[ALL CHAENG] - Short Stories About Chaeng
(JENLICECHAENG) - ĐÃ TỪNG HẾT LÒNG YÊU CHỊ (1)
" Đều là chuyện của quá khứ rồi "
_________________________________Trên đường đến Liên hoan phim, chị quản lý Min thông Chị ấy đốt điếu thuốc, cảm xúc lo lắng không thể kìm xuống được, "Đây là tài nguyên thứ mấy trong năm nay của em bị cắt đứt rồi? Từ nữ chính phim mới của đạo diễn Lee, hợp đồng gameshow quảng cáo nổi tiếng, đến giờ là quyền phát ngôn cho thương hiệu thời trang cao cấp quan trọng nhất trên người em, cũng đã bị Jia đoạt mất. Em đã chuẩn bị cho vai nữ chính phim mới của đạo diễn Lee cả nửa năm trời, vì nó mà lịch trình làm việc trống nửa năm, tăng được hai mươi cân lại giảm, sắp quay rồi lại thay người."Mấy quyền phát ngôn này đều chẳng là gì, chỉ có vai diễn trong phim đó là tôi không thể quên đi được.Tôi rút điếu thuốc ra khỏi ngón tay chị Min, mắt cay cay, tôi nhẹ giọng nhắc chị: "Chị Min. Hết cách rồi."Hết cách rồi.Bởi vì đằng sau Jia là LaLisa Manobal - người thừa kế tập đoàn La thị, các sản nghiệp giải trí trong nước, La thị đều có nhiều cổ phần.Đến cả công ty của bọn tôi cũng không ngoại lệ.Jia là bạn gái duy nhất mà Lisa công khai trên mạng, mới vào giới một năm mà đã có mặt trong phim của các đạo diễn nổi tiếng, lần này tôi và cô ấy cùng được đề cử giải thưởng vai nữ chính xuất sắc nhất ở buổi Liên hoan phim. Lisa muốn nâng lên người lên, nhất định sẽ đưa mọi thứ tốt nhất đến trước mặt cô ấy.Chỉ là đúng lúc tôi lại cản đường mà thôi.Chị Min nhìn tôi một chút, "Nếu là lần này em lại để Jia giành, kiểu gì cũng bị chế giễu trên hot search, kịch bản tốt cũng không đến lượt em."Jia dựa vào phim của đạo diễn Lee, năm đầu tiên gia nhập làng giải trí đã được đề cử giải.Tôi bước vào nghề bắt đầu từ vai phụ thế thân, cho đến mấy năm nay trở thành phái diễn viên thực lực trong miệng công chúng, nhiều lần được đề cử, nhiều lần đi theo. Antifan chế giễu tôi là 'Ảnh hậu hụt'.Tôi nhìn dòng xe nô nức ngoài cửa sổ.Nếu như tiếp tục đi theo nữa, tình cảnh của tôi sẽ chỉ gian nan hơn.Chị Min vẫn đang không cam lòng vì chuyện thương hiệu cao cấp kia nên nói không lựa lời: "Chaeyoung, em cũng từng qua lại với Lisa mà. Sao khi ấy không thấy cô ta trải đường cho em như thế?"Tôi thu tầm mắt khỏi cửa sổ, im lặng một chốc rồi nhìn về phía chị Min.Tôi nói rất khẽ: "Chị Min. Em chỉ yêu đương với chị ấy thôi."Không phải bám lấy chị, không phải chim hoàng yến được nuôi, là yêu đương.Chỉ thế thôi.Nhưng chẳng ai nghĩ thế cả.Bởi vì tôi và chị không cùng một thế giới.Ngay từ lúc đầu đã không có bình đẳng.Thật ra Lisa cũng từng vì tôi mà làm chuyện như thế, nhưng không nhiều, chỉ có một lần.Các nữ nghệ sĩ trong nước tranh giành tài nguyên thời trang cao cấp, chị Min dồn hết sức lực suy nghĩ xem làm thế nào để tôi lọt được vào mắt xanh của thương hiệu.Nhưng Lisa đã dùng máy bay tư nhân của chị dẫn tôi đến Châu Âu, tham gia bữa tiệc tối toàn CEO của nhà D, sau khi trở về tôi đã nhận được lời mời làm người phát ngôn cho thương hiệu thời trang cao cấp ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương.Nhưng trên đường về tôi chỉ im lặng.Khi máy bay đang bay trên tầng bình lưu mấy chục nghìn mét, Lisa quỳ một chân trước mặt tôi, chị ôm mặt tôi cười giận dỗi, "Đang yên lành em tức cái gì?"Tôi không tức giận, tôi chỉ, không biết nên nói cái gì, "Lisa, thứ chị cho quá quý giá. Về sau đừng thế nữa."Lisa cười, chị chống chóp mũi lên mặt tôi, hơi thở ấm áp phả vào mặt, "So với trái tim của chị, đây đáng là gì chứ? Chúng ta đang yêu nhau, chị tốt với em thì có gì sai? Chị chỉ sợ cho em không đủ nhiều."Tôi bị chị vuốt ve đến mức hơi ngứa, tôi nhếch môi, cũng không hỏi vấn đề kia nữa.Nếu ngày nào đó, chị không còn thích em nữa, những thứ này tính sao chứ?Nếu, chị trao trái tim cho người khác, vậy làm sao đây?Thật ra bây giờ đã có đáp án rồi.Cho dù có phải chị cho hay không.Chị đều sẽ lấy lại.___________________Khoảnh khắc đi thảm đỏ trước buổi lễ luôn đắt giá nhất.Thời gian của tôi còn chưa tới thì sau lưng đã truyền đến tiếng ồn ào, truyền thông và ống kính lập tức chuyển hướng ra đằng sau tôi.Tôi quay đầu lại, quả nhiên là Jia.Nhưng bên cạnh cô ấy còn người nữa, Lisa, cả hai cùng tới.Lisa luôn không muốn công khai đứng dưới tầm nhìn công chúng, không ngờ chị lại đồng ý đi thảm đỏ với Jia.Khi chị trông thấy tôi thì chỉ chớp mắt một cái rồi rũ mắt cúi đầu chỉnh váy cho Jia.Jia hỏi: "Chị sao thế?"Tôi nghe thấy tiếng cười nhạo của chị, "Không sao, người qua đường mà thôi."____________Vào lúc trao giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, người dẫn chương trình đọc tên tôi hai lần tôi mới hoang mang đứng dậy.Màn chiếu lớn trên sân khấu phát một cảnh trong phim của tôi, xung quanh vang vọng những tiếng hoan hô. Vào thời khắc tôi nhận được cúp, tôi mới ý thức được, tôi đạt giải rồi.Lisa và Jia ngồi ở hàng thứ nhất, Jia bị đánh bại nên sắc mặt trắng bệch rất khó coi.Lisa cụp mắt không để ý đến Jia.Dường như chị đang tập trung nghe lời phát biểu cảm nghĩ khi nhận được giải của tôi.Bài phát biểu rất dài, từng cái tên được phát ra từ miệng tôi. Đến đoạn cuối, vẫn không có tên của Lisa - người đã từng được tôi xếp ở vị trí thứ nhất trong danh sách cảm ơn, bây giờ đã bị chính tôi gạt ra.Tôi thấy quai hàm sắc bén của chị.Người dẫn chương trình là một diễn viên hài nổi tiếng trong giới.Lúc bầu không khí sôi động, người dẫn chương trình nói đùa: "Chaeyoung, Douban đã đào chuyện cũ của cô lên rồi. Cô nói xem khi cô mới debut, ca khúc chủ đề 'Lice' cho phim truyền hình ấy, đã được đặt theo tên của người cô yêu đúng không?"Lúc ấy tôi không chỉ hát ca khúc chủ đề, còn viết lời cho nó. Tôi có lòng riêng, đã giấu tên người tôi yêu nhất vào trong bài ca.Tôi nhìn Lisa dưới sân khấu đột ngột ngẩng đầu lên, gương mặt lộ vẻ không tin được.Có rất ít người biết, tên của người thừa kế tập đoàn La thị chỉ có một chữ Lisa hay còn được gọi là "Lice".Đến tận bây giờ chị mới biết, thì ra tôi đã từng, cực kỳ cực kỳ hết lòng yêu chị.Tôi nhìn Jia đang ngỡ ngàng bên cạnh Lisa, cười lắc đầu nói: "Đều là chuyện của quá khứ rồi."---------------Sau khi cầm giải thưởng quay về chỗ, tay và trái tim tôi đều đang nóng hừng hực, tôi phải cố hết sức để giữ mình không bật khóc. Trước buổi Liên hoan phim, người trong nghề đều không nghĩ tôi sẽ ẵm được giải, ứng cử viên tiềm năng là Jia đóng vai chính trong phim của đạo diễn Lee, nhưng không ngờ lại là người ít được chú ý như tôi giành được giải.Đột nhiên có khăn giấy được đặt vào tay tôi, giọng trầm thấp vang lên: "Giờ máy quay không lia đến bên này, lau nước mắt đi."Cạnh chỗ tôi là bà hoàng trên màn ảnh – Kim Jennie, diễn viên thiên tài hàng thật giá thật, là nhân vật chính trong bộ phim tôi giật giải, là người diễn cùng với tôi.Nếu không phải Jennie đề cử thì đạo diễn sẽ không nghĩ tới để cho tôi thử sức. Nếu như không có kỹ năng diễn xuất của chị, tôi sẽ không thể tham gia bộ phim này, phát huy trình độ trước nay chưa từng có.Nhưng tôi nhìn khăn giấy trước mặt, ngón tay hơi cuộn lại rồi mới nhận lấy, nhẹ nhàng nói một tiếng: "Cảm ơn."Jennie không nói gì nữa, chỉ 'ừm' một tiếng, chị nhìn lên sân khấu, kỳ lạ khó tiếp cận như lời đồn.Thật sự như là chưa từng xảy ra chuyện ấy.Chuyện vào ngày đóng máy, chị chào tạm biệt tôi ở điểm quay trên bờ biển, ánh trăng rọi xuống mặt biển, Jennie thổ lộ với tôi.__________________Không khí khi rời sân hoàn toàn khác với khi đến, chị quản lý Min cười rạng rỡ, quét sạch hết vẻ lo lắng khi trước.Trước khi tôi lên xe đã bị mấy bạn fan không biết tên ùa ra chặn đường.Bảo vệ muốn đuổi các bạn ấy đi, nhưng tôi không cho, tôi ký tên cho từng người một, toàn là các cô bé không biết chạy bao xa để đến, bị đuổi cũng khó chịu.Vào lúc ký một cái tên cuối cùng, tôi nghe thấy có người ở đằng sau gọi tôi.Nét cuối cùng của chữ Chaeng hẫng lại.Lisa đứng cách tôi không xa, chị gọi: "Chaeyoung."Tôi cụp mắt như không nghe thấy, cười dặn dò fan hai câu rồi xách váy với trợ lý để đi lên xe.Ô tô khởi động, cửa xe hạ xuống.Tôi nhìn thấy gương mặt mỉm cười dịu dàng của các bạn fan bên ngoài, và Lisa lẻ loi đứng ở đó.Cô chủ La đã thu hết vẻ ngang bướng lại.Cặp mắt đào hoa không cười mà chỉ lẳng lặng nhìn tôi. Lần cuối cùng chị gọi tên tôi, vẫn là ngày chia tay.Khi ấy, chị cực kỳ thất vọng, mí mắt sưng lên, chị nói: "Chaeyoung, em nói yêu chị, vì sao chị chưa từng cảm nhận được tình yêu của em?"Cách một cánh cửa xe, tôi vẫy tay với fan và Lisa nơi xa, cười nhẹ nhàng như từ biệt.Xe bảo mẫu lái về phía trước.Lisa, đi tìm đi.Nếu như chị đồng ý.Ở trong những hồi ức đã quá hạn ấy, có lẽ sẽ có đáp án mà chị muốn.Nhưng đều là chuyện của quá khứ rồi______________________________
Tác giả: 朝露何枯.
Edit: Thời Lam Yên.