[Bách Hợp] [Fanfic] Linh Tinh Lang Tang _ Tử Ngạn.
[SNH48] [Phụng Thiên Thừa Vân] Bar Somewhere _ Tử Ngạn.
•Nhân vật chính: Tưởng Vân (Vân tỷ) x Vương Hiểu Giai (Thiên Thảo).
•Nhân vật phụ diễn: Tùy duyên xuất hiện.
•Thể loại: Bách hợp, H văn.
•Văn án:Khi con mồi đã rơi vào tầm ngắm của kẻ săn mồi liệu phần trăm trốn thoát là bao nhiêu?
Gương mặt và mùi hương chết tiệt này là gì?
"Thiên Thảo! Em là của tôi".
"Aaaaa...Vân...đừng!"....___________________________________________________________Vương Hiểu Giai có chút hối hận khi nhận lời tham gia buổi tiệc sinh nhật của Dương Băng Di. Em ấy là đàn em khóa dưới của cô nhưng lại là hội trưởng câu lạc bộ âm nhạc của khoa mà cô là thành viên trong đó.Tiếng nhạc xập xình phát ra từ dàn loa cỡ đại cùng sự máu lửa của DJ phía trên kết hợp với ánh đèn Led lóa mắt khiến cô có chút choáng.Bình thường Vương Hiểu Giai cô tuyệt nhiên sẽ không đặt chân đến những nơi như thế này. Cô không phải ghét bỏ không khí hỗn loạn của nơi đây, chỉ là cô không thích những nơi đông người như vậy.Kỳ lạ là khách của quán bar này đều là nữ, ngoại trừ bảo vệ của quán là nam ra thì cô còn tưởng đây là nữ nhi quốc thu nhỏ. Vì tò mò mà cô ngại ngùng hỏi thử vị hội trưởng đáng kính kiêm chủ nhân buổi tiệc tối nay thì nhận được đáp án khiến cô muốn ngất."Vương Hiểu Giai, chị thật sự không nghe qua danh của quán bar Somewhere này sao? Đây là quán bar dành cho đồng tính nữ mà. Làm sao có khách nam cho được!", Dương Băng Di hồn nhiên trả lời.Thiên a! Chị biết em "không thẳng" nhưng Dương Băng Di, em có cần thẳng thắn đến vậy không? Tiệc sinh nhật có nhất thiết đến nơi quan tuyên thế này sao? Còn nữa, mấy tỷ muội còn lại biết chứ? Kỳ Tĩnh có biết không?Vương Hiểu Giai nhìn Dương Băng Di với ánh mắt không tin nổi."Nhị Thủy, vậy những người tham gia hôm nay biết chứ? Còn Kỳ Tĩnh có biết không?", Vương Hiểu Giai dè dặt hỏi.Dương Băng Di nhìn biểu tình bối rối của Vương Hiểu Giai không khỏi bật cười. Vui vẻ khoác vai Vương Hiểu Giai nói nhỏ bên tai cô vì tiếng nhạc có chút lớn."Đại tỷ của em, nguyên bàn này có mỗi chị không biết thôi đấy. Với lại tụi em là khách quen của quán bar đó".Nà ní?Vương Hiểu Giai dường như phát hiện ra một lục địa mới, lướt mắt nhìn những gương mặt nổi bật trong câu lạc bộ nói riêng cũng như của khoa nói chung xung quanh mình.Dương Băng Di, Kỳ Tĩnh, Tả Tịnh Viện, Lữ Nhất, Thanh Thanh, Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ, Tống Hân Nhiễm, Đoàn Nghệ Tuyền tính cả cô một bàn 10 người này đều không thẳng??? O.oÀ...ừm..cô không thẳng nhưng cũng không ngờ tỷ muội của cô đều giống mình như vậy. Thế giới đại đồng là đây sao?"Nhị Thủy, à..ừm..vậy mọi người ở đây đều như em sao?", Vương Hiểu Giai ngập ngừng lựa lời hỏi."Hửm? Chị không phải sao?", Dương Băng Di trố mắt nhìn Vương Hiểu Giai bên cạnh mình. Radar của cô nhạy lắm nha. Tuy Vương Hiểu Giai chưa từng nói qua tính hướng nhưng cô biết chị ấy chắc chắn là đồng chí với mình. Bằng không, sao cô lại dám rủ thẳng nữ đến bar đồng tính cho được. Bẻ cong gái thẳng sẽ bị thiên lôi đánh đó!Vương Hiểu Giai bị Dương Băng Di hỏi ngược lại thì nghẹn lời, giả lơ cầm lấy ly rượu của mình uống cạn muốn chuyển dời đi câu chuyện. Vì uống có chút vội nên bị sặc khiến bản thân ho đỏ cả mặt.Dương Băng Di cùng những người khác trên bàn quan tâm hỏi han."Thiên Thảo! Chị có sao không?", Kỳ Tĩnh quan tâm hỏi."A không sao đâu, chị muốn đi vệ sinh một chút. Mấy đứa ở lại chơi đi nhé!", vừa dứt lời Vương Hiểu Giai đã nhanh chóng đi tìm WC. Cô muốn chỉnh lại lớp trang điểm một chút. Cũng tránh cho bản thân bớt ngại ngùng với phát hiện vừa rồi của bản thân.Nghĩ kĩ lại thì cô đã hiểu vì sao mấy thành viên đó trong CLB lại đi theo cặp rồi. Còn như hình với bóng nữa chứ. Riêng Nhiễm Nhiễm với Tiểu Tuyền và Tả Tả hình như có điểm kỳ lạ nhất. Ầy! Tiểu Sài như cô vẫn là không nên nghĩ nữa.Chỉ là Vương Hiểu Giai không ngờ rằng vừa đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào lại đập vào mắt cô cảnh tượng một nữ nhân tóc ngắn một thân sơ mi đen cao gầy đang ôm hôn một tiểu cô nương trong lòng. Tiếng động từ cô phát ra khiến cho hai người nọ có chút giật mình, nhất là tiểu cô nương kia ngại ngùng đến mức ôm chầm lấy người còn lại mà giấu đi gương mặt.Vương Hiểu Giai cũng vì thế mà vô tình ánh mắt giao nhau với nữ nhân cao gầy còn lại."Tiên tử!", trong đầu Vương Hiểu Giai chỉ hiện lên vỏn vẹn hai từ này. Gương mặt thanh tú có phần lãnh đạm, khóe mắt lại ẩn chứa ý vị thâm trường. Thật giống thần tiên đã ăn qua khói lửa nhân gian, tuy cao cao tại thượng nhưng lại mị hoặc liêu nhân.Nếu không phải bắt gặp đối phương làm chuyện đỏ mặt vừa rồi. Vương Hiểu Giai cô thật sự không tưởng tượng được người như vậy sẽ xuất hiện ở một nơi như vầy."Xin..xin lỗi, đã làm phiền!", Vương Hiểu Giai thoát ra khỏi suy nghĩ của bản thân, ngại ngùng nói xin lỗi rồi đóng cửa chạy mất.Nữ nhân cao gầy nhìn thấy cảnh này khóe môi nâng lên một đường cong nho nhỏ. Khẽ đẩy tiểu cô nương còn đang xấu hổ trốn trong ngực ra. Thản nhiên đi đến bên bồn rửa tay, chỉnh trang lại đầu tóc cùng quần áo, cũng sẵn lấy khăn giấy lau đi vết son trên môi do nữ nhân nhỏ tuổi kia để lại khi nảy."Vân...Vân tỷ, chị không vui sao?", nữ nhân thoạt nhìn như nhỏ trắng đáng yêu khẽ níu lấy tay áo người đối diện rụt rè hỏi."Không có, chỉ là tôi chán rồi. Em không cần xuất hiện trước mặt tôi nữa. Còn về viện phí của mẹ và học phí của em, tôi sẽ cho người lo liệu đầy đủ", nói xong Tưởng Vân lạnh lùng rời đi để lại sau lưng tiểu cô nương đang khóc đến hoa lê đái vũ. Tiểu cô nương tuy sớm biết bản thân sẽ có ngày bị vứt bỏ nhưng cô lại thật lòng yêu lấy con người lạnh lùng đó. Nhưng người như chị ta có lẽ sẽ không biết tình yêu là gì. Trong mắt chị ấy, cô hay những cô gái khác chỉ là con mồi tiêu khiển. Tình nguyện sa vào bẫy mà chị ấy giăng sẵn mà thôi.Đúng vậy! Nữ nhân lạnh lùng mang tên Tưởng Vân ấy chính là chủ của quán bar Somewhere này. Ngoài ra, cô còn có thân phận khác là Tưởng tổng của tập đoàn tài chính JY nổi tiếng.Đối với cô tình cảm chỉ đơn giản là một cuộc đổi trác sòng phẳng. Tôi cần thú vui, còn em cần tiền. Thuận mua vừa bán, không ai nợ ai.Quay lại với Vương Hiểu Giai sau khi bị một màn vừa rồi dọa đến ngơ người cũng trở lại bàn. Mọi người chơi thêm một lúc thì ra về, nhưng kỳ lạ đến lúc thanh toán lại nhận được thông báo từ phục vụ là bàn tiệc này đã có người thanh toán giúp. Mọi ánh mắt không hẹn mà gặp nhìn lấy vị phú nhị đại duy nhất trong nhóm Viên Nhất Kỳ mà nhìn. Dương Băng Di còn nghịch ngợm nháy nháy mắt với Viên Nhất Kỳ đùa nói."Ây da! Kỳ Kỳ, không ngờ cậu lại thích người ta như vậy đó. Tiếc là mình có Kỳ Tĩnh rồi, cũng sợ bị Dao Dao đánh chết lắm!"."Giao! Không có, không phải tớ trả. Huhu, Dao Dao đừng hiểu lầm, không phải em", Viên Nhất Kỳ thật muốn đánh chết Dương Băng Di. Đùa gì chứ, dù cho hôm nay là sinh nhật của cậu nhưng tôi cũng đâu có điên mà đi đốt nhà mình như vậy. Viên Nhất Kỳ mặt mếu máo ôm lấy Thẩm Mộng Dao bên cạnh giải thích.Trong khi cả đám đang nhốn nháo không biết vị đại gia hào phóng nào đã bao họ hôm nay thì phục vụ đã lên tiếng giải thích."À bàn này của quý khách là do lão bản của chúng tôi hôm nay mời. Đây là quà cám ơn dành cho khách hàng thân thuộc của quán. Mong mọi người sẽ thường xuyên ủng hộ hơn!", vị phục vụ mỉm cười niềm nở nói.Mọi người nghe xong khẽ gật gù khen ngợi. Bảo sẽ thường xuyên đến đây chơi hơn.Từ trên cao, trong phòng VIP chỉ dành riêng cho lão bản sử dụng. Tưởng Vân đang nhìn ngắm con mồi mới của mình thông qua lớp kính một chiều từ xa. Cuộc đi săn mới lại bắt đầu rồi.
_TBC____________________________________________________Đôi lời của tác giả: Một cái hố mới, mong là đủ siêng để lấp cho xong như cái series "Kế hoạch phục hôn" của Mã Lộc.
•Nhân vật phụ diễn: Tùy duyên xuất hiện.
•Thể loại: Bách hợp, H văn.
•Văn án:Khi con mồi đã rơi vào tầm ngắm của kẻ săn mồi liệu phần trăm trốn thoát là bao nhiêu?
Gương mặt và mùi hương chết tiệt này là gì?
"Thiên Thảo! Em là của tôi".
"Aaaaa...Vân...đừng!"....___________________________________________________________Vương Hiểu Giai có chút hối hận khi nhận lời tham gia buổi tiệc sinh nhật của Dương Băng Di. Em ấy là đàn em khóa dưới của cô nhưng lại là hội trưởng câu lạc bộ âm nhạc của khoa mà cô là thành viên trong đó.Tiếng nhạc xập xình phát ra từ dàn loa cỡ đại cùng sự máu lửa của DJ phía trên kết hợp với ánh đèn Led lóa mắt khiến cô có chút choáng.Bình thường Vương Hiểu Giai cô tuyệt nhiên sẽ không đặt chân đến những nơi như thế này. Cô không phải ghét bỏ không khí hỗn loạn của nơi đây, chỉ là cô không thích những nơi đông người như vậy.Kỳ lạ là khách của quán bar này đều là nữ, ngoại trừ bảo vệ của quán là nam ra thì cô còn tưởng đây là nữ nhi quốc thu nhỏ. Vì tò mò mà cô ngại ngùng hỏi thử vị hội trưởng đáng kính kiêm chủ nhân buổi tiệc tối nay thì nhận được đáp án khiến cô muốn ngất."Vương Hiểu Giai, chị thật sự không nghe qua danh của quán bar Somewhere này sao? Đây là quán bar dành cho đồng tính nữ mà. Làm sao có khách nam cho được!", Dương Băng Di hồn nhiên trả lời.Thiên a! Chị biết em "không thẳng" nhưng Dương Băng Di, em có cần thẳng thắn đến vậy không? Tiệc sinh nhật có nhất thiết đến nơi quan tuyên thế này sao? Còn nữa, mấy tỷ muội còn lại biết chứ? Kỳ Tĩnh có biết không?Vương Hiểu Giai nhìn Dương Băng Di với ánh mắt không tin nổi."Nhị Thủy, vậy những người tham gia hôm nay biết chứ? Còn Kỳ Tĩnh có biết không?", Vương Hiểu Giai dè dặt hỏi.Dương Băng Di nhìn biểu tình bối rối của Vương Hiểu Giai không khỏi bật cười. Vui vẻ khoác vai Vương Hiểu Giai nói nhỏ bên tai cô vì tiếng nhạc có chút lớn."Đại tỷ của em, nguyên bàn này có mỗi chị không biết thôi đấy. Với lại tụi em là khách quen của quán bar đó".Nà ní?Vương Hiểu Giai dường như phát hiện ra một lục địa mới, lướt mắt nhìn những gương mặt nổi bật trong câu lạc bộ nói riêng cũng như của khoa nói chung xung quanh mình.Dương Băng Di, Kỳ Tĩnh, Tả Tịnh Viện, Lữ Nhất, Thanh Thanh, Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ, Tống Hân Nhiễm, Đoàn Nghệ Tuyền tính cả cô một bàn 10 người này đều không thẳng??? O.oÀ...ừm..cô không thẳng nhưng cũng không ngờ tỷ muội của cô đều giống mình như vậy. Thế giới đại đồng là đây sao?"Nhị Thủy, à..ừm..vậy mọi người ở đây đều như em sao?", Vương Hiểu Giai ngập ngừng lựa lời hỏi."Hửm? Chị không phải sao?", Dương Băng Di trố mắt nhìn Vương Hiểu Giai bên cạnh mình. Radar của cô nhạy lắm nha. Tuy Vương Hiểu Giai chưa từng nói qua tính hướng nhưng cô biết chị ấy chắc chắn là đồng chí với mình. Bằng không, sao cô lại dám rủ thẳng nữ đến bar đồng tính cho được. Bẻ cong gái thẳng sẽ bị thiên lôi đánh đó!Vương Hiểu Giai bị Dương Băng Di hỏi ngược lại thì nghẹn lời, giả lơ cầm lấy ly rượu của mình uống cạn muốn chuyển dời đi câu chuyện. Vì uống có chút vội nên bị sặc khiến bản thân ho đỏ cả mặt.Dương Băng Di cùng những người khác trên bàn quan tâm hỏi han."Thiên Thảo! Chị có sao không?", Kỳ Tĩnh quan tâm hỏi."A không sao đâu, chị muốn đi vệ sinh một chút. Mấy đứa ở lại chơi đi nhé!", vừa dứt lời Vương Hiểu Giai đã nhanh chóng đi tìm WC. Cô muốn chỉnh lại lớp trang điểm một chút. Cũng tránh cho bản thân bớt ngại ngùng với phát hiện vừa rồi của bản thân.Nghĩ kĩ lại thì cô đã hiểu vì sao mấy thành viên đó trong CLB lại đi theo cặp rồi. Còn như hình với bóng nữa chứ. Riêng Nhiễm Nhiễm với Tiểu Tuyền và Tả Tả hình như có điểm kỳ lạ nhất. Ầy! Tiểu Sài như cô vẫn là không nên nghĩ nữa.Chỉ là Vương Hiểu Giai không ngờ rằng vừa đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào lại đập vào mắt cô cảnh tượng một nữ nhân tóc ngắn một thân sơ mi đen cao gầy đang ôm hôn một tiểu cô nương trong lòng. Tiếng động từ cô phát ra khiến cho hai người nọ có chút giật mình, nhất là tiểu cô nương kia ngại ngùng đến mức ôm chầm lấy người còn lại mà giấu đi gương mặt.Vương Hiểu Giai cũng vì thế mà vô tình ánh mắt giao nhau với nữ nhân cao gầy còn lại."Tiên tử!", trong đầu Vương Hiểu Giai chỉ hiện lên vỏn vẹn hai từ này. Gương mặt thanh tú có phần lãnh đạm, khóe mắt lại ẩn chứa ý vị thâm trường. Thật giống thần tiên đã ăn qua khói lửa nhân gian, tuy cao cao tại thượng nhưng lại mị hoặc liêu nhân.Nếu không phải bắt gặp đối phương làm chuyện đỏ mặt vừa rồi. Vương Hiểu Giai cô thật sự không tưởng tượng được người như vậy sẽ xuất hiện ở một nơi như vầy."Xin..xin lỗi, đã làm phiền!", Vương Hiểu Giai thoát ra khỏi suy nghĩ của bản thân, ngại ngùng nói xin lỗi rồi đóng cửa chạy mất.Nữ nhân cao gầy nhìn thấy cảnh này khóe môi nâng lên một đường cong nho nhỏ. Khẽ đẩy tiểu cô nương còn đang xấu hổ trốn trong ngực ra. Thản nhiên đi đến bên bồn rửa tay, chỉnh trang lại đầu tóc cùng quần áo, cũng sẵn lấy khăn giấy lau đi vết son trên môi do nữ nhân nhỏ tuổi kia để lại khi nảy."Vân...Vân tỷ, chị không vui sao?", nữ nhân thoạt nhìn như nhỏ trắng đáng yêu khẽ níu lấy tay áo người đối diện rụt rè hỏi."Không có, chỉ là tôi chán rồi. Em không cần xuất hiện trước mặt tôi nữa. Còn về viện phí của mẹ và học phí của em, tôi sẽ cho người lo liệu đầy đủ", nói xong Tưởng Vân lạnh lùng rời đi để lại sau lưng tiểu cô nương đang khóc đến hoa lê đái vũ. Tiểu cô nương tuy sớm biết bản thân sẽ có ngày bị vứt bỏ nhưng cô lại thật lòng yêu lấy con người lạnh lùng đó. Nhưng người như chị ta có lẽ sẽ không biết tình yêu là gì. Trong mắt chị ấy, cô hay những cô gái khác chỉ là con mồi tiêu khiển. Tình nguyện sa vào bẫy mà chị ấy giăng sẵn mà thôi.Đúng vậy! Nữ nhân lạnh lùng mang tên Tưởng Vân ấy chính là chủ của quán bar Somewhere này. Ngoài ra, cô còn có thân phận khác là Tưởng tổng của tập đoàn tài chính JY nổi tiếng.Đối với cô tình cảm chỉ đơn giản là một cuộc đổi trác sòng phẳng. Tôi cần thú vui, còn em cần tiền. Thuận mua vừa bán, không ai nợ ai.Quay lại với Vương Hiểu Giai sau khi bị một màn vừa rồi dọa đến ngơ người cũng trở lại bàn. Mọi người chơi thêm một lúc thì ra về, nhưng kỳ lạ đến lúc thanh toán lại nhận được thông báo từ phục vụ là bàn tiệc này đã có người thanh toán giúp. Mọi ánh mắt không hẹn mà gặp nhìn lấy vị phú nhị đại duy nhất trong nhóm Viên Nhất Kỳ mà nhìn. Dương Băng Di còn nghịch ngợm nháy nháy mắt với Viên Nhất Kỳ đùa nói."Ây da! Kỳ Kỳ, không ngờ cậu lại thích người ta như vậy đó. Tiếc là mình có Kỳ Tĩnh rồi, cũng sợ bị Dao Dao đánh chết lắm!"."Giao! Không có, không phải tớ trả. Huhu, Dao Dao đừng hiểu lầm, không phải em", Viên Nhất Kỳ thật muốn đánh chết Dương Băng Di. Đùa gì chứ, dù cho hôm nay là sinh nhật của cậu nhưng tôi cũng đâu có điên mà đi đốt nhà mình như vậy. Viên Nhất Kỳ mặt mếu máo ôm lấy Thẩm Mộng Dao bên cạnh giải thích.Trong khi cả đám đang nhốn nháo không biết vị đại gia hào phóng nào đã bao họ hôm nay thì phục vụ đã lên tiếng giải thích."À bàn này của quý khách là do lão bản của chúng tôi hôm nay mời. Đây là quà cám ơn dành cho khách hàng thân thuộc của quán. Mong mọi người sẽ thường xuyên ủng hộ hơn!", vị phục vụ mỉm cười niềm nở nói.Mọi người nghe xong khẽ gật gù khen ngợi. Bảo sẽ thường xuyên đến đây chơi hơn.Từ trên cao, trong phòng VIP chỉ dành riêng cho lão bản sử dụng. Tưởng Vân đang nhìn ngắm con mồi mới của mình thông qua lớp kính một chiều từ xa. Cuộc đi săn mới lại bắt đầu rồi.
_TBC____________________________________________________Đôi lời của tác giả: Một cái hố mới, mong là đủ siêng để lấp cho xong như cái series "Kế hoạch phục hôn" của Mã Lộc.