bối Lê rầu rĩ nửa ngày, không tiền đồ mà nói: ... Chỉ cần cậu.Bối Lê ghét nhất nụ cười của Giản Tích, ba phần tao nhã, bảy phần xa cách, không thừa nửa điểm chân tình, chói mắt vô cùng.
Sau này, Bối Lê vừa thấy Giản Tích cười liền vô cùng không tiền đồ lén nắm góc áo mình, mặt đỏ bừng, chỉ muốn hôn cô ấy.CP: Công chúa kiêu ngạo khó chiều (thụ) vs Nữ vương tao nhã học thần (công) Thể loại: Song học bá, song hướng yêu thầm. Tóm tắt một câu: Cậu là mối tình đầu thời niên thiếu.Ý nghĩa: Những rung động nhỏ bé, những bối rối tuổi dậy thì, cùng nhau sưởi ấm cho nhau.——————Vì mình vừa đọc vừa beta bộ này nên sẽ có sai sót, mọi người nhớ đóng góp giúp mình