All x Bạch Dương [ Đoản ]
[Thiên Bình x Bạch Dương] Hợp đồng ( chap 1 - Girllove )
Bạch Dương kéo vạt áo cũ kỹ, đôi mắt đượm buồn lặng nhìn bảng hiệu quán bar rực rỡ ánh đèn. Hôm nay là ngày đầu tiên em bước chân vào con đường này—trở thành một "gái bao". Túng thiếu, nợ nần, một thân một mình, em không còn lựa chọn nào khác.Hít sâu một hơi, Bạch Dương mạnh dạn bước vào quán. Không khí xa hoa khiến em có chút lúng túng, mỗi người ở đây đều khoác lên mình vẻ giàu có, phong cách đầy quyền lực. Em cắn nhẹ môi, bước chậm rãi giữa những bàn tiệc, cố gắng tìm kiếm "khách" đầu tiên của mình.Bất chợt—
Bộp!Một cú va chạm nhẹ khiến cả hai người khựng lại. Bạch Dương giật mình lùi ra sau, nhưng đã muộn, ly rượu vang đỏ trên tay người phụ nữ trước mặt đổ ào lên váy em.Rượu chảy xuống, thấm vào lớp vải mỏng, lạnh buốt da thịt. Em sững sờ, cảm nhận từng ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía mình. Một cô gái bao ngày đầu tiên đi làm mà đã làm hỏng bầu không khí của người giàu có, còn có thể mong được gì nữa đây?Bạch Dương vội cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ đầy áy náy:- Xin lỗi... Tôi không cố ý...Em định quay đi thật nhanh, nhưng bàn tay thon dài kia lại nắm lấy cổ tay em giữ chặt mà kéo lại.- Là tôi đi vội nên mới đụng vào cô trước. Tôi xin lỗi mới đúng.Giọng nói trầm nhẹ, dịu dàng nhưng có chút xa cách. Người phụ nữ đối diện nở một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt sâu lắng như ẩn giấu điều gì đó.Bạch Dương ngẩng lên, vừa kịp nhìn thấy đôi mắt đối phương. Cô ta rất đẹp, đường nét khuôn mặt thanh thoát, khí chất cao quý, từng động tác đều toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.- Để tôi giúp cô làm sạch, đi theo tôi.Không đợi Bạch Dương kịp phản ứng, người phụ nữ đã nhẹ nhàng kéo em vào một căn phòng VIP gần đó. Cửa khép lại sau lưng, ánh đèn ấm áp trong phòng khiến không gian trở nên tĩnh lặng hơn.Nhưng khoảnh khắc Bạch Dương nhìn rõ người đối diện, tim em như ngừng đập. Người phụ nữ trước mặt không ai khác...Là Thiên Bình.Người yêu cũ mà em từng yêu hết lòng, hết mực, dốc hết tiền bạc vì cô ta... để rồi nhận lại chỉ là một sự phản bội đầy tàn nhẫn.Bàn tay nhỏ siết chặt vạt váy, trái tim run lên từng nhịp. Quá khứ đau đớn chợt ùa về, như những nhát dao cứa sâu vào lòng.
Sao lại là cô ta?
Sao lại trớ trêu thế này?---Không khí trong căn phòng VIP như ngưng lại. Bạch Dương bối rối đến mức không biết làm gì, chỉ có trái tim là đang đập loạn xạ trong lồng ngực.
Em không ngờ lại gặp lại Thiên Bình theo cách này. Một người từng làm em đau khổ đến mức phải trốn chạy, giờ đây lại xuất hiện, ngay lúc em đang đứng trên ranh giới thấp kém nhất cuộc đời mình.Bạch Dương hít sâu, cố trấn tĩnh bản thân. Em không thể để bản thân rơi vào vòng xoáy của người phụ nữ này thêm lần nào nữa.
Vội đứng dậy, em cúi đầu nhẹ:- Xin lỗi, tôi còn có việc, tôi đi trước.Nhưng bàn tay kia lại một lần nữa kéo em lại.- Em trốn đủ chưa...?Giọng nói trầm nhẹ nhưng đủ sức khiến toàn thân Bạch Dương đông cứng lại. Em cắn nhẹ môi, cố nặn ra một nụ cười bình thản:- Cô nói gì thế...? Trốn... trốn gì cơ...?Cố tình giả vờ như không hiểu, em nghĩ có lẽ sẽ khiến Thiên Bình buông tha. Nhưng không ngờ, người phụ nữ ấy cũng chậm rãi đứng dậy, tiến gần hơn, vòng tay ôm lấy eo em từ phía sau.
Bạch Dương giật mình, toàn thân căng cứng. Hơi thở ấm áp của Thiên Bình phả nhẹ vào cổ em, khiến da thịt em run rẩy không kiểm soát.- Vẫn thơm như ngày nào...Thiên Bình khẽ cười, giọng nói pha chút hoài niệm lẫn tiếc nuối. Bạch Dương cắn môi, muốn vùng ra nhưng lại bị vòng tay kia siết chặt hơn, em bị ép quay lại đối diện với Thiên Bình.- Ngày xưa... đúng là tôi sai. Tôi giàu nhưng vẫn lừa gạt em, đó là lỗi của tôi. Nhưng... người sai nhiều hơn là em.Bạch Dương cứng người, đôi mắt mở lớn đầy kinh ngạc.- Em mới là người tự mình rời đi mà không có một lời chia tay nào cả. Có biết suốt mấy năm qua, tôi tìm em mệt lắm không...?Cổ họng Bạch Dương nghẹn lại.
Thiên Bình tìm em..? Suốt mấy năm qua...? Em không dám tin. Nhưng giây tiếp theo, lời nói kia càng khiến em hoảng loạn hơn.- Giờ tìm được em rồi, tôi muốn bù đắp cho em.Bạch Dương đỏ mặt, hoảng hốt muốn đẩy Thiên Bình ra, nhưng chưa kịp làm gì thì vòng tay kia càng siết chặt hơn.- Tôi hỏi thì em trả lời đi, đừng có trốn tránh.Giọng nói trầm thấp lướt qua bên tai, mang theo chút bất mãn và áp lực đầy nguy hiểm. Bạch Dương cắn môi, không dám nói gì.Bỗng, Thiên Bình ghé sát tai em, hơi thở nóng rực phả vào vành tai mẫn cảm, chậm rãi cất giọng:- Em khốn khổ quá mà phải đi làm gái bao cơ à...?Trái tim của Bạch Dương như ngừng đập khi nghe lời nói này...- Tình cờ ghê... Tôi cũng đang kiếm gái bao đây.Bạch Dương mở to mắt, toàn thân em cứng đờ. Em chưa kịp phản ứng, chưa kịp mở miệng từ chối thì cằm đã bị một lực mạnh kéo cao lên nhìn trực tiếp vào người đối diện.Lời từ chối chưa kịp bật ra thì đôi môi kia đã phủ xuống.Thiên Bình hôn em.Không hề dịu dàng, không hề cho em một giây trốn tránh.Đầu lưỡi mềm mại mạnh bạo xâm nhập, quấn lấy em không chút chần chừ, hệt như người phụ nữ này đã kìm nén suốt bao nhiêu năm, giờ đây chỉ muốn hung hăng chiếm đoạt lấy em.- Ưm...Bạch Dương khẽ rên một tiếng, bàn tay nhỏ bé chống lên vai Thiên Bình, định đẩy ra, nhưng sức lực của em vốn chẳng là gì so với người phụ nữ này.Bàn tay hư hỏng kia đã lướt xuống eo em, rồi lại chậm rãi mơn trớn trên lưng, kéo sát em vào cơ thể nóng rực của mình.- Ưm... Thiên Bình...Em bị hôn đến mức nước bọt ứa ra, nơi khóe môi có một sợi bạc mờ ám kéo dài.Bạch Dương đỏ bừng mặt, thở dốc trong vòng tay Thiên Bình.Mãi đến khi em sắp không thở nổi nữa, Thiên Bình mới chịu buông tha.Người phụ nữ ấy hơi tách ra, nhưng vẫn giữ chặt eo em đầu lưỡi khẽ liếm môi em như đang thưởng thức dư vị của nụ hôn vừa rồi.- Ngọt thật...Thiên Bình cười khẽ, ánh mắt trầm đục đầy chiếm hữu.- Em vẫn ngon như ngày nào.Bạch Dương run lên, cúi đầu, hai tay siết chặt mép váy, cố gắng giữ bình tĩnh.- Chị... đừng giỡn nữa.- Giỡn?Thiên Bình nhướn mày, bàn tay lại một lần nữa trượt lên eo em, rồi bất ngờ bóp nhẹ.- Á...Bạch Dương giật bắn, trừng mắt nhìn Thiên Bình, nhưng đổi lại chỉ là nụ cười đầy khiêu khích của người phụ nữ ấy.- Em nghĩ tôi đang giỡn à?- …Bạch Dương im lặng, cắn môi, không dám nhìn thẳng vào mắt Thiên Bình nữa. Em biết, người phụ nữ này rất nguy hiểm, và em biết, nếu như còn tiếp tục ở đây, em sẽ không thể thoát khỏi vòng tay của Thiên Bình.- Bạch Dương.
- Em nợ tôi một câu trả lời.hiên Bình khẽ nâng cằm em lên, ép em nhìn thẳng vào mắt mình.- Tôi đang kiếm gái bao đây. Em có muốn thử làm sugar baby của tôi không?Thiên Bình không vội vàng buông tay, vẫn siết chặt eo Bạch Dương trong lòng. Cô không muốn dừng lại đâu, mà cứ thế giỡn giỡn với cơ thể mềm mại của Bạch Dương. Lúc thì hôn nhẹ lên cổ, lúc lại để môi mình lướt qua tai, khiến Bạch Dương khó thở vì sự gần gũi quá mức.- Aah...chị... chị đừng giỡn nữa... em xin chị mà...Bạch Dương thở dốc, tay bám vào áo Thiên Bình như muốn đẩy ra, nhưng chẳng thể nào thoát khỏi bàn tay kiên quyết của người phụ nữ ấy.- Tôi mà không giỡn thì làm sao em biết được mình muốn gì...Thiên Bình thầm thì, đôi mắt cô ta bỗng sáng lên đầy dục vọng. Rồi không chần chừ, cô nâng Bạch Dương lên trong vòng tay, bế cô vào giường của phòng VIP.Bạch Dương suýt nữa thì quên mất mình đang ở đâu, khi cơ thể của em đã được đặt xuống giường mềm mại. Cả người Thiên Bình phủ lên, hôn ngấu nghiến trên môi Bạch Dương, tay thì không ngừng khám phá những đường cong hoàn hảo mà cô yêu thích.- Em sẽ là của tôi. Tôi chỉ muốn em phải đồng ý mà thôi...Bạch Dương yếu ớt chống lại, cố gắng lách khỏi đôi tay của Thiên Bình. Em biết, chỉ cần mình đồng ý, mọi chuyện sẽ không còn như trước nữa.Cuối cùng, không còn cách nào khác, Bạch Dương mở miệng.- Em... em đồng ý...Chỉ cần nghe câu nói ấy từ môi Bạch Dương, Thiên Bình đã cười thật tươi, nụ cười mang theo sự chiến thắng.- Chính miệng em nói đấy nhé, cưng.Nhưng rồi, trong tích tắc, Thiên Bình bất ngờ rút ra từ túi xách một chiếc điện thoại.Cái này... cái này là gì?Bạch Dương giật mình, nhìn vào chiếc điện thoại với sự hoang mang. Thiên Bình chỉ đơn giản nhấn nút, và tiếng ghi âm vang lên.- "Em đồng ý làm sugar baby của Thiên Bình..."Bạch Dương cứng đờ, không dám tin vào những gì mình vừa nghe. Thiên Bình cười khẩy, xòe bàn tay ra trước mặt em.- Bây giờ em chỉ còn một việc cần làm thôi...Bạch Dương chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì Thiên Bình lại lôi ra một bản hợp đồng.- Đây là bản hợp đồng em phải ký. Em không còn sự lựa chọn nào khác đâu, cưng ạ.Bạch Dương không dám nhìn vào chữ ký trên đó, chỉ thấy có một chữ in hoa lớn giữa trang giấy: SUGAR BABY. Em không biết điều khoản ra sao, nhưng dường như đã quá muộn.Thiên Bình đặt bút vào tay em, rồi nhẹ nhàng lướt tay qua mái tóc Bạch Dương, vỗ về em như một con mèo con.- Em... phải ký...Bạch Dương không còn sức lực để phản kháng, tay run rẩy ký tên vào bản hợp đồng, không còn lựa chọn nào khác.Bạch Dương vừa ký xong bản hợp đồng, cảm giác như có cái gì đó nặng trĩu trong lòng. Thiên Bình thản nhiên cất bản hợp đồng vào trong túi xách, rồi lại mỉm cười với em.- Được rồi, cưng, từ giờ em là Sugar Baby của tôi rồi đấy.Bạch Dương ngẩng đầu, mắt hơi lúng túng, môi mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng không thể thốt lên được. Thiên Bình vẫn ngồi đó, đôi mắt đầy tự tin, ánh mắt như đã tính trước mọi thứ.- Cưng ơi, giờ tôi muốn nghe miệng em gọi tôi là mommy đấy.Bạch Dương đỏ mặt, đầu cúi xuống, lưỡng lự không biết phải làm sao. Nhưng Thiên Bình không chịu buông tha cho em, cô ta nở nụ cười nhẹ rồi lên tiếng:- Em ký hợp đồng rồi nhé. Trong hợp đồng ghi rất rõ, tôi nói gì em phải nghe, tôi muốn gì em phải chiều. Không tuân thủ hợp đồng, em phải đền 50 triệu, có biết không?Câu nói ấy khiến Bạch Dương hoảng hốt, em chưa bao giờ thấy mình trong tình huống như vậy. 50 triệu... đâu phải chuyện đùa.Cả người em run lên, cuối cùng chỉ biết thở dài rồi ngập ngừng.- Mommy...Thiên Bình nghe thấy tiếng gọi đó, khuôn mặt cô ta bừng lên sự hài lòng. Bạch Dương chỉ biết cắn môi, không dám nhìn vào mắt cô. Thiên Bình vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm Bạch Dương lên rồi cúi xuống, áp đôi môi mình lên trán em.- Cưng ngoan lắm... Giờ thì tôi có quyền được làm tất cả những gì mình muốn rồi.Cô từ từ đè Bạch Dương xuống giường, thân hình cô phủ lên cơ thể Bạch Dương, như thể không muốn rời ra. Thiên Bình dịu dàng thì thầm vào tai em:- Đêm nay, cưng sẽ thuộc về tôi, chỉ có tôi thôi...
Bộp!Một cú va chạm nhẹ khiến cả hai người khựng lại. Bạch Dương giật mình lùi ra sau, nhưng đã muộn, ly rượu vang đỏ trên tay người phụ nữ trước mặt đổ ào lên váy em.Rượu chảy xuống, thấm vào lớp vải mỏng, lạnh buốt da thịt. Em sững sờ, cảm nhận từng ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía mình. Một cô gái bao ngày đầu tiên đi làm mà đã làm hỏng bầu không khí của người giàu có, còn có thể mong được gì nữa đây?Bạch Dương vội cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ đầy áy náy:- Xin lỗi... Tôi không cố ý...Em định quay đi thật nhanh, nhưng bàn tay thon dài kia lại nắm lấy cổ tay em giữ chặt mà kéo lại.- Là tôi đi vội nên mới đụng vào cô trước. Tôi xin lỗi mới đúng.Giọng nói trầm nhẹ, dịu dàng nhưng có chút xa cách. Người phụ nữ đối diện nở một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt sâu lắng như ẩn giấu điều gì đó.Bạch Dương ngẩng lên, vừa kịp nhìn thấy đôi mắt đối phương. Cô ta rất đẹp, đường nét khuôn mặt thanh thoát, khí chất cao quý, từng động tác đều toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.- Để tôi giúp cô làm sạch, đi theo tôi.Không đợi Bạch Dương kịp phản ứng, người phụ nữ đã nhẹ nhàng kéo em vào một căn phòng VIP gần đó. Cửa khép lại sau lưng, ánh đèn ấm áp trong phòng khiến không gian trở nên tĩnh lặng hơn.Nhưng khoảnh khắc Bạch Dương nhìn rõ người đối diện, tim em như ngừng đập. Người phụ nữ trước mặt không ai khác...Là Thiên Bình.Người yêu cũ mà em từng yêu hết lòng, hết mực, dốc hết tiền bạc vì cô ta... để rồi nhận lại chỉ là một sự phản bội đầy tàn nhẫn.Bàn tay nhỏ siết chặt vạt váy, trái tim run lên từng nhịp. Quá khứ đau đớn chợt ùa về, như những nhát dao cứa sâu vào lòng.
Sao lại là cô ta?
Sao lại trớ trêu thế này?---Không khí trong căn phòng VIP như ngưng lại. Bạch Dương bối rối đến mức không biết làm gì, chỉ có trái tim là đang đập loạn xạ trong lồng ngực.
Em không ngờ lại gặp lại Thiên Bình theo cách này. Một người từng làm em đau khổ đến mức phải trốn chạy, giờ đây lại xuất hiện, ngay lúc em đang đứng trên ranh giới thấp kém nhất cuộc đời mình.Bạch Dương hít sâu, cố trấn tĩnh bản thân. Em không thể để bản thân rơi vào vòng xoáy của người phụ nữ này thêm lần nào nữa.
Vội đứng dậy, em cúi đầu nhẹ:- Xin lỗi, tôi còn có việc, tôi đi trước.Nhưng bàn tay kia lại một lần nữa kéo em lại.- Em trốn đủ chưa...?Giọng nói trầm nhẹ nhưng đủ sức khiến toàn thân Bạch Dương đông cứng lại. Em cắn nhẹ môi, cố nặn ra một nụ cười bình thản:- Cô nói gì thế...? Trốn... trốn gì cơ...?Cố tình giả vờ như không hiểu, em nghĩ có lẽ sẽ khiến Thiên Bình buông tha. Nhưng không ngờ, người phụ nữ ấy cũng chậm rãi đứng dậy, tiến gần hơn, vòng tay ôm lấy eo em từ phía sau.
Bạch Dương giật mình, toàn thân căng cứng. Hơi thở ấm áp của Thiên Bình phả nhẹ vào cổ em, khiến da thịt em run rẩy không kiểm soát.- Vẫn thơm như ngày nào...Thiên Bình khẽ cười, giọng nói pha chút hoài niệm lẫn tiếc nuối. Bạch Dương cắn môi, muốn vùng ra nhưng lại bị vòng tay kia siết chặt hơn, em bị ép quay lại đối diện với Thiên Bình.- Ngày xưa... đúng là tôi sai. Tôi giàu nhưng vẫn lừa gạt em, đó là lỗi của tôi. Nhưng... người sai nhiều hơn là em.Bạch Dương cứng người, đôi mắt mở lớn đầy kinh ngạc.- Em mới là người tự mình rời đi mà không có một lời chia tay nào cả. Có biết suốt mấy năm qua, tôi tìm em mệt lắm không...?Cổ họng Bạch Dương nghẹn lại.
Thiên Bình tìm em..? Suốt mấy năm qua...? Em không dám tin. Nhưng giây tiếp theo, lời nói kia càng khiến em hoảng loạn hơn.- Giờ tìm được em rồi, tôi muốn bù đắp cho em.Bạch Dương đỏ mặt, hoảng hốt muốn đẩy Thiên Bình ra, nhưng chưa kịp làm gì thì vòng tay kia càng siết chặt hơn.- Tôi hỏi thì em trả lời đi, đừng có trốn tránh.Giọng nói trầm thấp lướt qua bên tai, mang theo chút bất mãn và áp lực đầy nguy hiểm. Bạch Dương cắn môi, không dám nói gì.Bỗng, Thiên Bình ghé sát tai em, hơi thở nóng rực phả vào vành tai mẫn cảm, chậm rãi cất giọng:- Em khốn khổ quá mà phải đi làm gái bao cơ à...?Trái tim của Bạch Dương như ngừng đập khi nghe lời nói này...- Tình cờ ghê... Tôi cũng đang kiếm gái bao đây.Bạch Dương mở to mắt, toàn thân em cứng đờ. Em chưa kịp phản ứng, chưa kịp mở miệng từ chối thì cằm đã bị một lực mạnh kéo cao lên nhìn trực tiếp vào người đối diện.Lời từ chối chưa kịp bật ra thì đôi môi kia đã phủ xuống.Thiên Bình hôn em.Không hề dịu dàng, không hề cho em một giây trốn tránh.Đầu lưỡi mềm mại mạnh bạo xâm nhập, quấn lấy em không chút chần chừ, hệt như người phụ nữ này đã kìm nén suốt bao nhiêu năm, giờ đây chỉ muốn hung hăng chiếm đoạt lấy em.- Ưm...Bạch Dương khẽ rên một tiếng, bàn tay nhỏ bé chống lên vai Thiên Bình, định đẩy ra, nhưng sức lực của em vốn chẳng là gì so với người phụ nữ này.Bàn tay hư hỏng kia đã lướt xuống eo em, rồi lại chậm rãi mơn trớn trên lưng, kéo sát em vào cơ thể nóng rực của mình.- Ưm... Thiên Bình...Em bị hôn đến mức nước bọt ứa ra, nơi khóe môi có một sợi bạc mờ ám kéo dài.Bạch Dương đỏ bừng mặt, thở dốc trong vòng tay Thiên Bình.Mãi đến khi em sắp không thở nổi nữa, Thiên Bình mới chịu buông tha.Người phụ nữ ấy hơi tách ra, nhưng vẫn giữ chặt eo em đầu lưỡi khẽ liếm môi em như đang thưởng thức dư vị của nụ hôn vừa rồi.- Ngọt thật...Thiên Bình cười khẽ, ánh mắt trầm đục đầy chiếm hữu.- Em vẫn ngon như ngày nào.Bạch Dương run lên, cúi đầu, hai tay siết chặt mép váy, cố gắng giữ bình tĩnh.- Chị... đừng giỡn nữa.- Giỡn?Thiên Bình nhướn mày, bàn tay lại một lần nữa trượt lên eo em, rồi bất ngờ bóp nhẹ.- Á...Bạch Dương giật bắn, trừng mắt nhìn Thiên Bình, nhưng đổi lại chỉ là nụ cười đầy khiêu khích của người phụ nữ ấy.- Em nghĩ tôi đang giỡn à?- …Bạch Dương im lặng, cắn môi, không dám nhìn thẳng vào mắt Thiên Bình nữa. Em biết, người phụ nữ này rất nguy hiểm, và em biết, nếu như còn tiếp tục ở đây, em sẽ không thể thoát khỏi vòng tay của Thiên Bình.- Bạch Dương.
- Em nợ tôi một câu trả lời.hiên Bình khẽ nâng cằm em lên, ép em nhìn thẳng vào mắt mình.- Tôi đang kiếm gái bao đây. Em có muốn thử làm sugar baby của tôi không?Thiên Bình không vội vàng buông tay, vẫn siết chặt eo Bạch Dương trong lòng. Cô không muốn dừng lại đâu, mà cứ thế giỡn giỡn với cơ thể mềm mại của Bạch Dương. Lúc thì hôn nhẹ lên cổ, lúc lại để môi mình lướt qua tai, khiến Bạch Dương khó thở vì sự gần gũi quá mức.- Aah...chị... chị đừng giỡn nữa... em xin chị mà...Bạch Dương thở dốc, tay bám vào áo Thiên Bình như muốn đẩy ra, nhưng chẳng thể nào thoát khỏi bàn tay kiên quyết của người phụ nữ ấy.- Tôi mà không giỡn thì làm sao em biết được mình muốn gì...Thiên Bình thầm thì, đôi mắt cô ta bỗng sáng lên đầy dục vọng. Rồi không chần chừ, cô nâng Bạch Dương lên trong vòng tay, bế cô vào giường của phòng VIP.Bạch Dương suýt nữa thì quên mất mình đang ở đâu, khi cơ thể của em đã được đặt xuống giường mềm mại. Cả người Thiên Bình phủ lên, hôn ngấu nghiến trên môi Bạch Dương, tay thì không ngừng khám phá những đường cong hoàn hảo mà cô yêu thích.- Em sẽ là của tôi. Tôi chỉ muốn em phải đồng ý mà thôi...Bạch Dương yếu ớt chống lại, cố gắng lách khỏi đôi tay của Thiên Bình. Em biết, chỉ cần mình đồng ý, mọi chuyện sẽ không còn như trước nữa.Cuối cùng, không còn cách nào khác, Bạch Dương mở miệng.- Em... em đồng ý...Chỉ cần nghe câu nói ấy từ môi Bạch Dương, Thiên Bình đã cười thật tươi, nụ cười mang theo sự chiến thắng.- Chính miệng em nói đấy nhé, cưng.Nhưng rồi, trong tích tắc, Thiên Bình bất ngờ rút ra từ túi xách một chiếc điện thoại.Cái này... cái này là gì?Bạch Dương giật mình, nhìn vào chiếc điện thoại với sự hoang mang. Thiên Bình chỉ đơn giản nhấn nút, và tiếng ghi âm vang lên.- "Em đồng ý làm sugar baby của Thiên Bình..."Bạch Dương cứng đờ, không dám tin vào những gì mình vừa nghe. Thiên Bình cười khẩy, xòe bàn tay ra trước mặt em.- Bây giờ em chỉ còn một việc cần làm thôi...Bạch Dương chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì Thiên Bình lại lôi ra một bản hợp đồng.- Đây là bản hợp đồng em phải ký. Em không còn sự lựa chọn nào khác đâu, cưng ạ.Bạch Dương không dám nhìn vào chữ ký trên đó, chỉ thấy có một chữ in hoa lớn giữa trang giấy: SUGAR BABY. Em không biết điều khoản ra sao, nhưng dường như đã quá muộn.Thiên Bình đặt bút vào tay em, rồi nhẹ nhàng lướt tay qua mái tóc Bạch Dương, vỗ về em như một con mèo con.- Em... phải ký...Bạch Dương không còn sức lực để phản kháng, tay run rẩy ký tên vào bản hợp đồng, không còn lựa chọn nào khác.Bạch Dương vừa ký xong bản hợp đồng, cảm giác như có cái gì đó nặng trĩu trong lòng. Thiên Bình thản nhiên cất bản hợp đồng vào trong túi xách, rồi lại mỉm cười với em.- Được rồi, cưng, từ giờ em là Sugar Baby của tôi rồi đấy.Bạch Dương ngẩng đầu, mắt hơi lúng túng, môi mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng không thể thốt lên được. Thiên Bình vẫn ngồi đó, đôi mắt đầy tự tin, ánh mắt như đã tính trước mọi thứ.- Cưng ơi, giờ tôi muốn nghe miệng em gọi tôi là mommy đấy.Bạch Dương đỏ mặt, đầu cúi xuống, lưỡng lự không biết phải làm sao. Nhưng Thiên Bình không chịu buông tha cho em, cô ta nở nụ cười nhẹ rồi lên tiếng:- Em ký hợp đồng rồi nhé. Trong hợp đồng ghi rất rõ, tôi nói gì em phải nghe, tôi muốn gì em phải chiều. Không tuân thủ hợp đồng, em phải đền 50 triệu, có biết không?Câu nói ấy khiến Bạch Dương hoảng hốt, em chưa bao giờ thấy mình trong tình huống như vậy. 50 triệu... đâu phải chuyện đùa.Cả người em run lên, cuối cùng chỉ biết thở dài rồi ngập ngừng.- Mommy...Thiên Bình nghe thấy tiếng gọi đó, khuôn mặt cô ta bừng lên sự hài lòng. Bạch Dương chỉ biết cắn môi, không dám nhìn vào mắt cô. Thiên Bình vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm Bạch Dương lên rồi cúi xuống, áp đôi môi mình lên trán em.- Cưng ngoan lắm... Giờ thì tôi có quyền được làm tất cả những gì mình muốn rồi.Cô từ từ đè Bạch Dương xuống giường, thân hình cô phủ lên cơ thể Bạch Dương, như thể không muốn rời ra. Thiên Bình dịu dàng thì thầm vào tai em:- Đêm nay, cưng sẽ thuộc về tôi, chỉ có tôi thôi...