[ Bách Hợp, Thuần Việt,] Mợ Tư Là Vợ Của Tôi..!
Chương 4
Cô xử lý đóng sổ sách đó xong cũng đira ngoài ăn cơm, cô thấy mọi ngườiđều có mặt ở bàn ăn nhưng chacô thì ngày nay lại không có cô lêntiếng hỏi bà hai:" Má cha đâu rồi má" Bà hai đưa chén cơm của con đẹp vừabới đưa cho cô:" Cha bây lên SàiThành vài bữa để giải quyết chútchuyện ở đấy rồi" Cô ba gật đầu xem như là đã nghe bàhai nói, cô đang tập trung ăn cơm thìbà cả lên tiếng hỏi :" Con ba má thấybây về đây cũng được 1 tháng rồi,không có ý định đi đâu chơi sao, cứ ởnhà miết thì buồn lắm"" Con cũng muốn đi Sài Thành chơimà khổ nỗi sổ sách cứ liên tiếpcon không có thời gian đi" Cô ba vừacười vừa nói nhìn bà cả, cô biết bà cảcũng không có tốt lành gì mà hỏi mấychuyện đó, tại bà cả thấy cô quánxuyến trong nhà nhiều quá, nên mớicắt cớ hỏi như thế " Con cứ đi chơi vài ngày đi, còn sổsách thì cứ giao cho thằng hai quảnvài ngày cũng đặng" Bà cả khều khềutay cậu hai ý bảo là tới lúc lên tiếngđược rồi:" Đúng rồi đó em ba, em cứđi chơi đi ở nhà anh quán xuyếnđược hết"Bà ba thấy bà cả và cậu hai kẻ tungngười hứng thì cũng lên tiếng "Chị cảcòn thằng Kiên nữa mà đa, nó cũnglớn rồi nó cũng quản sổ sách giúpông được mà chị"" Má ba ơi, con là con trai trưởng nênngười quản sổ sách và nhà cửa là conchứ không phải thằng tư đâu má" Cậuhai nhíu mày lại nhìn bà ba, dámgiành tài sản với tôi nữa à không códễ ăn với thằng Ân này đâu.Cô ba và bà hai vẫn ngồi ăn bìnhthường như không có chuyện gì xảyra, lâu lâu cô ba còn nhếch mép cười,những hành động đó đã loạt vào mắtcủa nàng ,khiến nàng không tin đâylà cô ba mà nàng đã yêu 7 năm trước,như 2 người khác nhau vậy , cô balúc trước thì luôn dịu dàng, hiền từvới tất cả mọi người, hễ cô thấy ai cãinhau liền chạy đến can ngăn, chứkhông phải như bây giờ mà ngồi cườinhư thế, đó là gia đình của cô mà tạisao cô không ngăn cản vẫn còn bìnhthản ngồi ăn cơm được cơ chứ." Con ba con muốn ai là người quảnsổ sách trong nhà thì con nói đi"bà cảthấy cô vẫn ngồi ăn không nói tiếngnào, bà cả cũng không biết là cô đang suy nghĩ chuyện gì nên bà lên tiếngđể cô cắt ngang dòng suy nghĩ mà trảlời câu hỏi của bà.Cô khi nghe bà cả hỏi thì cũng bìnhtĩnh trả lời: Dạ..theo con thì con sẽchia ra làm 3 phần mỗi người quản lý1 phần má cả thấy được không má"" Em đồng ý với ý kiến của con ba,còn chị thấy sao chị cả"Bà ba cũngđồng tình với cô ba,chia ra như vậythì mạnh ai nấy quản có phải tốt hơnkhông Bà cả cũng gật đầu đồng ý, có lợi nhưthế thì dễ dàng gì mà bà bỏ qua, mớiđầu thì quản một phần sổ sách thôi aibiết được sao này con trai bà quánxuyến luôn nhà cửa thì sao, nên phảinắm bắt cơ hội này chứ đaCơm nước xong xuôi thì ai về phòngnấy, cô ba ở trong phòng cảm thấynóng nực quá chịu không được liềnđi ra sau vườn ngồi hóng mát ăn tráicây mà con Đẹp đã gọt sẵn:" Cô ba ănthử đi cô ba" nó nhìn cô ba bằng ánh mắt mong đợi, nó mong là cô ba sẽ ăn trái cây nó gọt.Cô ba cầm miếng xoài chín từ trên dĩacho vào miệng, cô cảm nhận được vịngọt và mùi thơm của trái xoài đangở trong miệng mình tạo cho cô cảmgiác thích thú ăn một miếng xoài, rồiăn thêm một miếng nữa khiến conĐẹp và thằng Tí đứng kế bên nhìnnhau , xoài của tụi nó ngon lắm saomà cô ba ăn nhiều quá vậy .Cô ba ăn xong lên tiếng hỏi 2 đứa nólà xoài mua ở đâu mà ngon quá vậy,dặn tụi nó mai mốt có mua thì muanhiều một tí chứ mua nhiêu đây côăn hết rồi lấy chi má và mấy cậu ăn " Xoài này con không có mua, con trèolên cây hái cho cô ba đó" Thằng Tínhìn cô ba nhăn nhó, nó thấy cô banóng nực nên nó mới trèo lên câyxoài hái cho cô ăn để giải nhiệt, vậymà cô còn chê ít,chủ yếu là nó hái cho1 mình cô ba thôi, không có ý địnhhái cho những người khác."Nhìn mày có tí xíu mà dám trèo câyhái xoài luôn đa" Cô thấy thằng nhỏnày chừng 9,10 tuổi gì đó thôi mà coibộ nó cũng gan thiệt dám trèo câykhông sợ té hay sao ,cô ba nhìn nó hỏi:" Tí mày bao nhiêu tuổi rồi đa"Thằng Tí nguy hoặc nhìn cô sao tựnhiên hôm nay cô ba của nó lại hỏi tuổi của nó không biết, tuy nó cũnglấy làm lạ mà chủ đã hỏi thì đầy tớcũng phải trả lời:" Dạ năm nay conđược 10 tuổi" " Ừm vậy còn con Đẹp bao tuổi rồi" " Dạ , thưa cô ba năm nay con vừatròn 18 tuổi" " 2 đứa bây từ đây trở đi là người hầucủa tao , sao này ai ăn hiếp tụi bây cứnói với tao một tiếng, nếu mà tụi nólàm dữ quá thì cứ lao vào đánh có chitao chịu trách nhiệm" Cô nhìn 2 đứanó nói, cô biết là 2 đứa nhỏ này nóhiền lắm thường xuyên bị con Mùi ức hiếp mà không dám cãi lại hay mầnchi con Mùi cả,vì con Mùi ỷ có bà balàm chỗ dựa nên nó không nể nang gìai hết, cô cho 2 đứa nó đi theo hầucũng vì không muốn sau này con Mùiức hiếp tụi nó." Cô ba...cho 2 đứa con làm người hầuriêng của cô ba hả" Con Đẹp khôngtin vào những gì tai nó nghe đượcnên nó hỏi cô ba lại lần nữa ." Ừm... nếu đã là người hầu của tao,thì phải hung dữ lên để còn bảo vệbản thân đó nghe, tao sợ khi taokhông có ở đây con Mùi nó lại ứchiếp tụi bây như lúc sáng thì tao cũngkhông biết phải làm sao đó đa" Cô babuổi sáng sáng xuống bếp thì thấycon Mùi đang đứng dạy dỗ tụi nótrong góc bếp mà còn xúc phạm về 2đứa nó nữa chứ, khiến cô ba tứcnóng máu muốn chạy lại chỗ đóquánh cho con Mùi một trận, cũngmai lúc đó Thằng Tèo đứng kế bêncon Mùi thấy cô trong bộ dạng giậndữ nhìn 2 đứa nó,thì cũng bảo conMùi tha cho con Đẹp với thằng Tí đi,bằng không là buổi sáng con Mùi nođòn với cô ba rồi bây giờ nghĩ lại vẫncòn tức nhiều lắm đa." Dạ...nhất định lần sau con không đểcho chị Mùi bắt nạt con với thằng Tínữa đâu" Lần này 2 đứa nó có cô bachống đỡ phía sau rồi, xem ai còn bắtnạt 2 đứa nó nữa, nhất định tụi nókhông làm cho cô ba thất vọng đâu.Từ nhà trên nàng đi xuống bếp địnhnhờ con Đẹp pha giúp nàng ly nướcchanh mà không thấy nó đâu nênnàng nhìn ra phía sau vườn thì thấycô ba, con Đẹp và thằng Tí cũng ở đóphải chăng bọn họ đang nói chuyệnchi mà trong nghiêm túc lắm đa lâulâu cô lại thấy 2 đứa nó còn cười khicô ba nói chuyện nữa, nàng cũng tòmò cô ba nói gì mà 2 đứa nó cườinhiều như thế liền đi ra nghe ngóngthử, nàng còn chưa kịp nghe gì hết đãbị Thằng Tí phát hiện rồi:"Mợ tư rađây kiếm cô ba hả mợ" Nàng cười ngượng ngùng nhìn cô ba,nhưng cô ba nét mặt vẫn vậy vẫnkhông thay đổi gì hết:"À không...mợxuống bếp định nhờ Đẹp pha giúp mợly nước chanh mà không thấy em ấyđâu nên mợ ra đây xem thử thì lạithấy em ấy ở đây đó đa"Sự thật là vậynàng không có nói dối" Đẹp mày vào trong pha nước chanhcho mợ tư đi" Cô thấy nàng muốnuống nước chanh liền bảo con đẹp đivào trong làm cho nàng, cô ba khôngmuốn quan tâm nhiều quá đến sởthích hay ăn uống của nàng nhiềunhư 7 năm trước nhưng cô vẫn nhớlà nàng thích uống và thích ăn nhữnggì và ngược lại, cô biết mỗi khi trờinóng như này thì nàng sẽ pha nướcchanh uống dù cho qua bao nhiêunăm sở thích ấy vẫn không thay đổi,vậy cớ sao chính bản thân nàng lạithay đổi chứ ,cô càng suy nghĩ thì cơngiận dữ của cô càng hiện rõ trên khuôn mặt kiều diễm khiến mặt côđỏ bừng lên cô hiện tại gục đầuxuống nên nàng và thằng Tí đềukhông biết chi cả." Cô ba tại sao ra đây ngồi vậy?" Nàngthấy không thích ngột ngạt quákhông ai nói với ai câu nào, nàng liềnlên tiếng đánh tan không khí ngộtngạt này đi."Trong phòng nóng quá, tôi khôngngủ được đành ra đây ngồi" Cô tưởngra đây mát hơn 1 tí ai dè càng nónghơn, thằng Tí nãy giờ quạt chocô chắc gãy tay luôn rồi mà thôi kệnóng như này cô không chịu được,hình như cô cảm thấy càng quạt càngnóng thì phải, áo cô giờ đây cũng đãướt một mảng ở sau lưng khiến cônhăn nhó trong thật khó coi gì đâu đóđa, thằng Tí thấy cô ba của nó nhưvậy nó đang đứng quạt cho cô màcũng bật cười .Cô ba thấy có người cười thì nhìn xemai mà to gan dám cười cô ba nhà ônghội đồng Vĩnh vậy, nhìn qua nàng thìnàng đang che miệng cười còn quaylại đằng sau thì thằng Tí cũng đangcười,cô thấy nó cười liền nhìn nó nóikhiến thằng nhỏ tắt hẳn nụ cườiluôn:"Mày còn cười nữa tao cắt lưỡimày bây giờ" Cô ba xưa giờ đã nói làsẽ làm không phải là hù dọa đâu, nênnó sợ lắm nhỡ đâu cô ba đem nó racắt lưỡi thật thì sao, sau này chẳngphải nó thành người câm sao khôngdại gì mà chơi với lửa có ngày phỏngtay như chơi thấy nó còn nhỏ vậythôi chứ cũng biết suy nghĩ lắm đa.Nàng nhìn thằng Tí coi bộ thằng nhỏsợ cô ba dữ lắm đó đa, cô ba mới dọanó một chút mà nó đã mếu máo sắpkhóc rồi, nàng càng nhìn thằng Tí thìcàng có cảm tình, mới có mấy tuổiđầu mà đã hiểu chuyện như thế rồi,khiến nàng cảm thấy thương chonhững đứa trẻ như nó từng tuổi nàylà phải đến trường đi học chứ khôngphải ở đợi như này, nàng càng nhìncàng cảm thấy xót xa cho nhữngmảnh đời bất hạnh, cơ cực như thế,nhưng nàng cũng không biết phảilàm sao không lẽ giờ nhờ cô ba giúptụi nó ,cô ba là người học cao hiểurộng chắc chắn sẽ giúp được, nhưngmà cũng không tốt cho lắm cô ba cònphải xem sổ sách quán xuyến nhàcửa hàng ngày ,như vậy cô ba khôngcó thời gian nghỉ ngơi nàng mới nghỉthôi mà xót cô ba lung lắm .To be continued......23:16
20/10/2022
Tác giả: Thùy Linh
20/10/2022
Tác giả: Thùy Linh