[ 12cs/bh ] bad & good
51
•
" vui quá nhỉ "
điện thoại đang hiển thị đoạn video tầm vài giây, rất rõ nét, cái gì thì Thiên Bình đều đã nhìn thấy hết. Thiên Bình cười mỉm, đưa mắt nhìn con người say xỉn đang ngồi khuấy ly nước chanh ở bên cạnh cô
" thích tớ hay gì mà nhìn tớ dữ thế " Song Tử quay sang nhìn và trả lời một cách như không có chuyện gì xảy ra. Thiên Bình vẫn mỉm cười, một nụ cười đầy nguy hiểm
thích đấm cậu thì có gọi là thích không, Hoàng Phủ Song Tử?
" coi gì thế "
Song Tử dựa vào người Thiên Bình, khẽ nuốt nước bọt khi phát hiện Thiên Bình đang xem cái gì, cô giả vờ uống nước chanh, xem như mình chưa biết gì. Thiên Bình đưa mắt xuống nhìn con người đang giả vờ giả vịt kia, thật là chỉ muốn đấm cho một cái. Thiên Bình bây giờ mới chủ ý đến trang phục của Song Tử, liền khó chịu. Song Tử mặc một chiếc áo sơ mi trắng, cổ áo khá rộng, lộ một phần xương quai xanh, cổ áo không chỉ rộng mà còn sâu, chỉ xuống một tí nữa là có thể thấy " gì đó " ở bên trong. kết hợp với áo sơ mi trắng là chiếc váy xếp li màu đen, dài chỉ đến giữa đùi, và đồng nghĩa toàn bộ đôi chân đều khoe ra hết. phải nói, trang phục với gương mặt đỏ bừng vì say của Song Tử rất câu dẫn. Thiên Bình nghĩ đến cái tên Vương Thiên đắm đuối nhìn bộ dạng đó của Song Tử thì cô thực sự rất khó chịu
" cậu làm gì cau mày dữ thế "
Song Tử đưa tay vuốt nhẹ gương mặt Thiên Bình, cô rất thích chạm vào da mặt của Thiên Bình, vì chúng rất mịn, dễ chịu. Thiên Bình đối diện với ánh mắt mơ màng của Song Tử, tự nhiên cô lại cảm thấy có chút nóng dâng lên. không nói không rằng, Thiên Bình đẩy Song Tử nằm xuống sofa, bản thân cô thì leo lên nằm trên Song Tử. nhắm vào môi của Song Tử mà hôn xuống, Song Tử mở to mắt ngạc nhiên, cơ thể cứng đờ mặc cho Thiên Bình đang làm càn ở môi mình
" tớ chỉ lấy lại nụ hôn chết tiệt của cậu với tên nhóc kia thôi " Thiên Bình dứt ra, mặt vẫn cau có khi nhắc đến Vương Thiên
" tớ hôn A Vương làm cậu ghen à? " Song Tử vốn biết rõ nhưng vẫn muốn nghe Thiên Bình thừa nhận, mặt rất ngây thơ khi hỏi câu hỏi này
" không " Thiên Bình cộc cằn hẳn lên khi Song Tử gọi tên của thằng nhóc kia vô cùng thân thiết
" ồ, vậy tớ hôn A Vương nữa nhé " Thiên Bình không trả lời mà trực tiếp hôn Song Tử một lần nữa
" cậu còn nhắc đến tên của thằng nhóc đó thì tớ sẽ hôn cậu đến chết đấy "
" cậu bảo cậu không ghen mà "
" tớ không có ghen "
" tớ có thể làm gì với A Vương nhỉ. ùm....để
xem nào, hôn ở đây, ở đây rồi ở đây nữa "
•
" chết tiệt! Hoàng Phủ Song Tử, cậu đừng có mà xuất hiện trước mặt tôi nữa "
rầm, cánh cửa một lần nữa bị đóng lại một cách mạnh bạo. Song Tử nhếch môi cười thích thú, cô trả thù được rồi. Thiên Bình thì tức đến đỏ mặt, cuối cùng cũng hiểu được cảm giác của Song Tử ngày hôm qua nhưng vẫn rất giận, vẫn còn rạo rực nhưng chẳng thể làm gì được
chuyện là, Song Tử vì tức chuyện tối hôm qua, nên tối hôm nay bèn canh lúc Thiên Bình đang đọc sách trong phòng thì vào đè cô nàng ra giường. tái hiện toàn bộ lại những gì mà Thiên Bình làm với mình. hôn đến say mê, đưa Thiên Bình sướng đến trời mây, thỏa mãn nơi hoa nguyệt ẩm ướt kia nhưng đến khi gần đạt đỉnh thì Song Tử lại dừng, trước khi bỏ đi còn hôn lên môi Thiên Bình một cái như chọc tức cô ấy. tuy phải nằm ngủ ở sofa nhưng Song Tử lại rất vui vẻ.
" này thì chọc tớ "
•
" này, còn giận tớ à? "
sau chuyện đó, hôm sau Thiên Bình không thèm để ý tới Song Tử nữa, ở nhà chỉ chăm chăm vào sách mặc kệ Song Tử làm đủ trò lôi kéo sự chú ý của cô. như lúc này vậy, Song Tử đang ngồi cạnh Thiên Bình, ngón tay cứ chọt chọt vào má Thiên Bình làm cô nàng kia phải kìm chế lắm mới không đấm Song Tử một cái
" tớ đấm cậu bây giờ " Thiên Bình liếc Song Tử một cái, Song Tử liền rụt tay lại, ngồi ngoan ngoãn ở bên cạnh
" còn giận tớ hả, Tiểu Thiên "
" không thèm giận cậu "
" giận rõ ràng thế kia "
" đã bảo là không " Thiên Bình gằn giọng, Song Tử hết dám chọc ghẹo, im lặng nhìn Thiên Bình. ở trường thì mang danh lạnh lùng, khó gần nhưng ở nhà với Thiên Bình thì Song Tử không dám hó hé một tiếng nào, vô cùng ngoan ngoãn.
" A Vương tìm chị có chuyện gì " tên của cậu nhóc kia giúp Song Tử được Thiên Bình chú ý đến. Thiên Bình nhíu mày, cố nghe thật kĩ cuộc trò chuyện của hai người
" đi chơi với em à, để xem đã " Song Tử vừa dứt lời liền bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của Thiên Bình, không cần Thiên Bình nói gì, Song Tử vẫn hiểu được, khẽ nuốt nước bọt, đùa với lửa thì chết như chơi
" chị bận rồi, hẹn em hôm khác "
" còn hẹn hôm khác? " Thiên Bình lên tiếng, Song Tử vội nhận ra mình vừa nói gì, ngơ ngác nhìn cô nàng. Thiên Bình giật lấy điện thoại từ tay Song Tử, cùng trò chuyện với Vương Thiên
" tôi là Thiên Bình, phiền cậu không rủ rê người yêu của tôi đi này kia nữa "
Vương Thiên chỉ kịp a ơ gì đó thì Thiên Bình đã ngắt máy, sau đó còn chặn luôn cả số điện thoại của cậu nhóc.
" ghen kìa "
" nói một tiếng nữa, đấm chết cậu bây giờ " Song Tử liền thu vẻ mặt vui vẻ của mình, ngoan ngoãn ngồi yên
" người yêu ơi, vô thay đồ đi tớ dẫn đi ăn tối nè " Song Tử dùng giọng điệu ngọt nhất có thể để dỗ Thiên Bình. tuy có chút hơi ớn nhưng lại rất có hiệu quả
" tớ đi ăn với cậu không có nghĩa là đã hết giận cậu, biết chưa " Thiên Bình quay ngoắt vào trong phòng, Song Tử ngồi bên ngoài chỉ cười khổ, mặt rõ vui thế kia nhưng vẫn bảo chưa hết giận.
cả hai cùng nhau đi ăn một buổi cơm thật lãng mạn nhưng cũng có chút lãng xẹt chen vào. buổi tối ăn với nhau, còn đêm đến thì lại ăn nhau.
Thiên Bình và Song Tử chính thức trở thành một đôi.