(12 Chòm Sao) [GL/BL] Khúc ca mùa hạ

Chương 9



Chương 9: Ghê thế.

Kim Ngưu vội chạy đến đỡ lấy Thiên Bình, mắt di chuyển liên hồi kiểm tra tình hình của bạn mình. Thiên Bình thấy thế bật cười: "Nhiêu đây chả nhằm nhò gì với tôi đâu."

Bạch Dương cũng nhanh chân chạy đến chỗ mấy đứa bạn, đưa tay cẩn thận dìu lấy Sư Tử đang nằm một chỗ, chậm rãi đứng lên. Nhìn thấy cảnh cô bạn mình tàn tạ như này, Bạch Dương không phải nói xót đến mức chịu không nổi. Phải chi bình thường không lười biếng, siêng năng ra phòng gym với học võ phòng vệ từ Thiên Bình là được rồi. Lúc đó cô gái nhỏ Sư Tử này cũng không bị người ta ức hiếp đến vậy.

Sư Tử mơ mơ màng màng để cho Bạch Dương dìu đứng dậy, miệng lại nói sảng: "Hộ giá, thích khách nó hiếp trẫm..."

Bạch Dương cũng mặc kệ, nói với Kim Ngưu mau đưa bọn này tới phòng y tế. Chậm trễ chút nữa là không ổn. Kim Ngưu cũng gật đầu đồng ý, dìu lấy Xử Nữ cùng với Thiên Bình và Bạch Dương đỡ lấy hai đứa còn lại, lê lết đi tới phòng y tế. Tàn cuộc phía sau thì có Song Tử - thanh niên mê gái bất chấp đúng sai tình nguyện ở lại dọn dẹp. Mà Thiên Yết, cái thằng chả thích rắc rối dính tới mình vô tình lại bị thằng bạn lôi theo. Cậu tát Song Tử một cái.

"Dòng thứ đũy mê gái!"

Song Tử hưởng trọn cái tát mếu máo nhìn Thiên Yết: "Chắc cậu không mê...!"

Hai đứa đi đến gần đám thanh niên đã ngu còn thích làm liều, Song Tử không nhân nhượng đá vào mặt thằng cầm đầu mấy cái, quát: "Con mẹ mày, gái lớp lão tử cũng dám đụng! Hôm nay lão tử đạp chết mày!"

Trong khi đó Thiên Yết chỉ đứng nhìn thằng bạn vì gái mà phẫn nộ, sau đó thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn quang cảnh hỗn độn xung quanh. Khi ánh mắt cậu dừng lại trên cái bao tải bị xé rách của bọn du côn, khó hiểu lúc này như giọt nước tràn ly, ùa ra.

Cậu nhíu mày, vỗ vai Song Tử bảo dừng lại. Bản thân ngồi phịch xuống trên mặt đất, đối diện với thằng cầm đầu đã bị đánh cho máu chảy lênh láng. Cậu nắm lấy tóc nó kéo lên, ép nó nhìn thẳng vào mắt mình. Giọng nói trầm thấp vang lên.

"Tại sao mày lại bắt bọn họ?"

Thằng cầm đầu giờ đến nói cũng không còn sức, hết bị Thiên Bình đập giờ đến Song Tử đập. Thân thể tàn còn hơn chữ tàn. Giờ phút này đi khiêu khích Thiên Yết cũng chả còn ý nghĩa gì. Nghĩ vậy, thằng cầm đầu cũng không đôi co, thành thật mà trả lời.

"Tụi tao mai phục sẵn ở... đây. Chờ mày tới... trùm bao đánh cho một trận. Nào ngờ đâu đàn em tao... nó thấy có người tới đây cho nên xông lên, lấy bao trùm lại đánh. Đánh rồi... tụi tao mới biết bắt nhầm..."

Song Tử nghe xong bật cười, sau đấy lại nổi điên đạp một phát thật mạnh vào lưng nó. Buông tiếng chửi thề.

"Ba má cho tiền đi ăn học, học không được thì thôi. Đằng này có việc làm du côn cũng ngu nữa! Nói cho mày biết, hôm nay lão tử hiếp chết mày! Gái lớp lão tử không phải muốn chọc là chọc, muốn đụng là đụng!"

Thiên Yết nghe xong thở dài một hơi. Nếu như khi nãy, cậu không đột nhiên lười đi, bắt thằng Song Tử ngồi ở lại lớp kể chuyện ma cho nghe thì giờ phút này, người bị bưng đi không phải đám Thiên Bình mà là cậu. Bưng vào viện luôn mới đúng.

Giờ nghĩ lại, không biết nên khóc hay nên cười.

Thiên Yết buông tóc thằng đó ra, đi đến chỗ cây xanh gần đó, ngồi xuống lấy lon nước ngọt trong balô ra uống. Bình thản ngồi nhìn Song Tử đang hành hạ từng thằng đang nằm chết trôi trên mặt đất.

Đúng vậy, là từng thằng.

Thằng Song Tử vì gái mà tức sôi máu, nắm đầu từng thằng dậy đập cho tơi bời hoa lá. Thiên Yết vẫn ngồi đó xem, đến khi uống hết lon nước ngọt rồi, cậu mới lại gần, vỗ vai Song Tử kêu về thôi.

Song Tử lúc này mới tạm tha cho đám du côn kia.

Thiên Yết đưa balô cho thằng bạn, hai đứa tâm linh tương thông, lười đi về bằng cửa chính, trực tiếp trèo tường đi ra ngoài.

Trở lại với đám Thiên Bình, ba đứa còn sức dìu theo ba đứa tàn tạ, chậm rãi đi đến phòng y tế. Chẳng qua giữa đường, lại vô tình gặp phải Bảo Bình đang tung tăng đi về. Đôi mắt của Bảo Bình và Bạch Dương vô tình chạm đến nhau, mới được có một giây thôi mà Bảo Bình đã nhíu mày.

"Các cậu làm gì mà bị thương dữ vậy?"

Bảo Bình là người ít nói, hầu như chẳng quan tâm tới những việc xảy ra xung quanh mình. Cô nàng thường sẽ biến bản thân trở thành một kẻ ngốc, trong đám học bá nhìn vào đều cho rằng cô không có tài. Lúc đó, cô sẽ tìm một góc, ngồi đó đọc sách hay pha chế bừa mấy thứ có sẵn lại với nhau. Đơn giản chỉ để tìm kiếm một chút niềm vui.

Ngoại trừ Ma Kết với Nhân Mã ra, Bảo Bình dường như chả để ý thêm ai nữa cả. Nhưng mà hôm nay, trong cuộc sống của cô lại xuất hiện thêm một con cừu ngơ ngác - Bạch Dương bạn cùng phòng. Hai đứa thường xuyên chạm mặt nhau, thậm chí còn ngồi kế nhau. Không mở miệng hỏi quan tâm, không phải là phong cách sống của Bảo Bình.

Bạch Dương đối diện với câu hỏi của cô bạn, thành thật trả lời: "Mấy cậu ấy bị đám du côn đánh, bây giờ tụi tôi đưa đến phòng y tế."

Bảo Bình nghe xong lại lắc đầu.

"Lúc này mà cậu đưa đến phòng y tế, tuần sau sáu đứa các cậu tôi chắc chắn bị kiểm điểm trước toàn trường. Chưa hết còn bị đuổi học."

Xử Nữ cả người rã rời được Kim Ngưu dìu bên cạnh, nghe đến những lời của Bảo Bình, đầu óc tỉnh táo hơn được một chút. Làm sao mà cậu quên được, cái trường Zodiac này tuy không phải trường giỏi, cái gì của nó cũng ở tầm trung. Quăng vào các trường dạy giỏi nó hiển nhiên nằm ở cuối bảng. Nhưng mà hiệu trưởng ở đây mấy đời không ủng hộ việc đánh nhau, nhất là tụi mới bây lớn mà tụ tập đòi làm du côn. Hiệu trưởng ghét vô cùng.

Nếu như để bị đánh rồi đi méc với thầy cô, có thể đám đó sẽ bị đuổi học, tụi này vẫn an toàn. Thế nhưng khi nãy, Thiên Bình đã nổi điên đập hết nhóm của đám kia. Bây giờ mà đi méc, có nước hai bên đều bị đuổi học.

Vì thế nên lời của Bảo Bình rất có lý.

"Cô y tế là em họ của thầy hiệu trưởng, có chắc là mấy cậu sẽ được yên không?" Bảo Bình thở dài: "Thôi, theo tôi đi, tôi dẫn mấy cậu đi băng bó vết thương."

Kim Ngưu bán tín bán nghi nhìn Bảo Bình: "Không đi đến phòng y tế được, cậu định đưa chúng tôi đi đâu?"

"Tất nhiên là đến bệnh viện."

Xử Nữ trái ngược với Song Ngư đã bất tỉnh nhân sự được Thiên Bình cõng trên lưng, cậu chàng giờ này vẫn giữ được chút tỉnh táo. Cậu vỗ vai Kim Ngưu, khẽ nói: "Đừng phí thời gian nữa, nghe theo cậu ta đi."

Bảo Bình đi trước dẫn đầu, băng qua mấy cái ngã ba, cuối cùng cũng dẫn được sáu người kia đến được nơi cần đến. Đứng trước bệnh viện trang nghiêm to lớn, bảng tên đề một dòng chữ: "Bệnh viện Y Dược", Bạch Dương đột nhiên dừng bước, không dám đi vào.

Trong khi đám bạn đã dắt nhau vào ngồi ghế chờ ở bên trong, Bảo Bình đi đến quầy hướng dẫn nói gì đó với người ta. Bạch Dương và Sư Tử hai đứa vẫn đứng ở ngoài chưa có vào trong. Sư Tử vừa bực bội vừa buồn cười.

"Tôi sắp chết tới nơi rồi, cậu... còn sợ nữa à?"

"Chẳng qua là nhớ tới vài kí ức kinh dị..."

Bạch Dương thở dài, sau đó hít một hơi thật sâu, như bản thân là lính lần đầu cầm súng nhào ra biên cương giết giặc bảo vệ đất nước. Chân một lần nữa di chuyển, vác theo Sư Tử hai đứa đi vào trong.

Bảo Bình đã xử lý chuyện xong xuôi, đặt bác sĩ khám riêng cho sáu đứa xong hết, Bạch Dương nó vẫn chưa vào tới. Nhìn đến bước chân chậm chạp của đứa bạn cùng phòng, cô vẫn không khỏi thắc mắc: "Làm gì mà ở ngoài đó nãy giờ vậy?"

Thiên Bình bật cười: "Nó sợ bác sĩ."

Bảo Bình trong khi chờ tụi kia khám xong, lân la ra căn tin của bệnh viện ngồi, kêu ly nước bình thản ngồi uống. Ngồi được một chút, chuông điện thoại vang lên.

"Ê con kia, lập kèo chiều đi shopping rồi đâu mất rồi?" Giọng Nhân Mã vang lên bên kia đầu dây, chậm rãi bay vào tai Bảo Bình. Đâu đó bên cạnh lại nghe thấy tiếng Ma Kết đang ngồi nói nhảm ba cái câu quái đản gì đó, nói không ngớt.

Bảo Bình thản nhiên trả lời: "Đang ở bệnh viện."

Nhân Mã hú hồn hú vía: "Cậu bị cái gì sao mà phải đến bệnh viện? Ai đánh cậu hả? Bây giờ đang ở bệnh viện nào?"

"Đưa bạn cùng lớp đến khám sức khỏe thôi, chứ ai mà dám đánh tôi."

Ma Kết nói nhảm một hồi mệt rồi, quơ lấy lon nước của mình, nốc một hơi. Nhưng khi nước vừa vào miệng, lại nghe giọng của Bảo Bình. Bao nhiêu nước vừa đi vào trong nhanh chóng bị phun ra hết bên ngoài. Ma Kết trố mắt nhìn Nhân Mã, giật lấy cái điện thoại của cô nàng, quát vào đấy.

"Đm cậu cái thứ trọng sắc khinh bạn, có bao giờ cậu đưa tôi đi khám sức khỏe đâu!"

Nhân Mã cũng đau tim không thôi. Thanh niên khó ở này lần đầu tiên chủ động đưa người ta đi khám sức khỏe, trong khi bạn nó có năn nỉ gãy lưỡi cũng chả thèm đi chung. Rốt cuộc thì cái thằng kia là con nhà ai, dung mạo như nào, giọng nói hay ra sao mới hút được con quỷ đó đưa đi khám bệnh???

Nhân Mã và Ma Kết cần nhanh chóng gặp mặt.

"Tôi đi qua chỗ các cậu ngay đây, đừng có ở đó mà bày ra vẻ mặt ngạc nhiên nữa."

Bảo Bình nói xong câu cuối, không chút chần chừ cúp máy. Hai đứa kia nếu cô đoán không nhầm thì giờ chắc đã bắt đầu suy diễn, xem là cô đã phải lòng thằng nào rồi hay bắt đầu rơi vào lưới tình với anh đẹp trai nào đó. Cái này cô đoán chính xác 100% cmnr chứ gì nữa.

Nhưng thật ra sai hết rồi, Bảo Bình làm vậy chẳng phải vì thích ai hay để ý ai mới làm vậy hết. Mà thật ra cô làm vậy, chỉ là để cô và Bạch Dương hai người không còn gì nợ nhau nữa.

Nhớ ngày đầu tiên vào nhận phòng ở chung, Bạch Dương đã vô tình nốc một chai nước pha chế linh ta linh tinh đủ thứ nguy hiểm của Bảo Bình vào người. Hậu quả là ngày hôm sau, hai đứa phải nghỉ học ở nhà một ngày. Một đứa chăm bệnh, một đứa bị bệnh. Hôm nay vô tình lại gặp đám mấy đứa này gặp nạn, Bảo Bình đưa tay ra giúp cũng vì muốn trả lại lần trước, chai nước chứa độc đã làm hại cô bạn cùng phòng. Xong bữa nay, hai đứa chả còn nợ nần gì nhau xấc.

Bảo Bình uống hết ly nước, tính tiền rồi nhanh chóng rời đi.

Trong khi mấy phòng khác, đám bạn được bác sĩ khám trơn tru không có gì khó khăn, thì ở chỗ của Sư Tử, Bạch Dương ngồi trên ghế kế bên cô bạn, mắt nhìn ông bác sĩ hăm he doạ nạt như muốn sắp nhảy vào cắn người tới nơi. Sư Tử sợ con bạn nhịn không được, nhào đến táp bác sĩ, nhanh tay nhanh chân nắm cổ, tống nó ra ngoài, để bản thân ở lại một mình bên trong tiếp tục kiểm tra. Chứ không cho nó ngồi đấy tí nữa, nó cắn luôn bác sĩ thì tiền nào đền cho nổi.

Ông bác sĩ khám cho Sư Tử nãy giờ ở trong trạng thái nâng cao cảnh giác, luôn phải sẵn sàng cong chân chạy đi khi Bạch Dương nhịn hết nổi, nhào đến cắn ổng. Mà ổng cũng không hiểu tại sao, con bé này lại căm ghét bác sĩ tới như vậy. Làm cho ổng nãy giờ khám bệnh mà như đi cướp nhà bank, tim đập thình thịch thình thịch sắp bay ra khỏi lồng ngực. Nay thấy con bé bị đuổi đi rồi, khỏi phải nói cả người vui sướng không thôi, kiểm tra cho Sư Tử cũng nhanh gọn hơn.

May mà Sư Tử đuổi Bạch Dương đi nhanh, không thì chúng ta sẽ được chứng kiến một màn "cừu điên hóa chó" độc nhất của thanh niên họ Vũ.

Tối 7 giờ 9 phút, sáu đứa mặt mày bơ phờ lê lết trở về kí túc xá. Vừa về đến phòng, đã có mấy đứa cùng lớp đến hỏi thăm. Song Ngư tưởng chúng nó hỏi mình bị gì, cảm động rưng rưng nước mắt chuẩn bị trả lời. Nào ngờ nó hỏi rằng: "Bữa nay không mở sòng hả gái?". Song Ngư nghe xong tắt cmn điện.

Bạch Dương thì đang nằm bấm điện thoại ở trong phòng, Bảo Bình ngồi làm bài tập về nhà. Được một chút, Ma Kết với Nhân Mã hai đứa kéo nhau qua phòng của cô và Bạch Dương. Nói nào là bữa nay chúc mừng Bảo Bình có bồ, đi mua đĩa về xem phim chung vui. Bạch Dương cũng tò mò, vừa ló cái đầu ra để coi tụi nó xem phim gì thì thấy cái mặt con ma hiện lên ngay đầu phim.

Bạch Dương: "..."

Thôi, mình nằm lướt facebook tiếp vậy...

Ma Kết đi rồi, Kim Ngưu còn lại trong phòng một mình. Nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết phải làm gì, cuối cùng cô nàng quyết định chơi lớn. Mở sòng bạc lớn nhất Vịnh Bắc Bộ!

Kim Ngưu đi rêu rao chiêu mộ dũng sĩ, đi từng phòng gõ cửa gạ gẫm các thanh niên trai trẻ đi vào con đường tội lỗi. Tới gái nhà lành cô nàng cũng chả tha. Qua một hồi đi gõ cửa phòng cực khổ, cái phòng của Kim Ngưu với Ma Kết trở thành nơi chứa bài có tiếng khắp nơi, với Song Ngư - trùm cờ bạc và cô - Kim Ngưu làm chủ.

Ờ, chơi vui vậy đó, gom tiền vui vậy đó. Có ai nghĩ đến cảm giác của Xử Nữ - thanh niên đang học tập chăm chỉ tự nhiên bị Kim Ngưu nắm đầu lôi đi canh cầu thang, thấy quản giáo hay người của Bộ giáo dục xuống kiểm tra là về thông báo ngay liền.

Rồi khi không cái thành đồng phạm với tụi nó?

Thiên Bình thì về đến phòng, nằm ngủ mê man. Cự Giải trai trẻ ấm áp sợ đánh thức bạn dậy, đi đến chỗ công tắc tắt đi cái đèn. Sau đấy lặng lẽ đến phòng của Kim Ngưu cờ bạc...

Thiên Yết với Song Tử vẫn như thường lệ, giờ này chưa về.

Bạch Dương chúa sợ ma nhưng mà vẫn cưỡng không lại sự tò mò, chui ra khỏi cái chăn, ngồi xuống coi phim ma với tụi kia. Vừa xem vừa la làng la xóm ôm lấy Bảo Bình không chịu buông.

Bảo Bình: "Lần sau hai bây qua phòng tao mở phim ma nữa là tao tống cổ lên phường!"

...

Sáng đến, lại như thường tra tấn mỗi ngày, đám học sinh mệt mỏi vác cái balô đi đến trường học. Nếu như hôm qua bài bạc quẩy sung bao nhiêu thì hôm nay, đứa nào đứa nấy như xác chết, lê lết cõng nhau tới trường...

Nhưng mà hôm nay có một sự kiện đặc biệt diễn ra - lớp 10C có học sinh mới chuyển đến.

Bạn nam điển trai ôn nhu mỉm cười: "Xin chào, mình là Tề Thiên, mong sau này được các bạn giúp đỡ."

Cảm giác cả lớp sau khi nghe xong bạn nhỏ giới thiệu: "..."

Giới thiệu xong xuôi, tiếp đến là một màn đổi chỗ uy lực dũng mãnh, khiến bao nhiêu đứa phải khóc thét không ngừng. Song Ngư đang ngồi yên bình đột nhiên bị đổi tới cái xóm nhà lá của Bạch Dương cùng với Sư Tử belike: "Không sao, cho mị xem bách hợp là được."

...

Tiểu kịch trường

Thiên Bình: Hết Lưu Huỳnh, Từ Dũ rồi giờ tới Tề Thiên :) bộ diễn viên là trò đùa của mày hả Mều (¬_¬)

Song Ngư: Mị nghĩ chắc vậy =.=

Sư Tử: Mọi người không biết áp lực như thế nào khi đang khám bệnh cho bệnh nhân mà có một con chó cứ ngồi bên cạnh chực chờ cắn lấy mình...

Nhân Mã: Phim ma hay ha gái!

Ma Kết: Ừ, hay vl ra!

Bạch Dương: Tao cắn hai bây bây giờ chứ ở đó hay! Giờ sao tao ngủ (。-_-。)

Nhân Mã (la hét): Xích chó nhà mày lại kìa Bảo ơi! Nó rượt tao ╭∩╮╭∩╮

Bảo Bình (vỗ đầu Bạch Dương): Ngoan, nghe lời chế. Cắn chetme hai con kia đi.

Ma Kết: ...

Nhân Mã: ...

Tác giả có lời muốn nói: Mị nhớ trường... mị nhớ lớp... mị nhớ bạn mị...

Chương trước Chương tiếp
Loading...