Ảo ảnh chợt lóe - Nhất Trản Dạ Đăng
Chương 39.
Chương 39. Cô không kén ăn, món ăn Hoài Dương ăn rất ngon.Lúc trợ lý Cao gọi điện thoại đến, là Thái Quyển tiếp máy.Khi Thái Quyển tiếp điện thoại thì hơi hốt hoảng: "Chào ngài, phải, tôi họ Thái, trợ lý Cao đúng không?""À, em ấy không mang theo di động, đi ra ngoài tản bộ rồi. Chắc là đang suy nghĩ chuyện kịch bản.""Dùng bữa à? Xin hỏi là trường hợp rất trang trọng sao?""Được, được, tôi sẽ nói cho em ấy biết."Cúp điện thoại xong, Thái Quyển gãi đầu, càng căng thẳng. Rời khỏi thành phố Thân đã hơn hai tháng, anh ấy cũng đã quên chuyện Tiểu Viên cùng Vĩ Trang ký hợp đồng.Chờ đến khi Tiểu Viên về, Thái Quyển nói với cô xong, mặt mũi còn đang còn đang xoắn xuýt: "Làm sao đây, làm sao đây? Anh cũng chẳng mang quần áo gì cho em cả !"Tiểu Viên ngẩn ra một chốc, mới nói: "Có cái gì thì mặc cái đó là được rồi, không phải trợ lý Cao đã nói sao, không phải trường hợp to tát gì.""Kia ai mà biết được, nói cho cùng cũng là dịp mà Vĩ Trang muốn mang em đi." Thái Quyển hít một hơi: "Cô ấy sẽ lấy thân phận gì mang em ra ngoài nha?""Ai nha, anh đã nói hợp đồng kia không ổn mà, cái gì cũng chưa viết, nói cách khác là cái gì cũng có thể?" Mớ tóc xoăn của Thái Quyển đều gãi rối bù.Anh ấy tưởng tượng phong phú rất nhiều tình tiết không nên có."Anh đừng căng thẳng vậy, em cảm thấy...... sẽ không đâu." Tiểu Viên trấn an, cô thật sự cảm thấy Vĩ Trang sẽ không làm chuyện khiến mình quá khó xử, cô chỉ là có loại dự cảm này.Thái Quyển lắc đầu, tỏ vẻ không cách nào tham dự đề tài này, anh ấy đi đến tủ để đồ chọn quần áo thay cô.Chọn tới chọn lui, chọn trúng một chiếc váy lụa dài quá đầu gối của thương hiệu thiết kế ít tiếng tăm, hoa văn ngẫu hứng vẩy trên những khoảng trống được tính toán, khoác một chiếc áo ngắn ghim cài kiểu cung đình màu đen, cổ tay áo phồng phồng viền một vòng ren đen.Giày cũng là hàng thiết kế thương hiệu Hàn Quốc, một đôi giày mũi vuông đế bằng màu trái bơ, mũi giày có đính nơ bướm, làm nổi bật đôi chân thật trắng của cô."Chúng ta không mang trang sức gì cả." Thái Quyển thở dài."Cái kia không được sao?" Cái Tiểu Viên chỉ chính là bông tai CHANEL cổ điển, viên ngọc lưu ly xanh lục được khảm nạm giữa những cánh hoa vàng."Cũng không tồi." Thái Quyển cầm tới, bất đắc dĩ nói: "Nhưng chỉ có một chiếc, chiếc còn lại không biết rớt đâu rồi !""A, thật đáng tiếc, đôi bông này khá đẹp.""Đúng vậy, cái này tuy không đắt, chỉ là khá khó tìm", Hàng thập niên 50-60, thủ công khi đó quá tinh xảo.Thái Quyển mang lên cho cô, tóc cô đã dài ra rất nhiều, nửa bên che khuất vành tai, nửa bên lộ bông tai. Vừa đứng lên, làn váy theo đó rũ ở mắt cá chân, thướt tha duyên dáng, cả người xinh đẹp lộng lẫy.Cô ngồi lên xe tới đón cô, chạy tầm hơn một giờ một chút, tới ngoại ô thành phố Tây.Vừa xuống xe, Tiểu Viên đã bị sự xinh đẹp làm kinh ngạc.Căn biệt thự hai tầng nhỏ ở giữa hồ, sao trời ẩn trong hồ nước, nước trời một màu.Tấm ván gỗ lát thành chiếc cầu nhỏ, quấn quanh lan can là những chiếc đèn nhỏ cùng những bông cúc non, giống như trong truyện cổ tích.Tiểu Viên mỉm cười đi tới cửa biệt thự lúc nào không hay, căn nhà như vậy hóa ra lại là một quán ăn riêng tư.(*)(*) Quán ăn riêng tư: hay còn gọi là quán ăn gia đình, chú trọng về chất lượng món ăn, phong cách đặc biệt, khác với những quán ăn đại chúng, như trong truyện Thực sắc của Ninh Viễn.Có cậu trai trẻ tuổi đẹp trai, nghe nói là con trai chủ quán, dẫn cô đi vòng quanh căn nhà, vòng đến cửa phía sau, có thể nhìn thấy một cây hoa anh đào to đẹp, xum xuê dày đặc từng cụm, lẳng lặng chậm rãi rơi rụng.Vừa tiến vào, Vĩ Trang đã đang chờ cô. Chỉ có một mình cô ấy.Hóa ra chỉ là cùng dùng bữa tối với cô ấy mà thôi.Món các cô ăn là đồ ăn Hoài Dương. Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Viên ăn món Hoài Dương.Bếp trưởng đã đưa lên vài món, những món cơ bản nổi danh đều có. Thịt cua viên, gà Phú Xuân, vịt bát bảo, tôm Bích Loa trắng bóc vỏ, đậu phụ sợi nấu canh gà, còn có một món đầu cá chép bạc tách hầm.(*) thịt cua viên:
https://www.youtube.com/watch?v=Wir_DaCR-ag
Liền mạch lưu loát, nước chảy mây trôi.Cuối cùng ông khẽ ngừng dao, đem đậu phụ thả vào trong nước sạch, hơi khuấy đũa, những sợi đậu phụ kia liền giãn ra, giống như những sợi tơ nhảy múa đang lắc lư trong gợn nước."Oa." Tiểu Viên thầm há hốc.Đầu bếp chuyển chiếc đũa đưa cho cô: "Mời cô."Tiểu Viên tiếp nhận tới, nín thở nhẹ nhàng khều một cái, thế mà khều ra một sợi đậu phụ. Cô lại oa một tiếng, thật là mở rộng tầm mắt, thỏa mãn được lòng hiếu kỳ.Lúc đi là từ cửa sau. Vĩ Trang đi phía trước, Tiểu Viên tụt lại một khoảng một thân người, giữa hai người cũng không nói chuyện.Tiểu Viên phát hiện mình rất khó tìm được đề tài với cô ấy, Tiểu Viên bèn không chủ động nói chuyện nữa, Vĩ Trang hỏi cô cái gì cô lại trả lời ổn thỏa, cảm thấy lặng lẽ cũng rất tốt.Đi ra cửa, ngang qua dưới cây hoa anh đào thì tiếng Vĩ Trang truyền đến: "Ngày mai phải đóng phim sao?"Đèn dưới mái hiên biệt thự chiếu lại, ánh sáng thưa thớt, mạ một tầng ánh sáng ấm áp lên những cánh hoa anh đào lẳng lặng rơi xuống, có vài cái nhẹ nhàng rơi trên mặt, trên tóc Tiểu Viên. Trái tim cô khẽ nhảy, phảng phất như cổ cũng bị những cánh hoa non mềm gãi qua."Phải, còn có rất nhiều cảnh diễn, ngày mai còn là buổi fan ghé thăm đoàn phim."Thật ra thì không có "rất nhiều", đạo diễn còn để cô tiếp tục nghĩ về cách diễn phim, nếu có cũng là vài đoạn cắt cảnh mà thôi. Fan thăm đoàn cũng là thăm nữ chính nam chính kia, hai vị kia mới đảm đương lưu lượng (thu hút fan, sự chú ý).Giày cao gót của Vĩ Trang giẫm lên cầu gỗ, phát ra tiếng vang rất nhỏ, cô ấy nhàn nhạt "ừ" một tiếng.Tiểu Viên thầm liếc Vĩ Trang một cái, mang theo chút chột dạ 'ăn của người phải nhún nhường khép nép'.Cô ấy tức giận rồi sao?---------Truyện chỉ được đăng duy nhất tại wattpad (link: https://www.wattpad.com/story/293242574)Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài wattpad, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.